Anh không quá lo lắng về việc hôm nay.
Sự việc đã được làm rõ, danh dự của Marmart chắc chắn sẽ không chịu ảnh hưởng gì.
Hơn nữa, âm mưu này coi như đã làm nhà họ Dịch mất sạch danh dự, ngược lại, bên bị hại là Marmart lại nhận được thêm không ít khách hàng.
Trương Minh Vũ càng nghĩ càng hưng phấn, sau đó anh lớn tiếng hô: "Mọi người cứ thỏa thích mua sắm đi, vừa rồi có chút chuyện nhỏ đã gây ảnh hưởng đến tâm trạng của mọi người, hôm nay toàn bộ sản phẩm trong này đều giảm giá 20%".
"Hay quá!"
Một giây sau, khắp siêu thị bùng lên tiếng hoan hô hào hứng.
Tất cả mọi người đều hưng phấn.
Trương Minh Vũ thỏa mãn cười nhẹ.
Rắc rối đã được giải quyết, anh bèn dẫn Trần Thắng Nam và Hàn Thất Thất rời khỏi siêu thị.
Ngày hôm nay, danh tiếng Marmart vang xa!
Trung tâm thương mại của nhà họ Dịch hoàn toàn suy sụp.
Ba người nhanh chóng ra khỏi khu siêu thị.
Trần Thắng Nam áy náy nói: "Ông chủ, xin lỗi, vốn định..."
Trương Minh Vũ cũng hiểu ý cô ta định nói, bèn cười bảo: "Không việc gì, hôm nay mà không tới, chỉ sợ Marmart chúng ta sẽ thật sự chịu thiệt đấy".
Trần Thắng Nam nặng nề gật đầu.
Lúc này, điện thoại của Hàn Thất Thất bỗng reo vang.
Cô ta nhanh chóng nhận cuộc gọi, đầu bên kia nói nhanh gì đó.
Con ngươi Hàn Thất Thất chợt co rút lại, nôn nóng kêu lên: "Cái gì? Mẹ ngất xỉu rồi?"
Nghe thấy thế, Trương Minh Vũ nhăn mày.
Một giây sau, Hàn Thất Thất hốt hoảng cúp điện thoại.
Trương Minh Vũ nôn nóng nói: "Lên xe đi!"
Hàn Thất Thất nặng nề gật đầu.
Trần Thắng Nam muốn đuổi theo nhưng Trương Minh Vũ đã ngăn lại.
"Sự việc ngày hôm nay nhất định phải tuyên truyền ra ngoài rộng một chút, cô đi xử lí chuyện này đi", Trương Minh Vũ nghiêm nghị nói.
"Vâng!"
Trần Thắng Nam cung kính đáp.
Xe nhanh chóng lao vút đi, hướng thẳng về phía đại viện nhà họ Hàn.
Tới nơi, Hàn Thất Thất xuống xe, sải chân chạy vọt vào trong sân.
Trương Minh Vũ cũng theo sát cô ta.
Chu Cửu Yến rất tốt với anh, hơn nữa, người đó còn là mẹ của Hàn Thất Thất.
Khi hai người tới biệt thự, trong sân đã có hai chiếc siêu xe đỗ ở đó từ bao giờ.
Hàn Thất Thất đẩy cửa đi vào, lo lắng gọi to: "Mẹ!"
Tiếng gọi nghe như tiếng nức nở!
Hàn Thiên Hoa vội vã giơ ngón tay ra hiệu trật tự, nạt khẽ: "Chuyên gia đang kiểm tra đấy, đừng làm bọn họ bị kinh động".
Hàn Thất Thất vội vàng bụm miệng, nhưng nước mắt đã không cầm được, cứ tí tách chảy xuống.
Trương Minh Vũ ngẩng đầu quan sát, phát hiện trong phòng khách đã khá đông người.
Ngoài Hàn Thiên Hoa và Hàn Thất Thất còn có thêm ba ông cụ mặc áo dài trắng.
Cả ba đều đã hoa râm, ngồi nghiêm chỉnh trên ghế, trông rất uy nghiêm.
Hàn Thiên Hoa cười khổ, nói: "Minh Vũ, cháu cũng tới à".
Trương Minh Vũ gật đầu cười cười.