Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi

Chương 1465

Sắc mặt ai nấy đều lạnh như tiền!  

Quả nhiên…  

Chính là năm người còn lại của Thần Ẩn!  

Hàn Thất Thất mím chặt môi, ánh mắt xẹt qua tia sợ hãi!  

Anh nhỏ giọng dặn dò: “Lát nữa tìm cơ hội chạy đi”.  

Cô ta kiên định đáp: “Không! Chỉ có mỗi năm người, chẳng lẽ… anh không đánh lại được sao?”  

Thái độ vô cùng kiên quyết, thế nhưng cơ thể nhỏ bé lại vô thức run lẩy bẩy.  

Anh không khỏi kinh ngạc.  

Cô ta…  

Rõ ràng biết có nguy hiểm vẫn đi theo anh.  

Nhưng anh chẳng kịp nghĩ gì nhiều, năm người kia đã tới gần.  

Một gã bước ra, lạnh lùng cất tiếng: “Cậu Trương hãy đi theo chúng tôi một chuyến”.  

Thái độ lịch sự phết đấy chứ?  

Trong mắt anh tràn đầy vẻ nghi hoặc.  

Theo lý mà nói, bọn họ nên ra tay ngay từ vừa nãy rồi mới phải…  

Anh bật cười đáp: “Không được, tôi còn việc khác”.  

Thực ra anh không hề sợ gì năm người này.  

Quan trọng là vẫn còn ba người Tiểu Trạch!  

Gã đàn ông kia liếc nhìn một vòng rồi mới nói: “Không tự giác đi thì chúng tôi chỉ có thể mời cậu đi”.  

Dứt lời, gã ta tiến lên một bước!  

“Lùi lại!”  

Trương Minh Vũ thấp giọng quát.  

Hàn Thất Thất cuống cuồng lùi ra sau.  

Trong đôi mắt xinh đẹp ánh lên sự lo lắng.  

Bốn gã còn lại nhanh chân bước tới.  

Xông thẳng về phía Trương Minh Vũ!  

Cơ bắp toàn thân anh đều căng cứng lại, sẵn sàng chiến đấu!  

Thoắt cái, hai trong năm gã lao vọt lên.  

Ánh mắt anh hiện vẻ nghiêm trọng.  

Anh lùi ra sau hai bước.  

Rồi lao vào chiến đấu ác liệt!  

Đương nhiên không thể coi thường năm người họ.  

Cho dù thực lực hiện giờ của anh đã đủ để nghiền nát bất kỳ ai trong số năm người này.  

Nhưng sao có thể lấy một địch năm?  

Bịch bịch!  

Tiếng đánh đấp trầm đục không ngừng vang vọng.  

Hai bên giằng co qua lại!  

Nhưng vẻ mặt của Trương Minh Vũ lại tràn đầy lo sợ!  

Rốt cuộc năm người này… có mục đích gì?  

Bịch!  

Anh bị phân tâm, trúng một đấm vào ngực!  

Vội vàng lùi về sau!  

Gã đàn ông kia lạnh lùng cất tiếng: “Đánh nhanh thắng nhanh!”  

Nói rồi, gã ta lại quan sát bốn phía.  

Bốn người còn lại đồng loạt xúm lại một chỗ.  

Anh không khỏi cảm thấy khó hiểu.  

Bọn họ… đang sợ cái gì?  

Nhưng giờ phút này, anh cũng không có tâm trạng đoán mò mấy chuyện này. 
Bình Luận (0)
Comment