Trương Minh Vũ hít sâu một hơi!
Quần áo rách toạc!
Lách cách!
Rầm rầm!
Âm thanh chói tai vang lên.
Cơ thể Trương Minh Vũ không khỏi run rẩy!
Anh sợ sẽ có gì đó rơi xuống người họ!
May mà vẫn an toàn!
Chiếc xe bị nổ tung không ảnh hưởng đến họ!
Không biết bao lâu sau, bụi đất mới tan đi!
Phù!
Trương Minh Vũ thở phào nhẹ nhõm.
May mà thoát nạn!
Long Tam vội vàng hét lên: "Mau chạy đi!"
Trương Minh Vũ bừng tỉnh!
Vội vàng tránh đi, nhưng kẻ địch vẫn còn trong chỗ tối!
Trương Minh Vũ xoay người.
Sau đó đưa tay kéo Lâm Kiều Hân đứng lên.
Trong mắt Lâm Kiều Hân tràn ngập sự lo lắng: "Anh không bị thương chứ?"
Nói xong cô liền kiểm tra trên dưới!
Trong lòng vô cùng cảm động!
Trương Minh Vũ lại xả thân cứu giúp cô!
Kiểm tra kỹ một hồi, xác nhận không bị thương cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Trương Minh Vũ lo lắng nói: "Tôi không sao, chúng ta rời khỏi đây trước đã!"
Nói xong liền đưa tay kéo lấy tay Lâm Kiều Hân.
Bước nhanh lên trước!
Chiếc Mecerdes cháy rực trời.
Long Tam và Long Thất cảnh giác trốn sau cây, quan sát bốn phía.
Trương Minh Vũ nghiến răng nghiến lợi.
Nhanh chóng tiến lên!
Hai người nhanh chóng đi đến con đường phía xa.
Chỗ ấy có vẻ an toàn.
Trương Minh Vũ kéo Lâm Kiều Hân đi vào trong bờ rừng bên cạnh.
Ánh sáng dần vụt tắt!
Phù!
Trương Minh Vũ thở phào nhẹ nhõm.
Anh dừng bước!
Lâm Kiều Hân vịn vào một cái cây lớn, thở hồng hộc.
Tim đập cực nhanh!