Trương Minh Vũ đang ngớ người cũng hoàn hồn lại, anh cười nói: "À... anh muốn tạo bất ngờ cho em..."
Hàn Thiên Hoa và Chu Cửu Yến hài lòng gật đầu.
Hàn Thất Thất giả bộ hờn dỗi: "Thế còn được!"
Chu Vân Phong như ăn phải cứt dê!
Phân biệt đối xử vậy!
Làm người phải biết mình là ai chứ!
Nhưng lửa giận trong lòng vẫn dâng lên.
Trương Minh Vũ thật sự không chịu được cảm giác ngượng ngùng này nữa.
Im lặng hồi lâu anh cười nói: "Hôm nay anh được nghỉ, muốn đưa em đi chơi, em có rảnh không?"
Hàn Thất Thất không do dự đáp: "Có, chúng ta mau đi thôi!"
Trương Minh Vũ thở phào nhẹ nhõm!
Cuối cùng cũng được đi rồi!
Nói xong, Hàn Thất Thất liền kéo Trương Minh Vũ đứng dậy đi ra phía cửa.
Hàn Thiên Hoa và Chu Cửu Yến vui vẻ đứng dậy.
Chu Vân Phong nghiến răng nghiến lợi, vội vàng nói: "À... em họ, hay là hai người đưa anh đi cùng đi?"
Trương Minh Vũ và Hàn Thất Thất dừng bước.
Hàn Thất Thất nhíu mày.
Chu Cửu Yến lạnh lùng nói: "Cháu ngồi xuống! Có cháu thì còn ra thể thống gì nữa!"
"Cháu..."
Chu Vân Phong tức nổ phổi rồi!
Không ai chịu giúp anh ta cả!
Trương Minh Vũ dựa vào đâu chứ?
Hàn Thiên Hoa cười nói: "Hai đứa mau đi đi, nhân lúc Trương Minh Vũ rảnh đi chơi nhiều chút".
"Nếu như về muộn thì cứ thuê khách sạn, tối bố mẹ chưa chắc ở nhà đâu".
Người Hàn Thất Thất hơi lảo đảo!
Mắt Chu Vân Phong sắp tóe lửa rồi!
Trương Minh Vũ lúng túng mỉm cười nói: "A... ha ha, dạ vâng ạ".
Nói xong liền vội vàng đưa theo Hàn Thất Thất chạy khỏi biệt thự.
Chu Vân Phong híp mắt, móng tay sắp cắm vào lòng bàn tay anh ta rồi!
Thằng nhãi, mày chờ đấy!
Đi ra khỏi trang viên.
Một chiếc Mercedes-Benz đỗ ngay trước cổng.
Hai người ngồi lên xe.
Long Tam khởi động xe, lao đi.
Phù!
Hàn Thất Thất quay đầu nhìn, thở phào nhẹ nhõm.