Chỉ có thể dùng quyền đối quyền, nhưng sức lực của anh sao bằng người đàn ông này được chứ!
Tuy nhiên đúng lúc này, một bóng đen không biết xuất hiện trong đám đông từ lúc nào!
Bốp!
Âm thanh nặng nề vang lên!
Mọi người chỉ cảm thấy mắt mình hoa lên, giây sau cơ thể người đàn ông bay vọt ra!
Bốp!
Người đàn ông nặng nề ngã xuống đất, hắn đau đớn dùng tay trái ôm vai phải!
Mắt tràn ngập sự kinh ngạc!
Hít!
Tiếng hít sâu lại vang len!
Tất cả mọi người đều sững sờ!
Không ai ngờ chuyện này lại xảy ra!
Nhìn lại mới phát hiện ra trước mặt Trương Minh Vũ đã xuất hiện một bóng người cường tráng tự lúc nào!
Nhìn mặt, hóa ra là Long Thất!
Chỉ... chỉ với một quyền?
Tất cả mọi người đều sững sờ, ánh mắt tràn ngập sự hoang mang!
Thực lực thế nào vậy?
Long Tam bất lực nói: "Cứ bảo vệ cậu ấy như thế thì sao cậu ấy trưởng thành được, dù sao một quyền này cũng không khiến cậu ấy bị thương được".
Long Thất bất lực nói: "Mệnh lệnh của cô hai... cũng hết cách".
Trương Minh Vũ lắc đầu, trong đầu nhớ lại cuộc chiến ban nãy.
Hạ Hâm Điềm lạnh lùng nói: "Ai bảo mấy người không dạy dỗ thật tốt? Nếu như em trai tôi có thể hạ gã ngay lập tức thì cần gì tôi phải bảo mấy người ra tay?"
"Em trai tôi không thể bị thương được!"
Nghe thấy lời này, khóe miệng Long Tam và Long Thất lập tức co giật.
Không bị thương mà muốn mạnh...
Bọn họ cũng đâu phải thần tiên đâu...
Đương nhiên là họ không dám nói ra.
Trương Minh Vũ cảm thấy trong tim mình như có một dòng suối ấm áp chảy vào.
Sau lần này, anh cảm thấy hình như mình đã giác ngộ được điều gì đó.
Cụ thể là gì, anh vẫn chưa rõ.
Trương Minh Vũ không nghĩ nhiều nữa, dù sao cũng phải giải quyết chuyện trước mắt đã.
Anh ngẩng đầu, cười hỏi: “Cơ hội... ở đâu rồi?”
Tổng giám đốc nổi giận: “Mày...”
Nhưng há hốc miệng cũng chẳng nói được gì!
Trong lòng ông ta cũng cảm thấy kinh ngạc!
Đây là người ông ta tốn một đống tiền mời tới, vậy mà không địch lại vệ sĩ của Trương Minh Vũ sao?
Lê Lê cũng sững sờ, ánh mắt lóe lên sự hoang mang!
Mọi người xung quanh đều ngẩn người, kinh ngạc không nói nên lời!
Tuy nhiên khi tổng giám đốc không biết phải làm thế nào, một giọng nói lạnh lùng vang lên: "Ai đánh người của tôi?"
Giọng nói này lạnh lẽo như băng tuyết!
Không ít người nghe xong liền cảm thấy run rẩy!