Anh chàng tóc xám này quả nhiên không đơn giản!
Chu Vân Phong cũng thấy hoảng, trong mắt tràn ngập sự hoang mang!
Sau đó anh ta đánh mắt với anh chàng tóc xám!
Nhưng anh ta không hề quan tâm, anh ta lạnh lùng nói: "Chẳng phải anh không khách khí sao? Đến đi!"
"Tôi..."
Chu Vân Phong nghiến răng, nháy mắt ra hiệu mãi, mắt sắp toét ra rồi mà vẫn chẳng có tác dụng gì!
Lửa giận trong lòng bắt đầu dâng lên!
Mẹ nó, Hà Gia Hoa làm ăn kiểu gì vậy?
Nhưng chưa kịp nghĩ nhiều, anh chàng tóc xám đã lạnh lùng nói: "Anh không tới thì tôi tới vậy!"
Lời vừa dứt, chân anh ta đột nhiên dùng sức!
Cả người anh ta phóng qua chỗ Chu Vân Phong!
Trương Minh Vũ sững sờ!
Tốc độ này... nhanh như thỏ vậy!
Tốc độ này không phải thứ anh có thể sánh bằng được!
Chu Vân Phong cũng ngớ người!
Anh ta trợn tròn mắt há hốc miệng, não bắt đầu chập mạch!
Sao... không theo kịch bản vậy?
“Á!"
Vương Vũ Nam thét lên kinh hãi, cùng Hàn Thất Thất né sang một bên.
Bốp!
Giây sau, âm thanh nặng nề vang lên!
Nắm đấm của anh chàng tóc xám tiếp xúc thân mật với mặt của Chu Vân Phong!
"Á!"
Tiếng kêu thất thanh như heo bị giết vang lên!
Cơ thể của Chu Vân Phong bay ra như diều đứt dây! Anh ta nặng nề ngã xuống đất!
Vương Vũ Nam và Hàn Thất Thất cũng khiếp sợ!
Trương Minh Vũ nhíu mày, mắt lóe lên vẻ nghiêm trọng!
Lần này không vui rồi!
Anh chàng tóc xám cười khẩy nói: "Còn nháy mắt với tôi, mẹ kiếp, anh là cái thá gì!"
Lời này vừa dứt, mấy tên mặc vest xông lên ra tay!
Chỉ mất một lúc đã bao vây lấy Chu Vân Phong! Quyền cước đan xen!
Chu Vân Phong đau đớn hét lên không ngừng!
Đến cuối cùng, cổ họng cũng khàn! Mặt sưng như cái đầu heo!