Đinh Ninh hiếu kỳ hỏi: “Giúp thế nào?"
Trương Minh Vũ cười nói: "Cô giúp tôi tìm đội sửa chữa, đổi toàn bộ logo bắt mắt nhất của tòa nhà Kim Lăng thành nhà họ Chu!"
Hả?
Đinh Ninh hoang mang hỏi: "Vậy... nếu họ không cho thì sao?"
Trương Minh Vũ nhíu mày cười nói: "Người nhà họ Chu không cho, cô nói mình là người của nhà họ Triệu!"
Mắt Đinh Ninh sáng lên!
Ý kiến hay!
Đinh Ninh kiêu ngạo nói: "Yên tâm, cứ giao cho tôi!"
Nói xong cô ấy liền quay người rời khỏi.
Mắt Trương Minh Vũ lóe lên sự hào hứng.
Nếu như kế hoạch thuận lợi thì ngày mai là có thể thấy hiệu quả!
Hi hi!
Trương Minh Vũ nằm xuống giường!
Hài lòng vô cùng!
Lần này không mất công đến đây rồi!
Bây giờ ngồi đợi thành quả thôi!
Nghĩ đến đây, Trương Minh Vũ cuối cùng cũng thở phào.
Anh chui vào chăn, vô cùng nhàn nhã!
Đúng rồi huấn luyện.
Lâu như vậy rồi mà Trương Minh Vũ không có gác lại việc huấn luyện.
Nháy mắt một giờ đã trôi qua.
Trương Minh Vũ mồ hôi đầm đìa.
Sau khi tắm xong mới chui lại vào trong chăn.
Hít!
Vừa nằm xuống, eo đã đau nhói!
Luyện sai tư thế sao?
Trương Minh Vũ nhíu mày.
Mất một lúc anh mới điều chỉnh lại tư thế thoải mái.
Có thể do kích thích ban nãy nên giờ eo anh nóng rực lên.
Haizz.
Trương Minh Vũ thầm than thở.
Thời gian càng cấp bách, càng có nhiều chuyện phải xử lý.
Một lúc sau, cảm giác nóng rực đó mới biến mất.
Trương Minh Vũ nhắm hai mắt lại.
Mơ màng đi vào giấc mộng đẹp.
Cốc cốc cốc!
Tiếng gõ cửa bỗng vang lên.
Trương Minh Vũ đột nhiên tỉnh dậy.
Trễ thế này ai sẽ đến chứ.
Trương Minh Vũ trầm giọng nói: "Ai vậy?"
Một giọng nói nhanh chóng vang lên: "Chào anh, xin hỏi anh cần gọi đồ ăn không?"
Trương Minh Vũ nhíu mày, nói nhỏ: "Không cần!"
Giọng nói hấp dẫn kia lại vang lên: "Người ta đẹp lắm, anh có chắc mình không muốn nhìn một cái không?"
"Loại phục vụ nào cũng có đó!"
Giọng nói này... quả thực hấp dẫn...
Á?
Trương Minh Vũ nhíu mày.
Anh cảm thấy giọng nói này hơi quen!