Đám người kia là ai?
Giây lát sau, chiếc xe Jeep ở chính giữa đội xe đột nhiên mở cửa.
Một thanh niên bước xuống.
Người này mặc bộ đồ cảnh sát, mặt mũi tuấn tú, phong thái hiên ngang.
Thanh niên nọ tiến lên vài bước, quát lớn: "Dạ Thập Nhị! Chui ra đây ngay!"
Tiếng quát này khí thế cực kì.
Hả?
Trương Minh Vũ thấy thế, cơn tò mò trong lòng trỗi dậy.
Chiếc xe cảnh sát ở đoàn xe đối diện cũng mở cửa.
Dạ Thập Nhị bước ra.
Quả nhiên đúng là gã đó!
Trương Minh Vũ híp mắt, trong lòng âm thầm tính toán.
Đông người quá, phải cứu Tần Minh Nguyệt thế nào đây?
Thanh niên nọ đi tới khu vực giữa hai đoàn xe, chắp tay sau lưng đứng sừng sững.
Dạ Thập Nhị đi tới đứng đối diện với thanh niên kia.
Long Tam khẽ bảo: "Hai phe này đều là thành viên của những thế lực hàng đầu ở thủ đô".
Trương Minh Vũ lẳng lặng gật đầu.
Dạ Thập Nhị là người của Âu Dương Triết.
Nhưng thanh niên kia...
Ngay sau đó, thanh niên kia lạnh lùng quát lớn: "Dạ Thập Nhị, anh thật to gan!"
"Chị gái tôi mà anh cũng dám động tới!"
Hả?
Trương Minh Vũ cả kinh trong lòng.
Chị gái?
Thanh niên này... là em trai Tần Minh Nguyệt?
Lát sau, Trương Minh Vũ mới như chợt bừng tỉnh.
Thật không ngờ...
Một gia tộc họ Lâm nho nhỏ lại có thể kéo ra hai con dã thú!
Tần Minh Nguyệt giúp đỡ Trương Minh Vũ.
Âu Dương Triết muốn tiêu diệt kẻ làm vướng tay chân mình là Tần Minh Nguyệt.
Nhưng nhà họ Tần sao có thể chịu để yên?
Trương Minh Vũ thoáng nhếch môi cười nhẹ.
Thật thú vị.
Chuyện đến hôm nay dường như đã ngày càng trở nên phức tạp.
Nhưng anh cũng càng lúc càng tò mò.
Rốt cuộc nhà họ Lâm có thứ gì mà có thể khiến cho hai nhà này đối đầu đấu với nhau?
Dạ Thập Nhị lạnh lẽo hừ mũi, nói: "Cậu Tần, muốn nói thì nên tìm cậu Triết nhà chúng tôi mà nói chứ?"
"Tôi chẳng qua chỉ là kẻ làm việc theo lệnh trên mà thôi".
Tần Minh Kiệt quát lớn: "Im đi! Nếu Âu Dương Triết có ở đây, tôi còn mất công tìm anh chắc?"