"Để cho bọn chúng biết lẽ phải luôn ở trong tim mỗi người".
Nói xong, sống lưng anh ta thẳng tắp, anh ta nhìn thẳng vào Trương Minh Vũ!
Không hề sợ hãi!
Cô ả cười khẩy một tiếng, lầm bầm nói: “Được, tôi gọi đây!”
Nói xong liền lấy điện thoại ra
Trương Minh Vũ cười trừ một tiếng.
Không hề vội vã, cứ đứng đó lẳng lặng chờ đợi.
Cô ả kia nhanh chóng kể xong tình hình.
Vừa cúp máy, thái độ ngạo mạn thấy rõ.
Cô ả lạnh lùng nói: "Bọn mày đợi đấy, người ta sắp đến rồi!"
Cô gái mặt đồ lolita nói: "Cẩn thận đừng có mà ăn trộm gà không thành còn mất cả nắm thóc nhé".
Cô ả nghiến răng nghiến lợi nói: "Hôm nay nếu bọn mày mà được xếp hàng thì bà đây sẽ không theo họ Đặng nữa!"
Cô gái kia khoanh tay trước ngực, lầm bầm nói:"Ái ôi, dì họ gì là việc của dì, đừng cùng họ với tôi là được".
"Thế thì mất mặt lắm".
Cô ả tức đến mức run người.
Nhưng... chẳng nói được gì!
Ánh mắt của mọi người lóe lên sự tức giận
Chen hàng còn nói lý à?
Tiếng bước chân nhanh chóng vang lên.
Mọi người nhìn qua, chỉ thấy một cô gái xinh đẹp chạy đến.
Trương Minh Vũ nhướng mày.
Hóa ra là giám đốc Trương của bộ phận vận tải.
"Chào giám đốc Trương!"
Mấy nhân viên đứng ở cổng cúi người chào hỏi.
Mọi người giật mình.
Giám đốc?
Là sếp lớn đó!
Cô ả kiêu ngạo, lo lắng nói: "Chị họ! Cuối cùng chị cũng đến rồi!"
Hít!
Tiếng hít sâu vang lên!
Chị họ?
Cái này...
Anh chàng trợn tròn mắt, ánh mắt lóe lên vẻ hưng phấn!
Giải quyết được rồi!
Giám đốc Trương nhíu mày, lạnh lùng nói: "Sao gọi điện cho chị gấp vậy?"
Cô gái mặc đồ lolita mặt không đổi sắc.
Dường như mọi chuyện không liên quan đến cô.
Trương Minh Vũ không vội, đứng đấy chờ đợi.
Cô ả duỗi tay ra, chỉ vào Trương Minh Vũ và cô gái lolita, tức giận nói: "Chị họ, chính là bọn họ!"
"Thằng khốn này không xếp hàng, bọn em đứng ra dành lại chính nghĩ thì bị con bé mặc đồ lolita ngu ngốc kia mắng một trận!"
"Đây là công ty Sơ Tinh của chúng ta đó!"
"Sao có thể để bọn chúng làm bậy!"
Nói xong mặt ả vô cùng kiêu ngạo!
Mắt anh chàng lóe lên vẻ đắc ý!
Mọi người xung quanh cười không ngừng!
Chen hàng?
Giám đốc Trương nhìn về phía ả chỉ.
Một giây sau, tròng mắt cô ấy co rút lại!
Ông chủ?
Giám đốc Trương lập tức sững sờ!
Nhưng ánh mắt của mọi người xung quanh vẫn tràn ngập sự giễu cợt.
Mọi người đều cho rằng giám đốc Trương giận rồi!
Ả kia lập tức kiêu ngạo.