Bọn chúng vung nắm đấm lên!
Trương Minh Vũ khẽ di chuyển.
Nhanh chóng tránh được, rồi tung hai quyền ra!
Tốc độ cực kỳ nhanh!
Hai tên đô con sững sờ, bọn chúng không ngờ Trương Minh Vũ né được!
Hai nắm đấm dần dần phóng to trước mặt hắn!
Bốp!
Tiếng động nặng nề vang lên!
"Á!"
Hai tên đô con cùng thét lên thảm thiết.
Trương Minh Vũ không hề do dự, tóm lấy cổ áo của hai tên.
Sau đó kéo mạnh!
Bốp!
Hai tên đô con ngã ra sau!
Hít!
Mấy tên đô con hít sâu một hơi lạnh.
Trương Minh Vũ mạnh như vậy sao?
Anh Hổ cũng sững sờ.
Hàn Thất Thất lập tức kêu lên: "Bọn mày chết đi! Á!"
Anh Hổ kinh ngạc!
Ngẩng đầu lên thì thấy Hàn Thất Thất đang vung giày cao gót qua!
Dùng chiếc giày đập mạnh xuống!
"Á!"
Tên đô con đau đớn thét lên lần nữa!
Cơ thể anh Hổ run lẩy bẩy.
Hóa ra giày cao gót còn có tác dụng này!
Anh Hổ nghiến răng nghiến lợi, lạnh lùng nói: "Mẹ nó, cùng lên đi!"
Năm người đàn ông còn lại cùng lên!
Trương Minh Vũ lạnh lùng cười khẩy, không lùi mà tiếng.
Anh lao như tên bắn vào trong đám côn đồ!
Bốp bốp!
Tiếng động nặng nề liên tiếp vang lên!
Á!"
Ngay sau đó tiếng kêu thảm thiết vang vọng.
Mấy tên đô con điên cuồng vung nắm đấm, nhưng còn chẳng chạm vào nổi Trương Minh Vũ!
Bốp bốp!
Tiếng động lạ vang lên!
Chưa đến một phút, năm tên đô con đã lần lượt ngã xuống đất.
Chúng đau đớn co quắp cơ thể!
Quan trọng nhất là chúng đều nằm bò trước mặt Hàn Thất Thất!
Mắt Hàn Thất Thất sáng lên!
"Dám chặn xe của bà này!"
"Đáng chết!"
"Đánh chết chúng mày!"
"Á!"
Mỗi lần vung tay xuống cô ta lại nói một câu!
Anh Hổ sững sờ.
Sao... mọi người đều gục ngã vậy?
Trương Minh Vũ cười nói: "Đến lượt
mày rồi đó".