Phù!
Anh thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Mặc dù anh rất muốn được thực chiến nhưng chiến đấu ở cấp bậc này thực sự quá mệt mỏi!
Bị truy đuổi một hồi, anh lại di chuyển tới trước người Hà Gia Hoa!
Hà Gia Hoa tức thì hoảng hốt, lòng chợt xuất hiện một dự cảm chẳng lành!
Thế nhưng hắn chưa kịp nghĩ ngợi điều gì đã thấy anh biến mất không còn dấu vết!
Nắm đấm to lớn không ngừng phóng đại ngay trước mắt hắn!
Hắn đứng chết lặng tại chỗ trơ mắt đứng nhìn!
Bốp!
Tiếng va đập trầm thấp lại vang lên!
Cơ thể của Hà Gia Hoa cũng đổ ập ra sàn nhà!
Xương sống mũi lại bị đấm gãy nát!
Tất cả mọi người đều ồ lên kinh hãi! Còn có thể chơi được như vậy sao?
Gã vệ sĩ lúng túng rụt tay lại, ánh mắt bắn ra tia lửa giận!
Chung Tử Kính giận dữ quát ầm lên: “Rốt cuộc chúng mày đang làm cái quái gì vậy?”
Gã vệ sĩ nghiến răng ken két, tiếp tục cất bước đuổi theo.
Thể lực của Trương Minh Vũ đã suy yếu hơn hẳn. Anh mệt nhoài thở hồng hộc!
Dịch Thanh Tùng lập tức luống cuống tay chân!
Chỉ còn lại mình hắn ta vẫn đang đứng sững người ở đó!
Hắn ta trông thấy anh lao tới gần liền hoảng loạn không biết làm gì!
Ngay khi hắn ta định quay người bỏ chạy lại giật mình phát hiện anh đã vọt tới sau lưng mình từ bao giờ!
Thế này thì nguy to…
Dịch Thanh Tùng hoàn toàn choáng váng!
Trương Minh Vũ nhếch miệng cười một tiếng, châm chọc nhắc nhở: “Anh Dịch cẩn thận vào!”
Anh vừa mới dứt lời đã dùng sức đẩy vai hắn ta lên phía trước.
Hắn ta hốt hoảng muốn lùi về sau tránh né!
Thế nhưng cơ thể lại mất kiểm soát va thẳng vào lồng ngực gã vệ sĩ!
Cứng như đâm phải xe tăng vậy!
Phụt!