Trương Minh Vũ thầm cảm thấy bất lực.
Không ngờ ông ta còn quen biết cả phóng viên.
Nhưng nghĩ lại cũng thấy bình thường, đến cả Tần Cối còn có ba người bạn thân cơ mà…
Thời gian dần trôi.
Trương Minh Vũ chờ tiền tới.
Sếp Lý thì chờ phóng viên.
Đám người xung quanh lại chờ hóng kịch hay.
Chẳng bao lâu sau, ngoài cổng có một chiếc xe hơi chậm rãi đỗ lại.
Một người đàn ông trung niên vẻ mặt hèn mọn ôm máy ảnh xông vọt vào, kích động hét ầm lên: “Anh Lý, tin hot ở đâu ra?”
Trương Minh Vũ ghét bỏ liếc mắt nhìn đối phương.
Lâu như vậy mà vẫn chưa thấy tiền tới, nhất định anh phải đánh giá một sao mới được.
Hàn Thất Thất lại càng kéo dài khoảng cách với anh.
Sợ bị mất mặt theo…
Sếp Lý nhếch miệng bật cười.
Ông ta đang định lên tiếng thì bị tiếng động cơ xe gầm rú ở ngoài chặn họng.
Mọi người không khỏi giật mình nhìn ra.
Ai cũng trông thấy có hai chiếc xe tải cỡ lớn đỗ lại ngay trước cổng.
Tất cả đều sợ ngây người.
Trong thành phố không cho phép xe tải cỡ lớn lưu thông cơ mà?
Cửa xe được mở ra, có mấy vệ sĩ ôm súng bước xuống.
Khoa trương vậy sao?
Mọi người khiếp sợ nhìn chằm chằm cảnh tượng trước mắt, vẻ mặt mờ mịt.
Hai chiếc xe tải bắt đầu quay đầu xe hướng thẳng thùng xe vào trong nhà hàng.
Trương Minh Vũ cũng ngơ ngác.
Đây là… ship tiền tới sao?
Cửa xe lại được mở ra.
Một người đàn ông đeo kính gọng vàng có bề ngoài nhã nhặn đi xuống, vội vàng hỏi thăm: “Xin hỏi ai là anh Trương Minh Vũ?”
Đám người bàng hoàng không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Anh ung dung vẫy tay, nhếch miệng cười nói: “Ở đây này”.