Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi

Chương 1720

Tần Minh Nguyệt nhướng mắt nhìn, bình thản nói: "Tôi có nói anh ấy vô tội sao? Chẳng qua chưa có thời gian xử lý thôi".  

Âu Dương Triết cười lạnh một tiếng, thong dong nói: "Tốt lắm, vậy tôi muốn xem xem hôm nay cục trưởng Tần chuẩn bị xử lý người này thế nào".  

Nói đoạn, anh ta câu ngón tay ra hiệu.  

Một gã vệ sĩ nhanh nhẹn mang ghế tới, Âu Dương Triết ngồi xuống, thảnh thơi vắt chéo chân.  

Bộ dạng như thể chờ xem trò vui.  

Trương Minh Vũ nhăn mày.  

Gã Âu Dương Triết này đúng là hơi khó chơi đấy.  

Hơn nữa, không biết vì sao, đứng trước mặt Âu Dương Triết, anh luôn có cảm giác bị người này đè trên một bậc.  

Loại cảm giác này hết sức khó chịu.  

Tần Minh Nguyệt lạnh mặt, nói: "Tôi làm thế nào còn cần anh dạy chắc?"  

Âu Dương Triết nhún vai, nói: "Cô mà không làm theo quy định thì tôi đây đành phải tìm người nào khác biết làm theo quy định đến xử lý thay thôi".  

"Như vậy có đúng không nhỉ, Tiểu Tĩnh?"  

Nói đoạn, anh ta nhếch môi nở một nụ cười thần bí.  

Âu Dương Tĩnh nghe nói thế, mày càng nhíu chặt hơn.  

Hử?  

Trương Minh Vũ thấy vậy, đáy mắt thoáng một tia nghi hoặc.  

Thế là sao nhỉ?  

Hai người này... không cùng một phe?  

Một lúc sau, Âu Dương Tĩnh vẫn chẳng thể nói được điều gì, nhưng ánh mắt lại lóe lên sắc bén.  

Cuối cùng anh ta vẫn tới!  

Âu Dương Triết tựa nhẹ ra sau, thản nhiên nói: "Được rồi, cục trưởng Tần, xin hãy bắt đầu buổi biểu diễn của cô đi".  

Nói đoạn, anh ta thoáng nở một nụ cười lạnh.  

Đám người quanh đó đều hoang mang nhìn anh ta.  

Người này là ai?  

Ai mà lớn lối đến vậy?  

Tần Minh Nguyệt chau mày, lạnh lẽo nói: "Nếu anh cố tình gây nhiễu sự, cản trở công việc của tôi thì tôi sẽ bắt cả anh về đồn đấy".  

Âu Dương Triết nhướng mày, cười nói: "Cô đang đe dọa tôi đấy à? Xem ra cô cũng chẳng công chính cho lắm nhỉ".  

"Nếu đã thế, tôi đành phải mời một người công chính hơn tới xử lý việc này thôi".  

Nói xong, anh ta nhẹ nhàng phất tay.  

Hử?  

Trương Minh Vũ nhăn mày.  

Quả nhiên gã Âu Dương Triết này còn chuẩn bị thủ đoạn khác.  

Ánh mắt Tần Minh Nguyệt cũng thoáng lóe lên một tia sáng lạnh lẽo.  

Chỉ giây lát sau, ngoài cửa lại có một tốp ba người tiến vào.  

Mọi người trong sảnh đều nhìn ra. 
Bình Luận (0)
Comment