Trương Minh Vũ lặng lẽ thở dài một tiếng.
Tôi cũng không muốn thế đâu...
Nếu tôi nói là các chị ấy ép tôi, các người có tin không?
Nhưng dĩ nhiên Trương Minh Vũ không dám nói.
Anh mà dám nói ra điều đó, chỉ sợ sẽ bị nhấn chìm trong nước miếng phỉ nhổ của mọi người...
Bốn người nhanh chóng tiến vào một salon tóc sang trọng.
Nơi này có rất nhiều người đang xếp hàng.
Khi ba cô gái xuất hiện, tất cả các thợ cắt tóc đều ngừng kéo, trợn mắt há miệng nhìn ra.
Trương Minh Vũ bất đắc dĩ lắc đầu.
Ba người chị gái này... ra ngoài là để gây nguy hại cho nhân gian đây mà!
Lát sau, chủ salon tóc vội vàng chạy ra, nôn nóng hỏi: "Xin hỏi... vị nào muốn cắt tóc ạ?"
Liễu Thanh Duyệt và Tô Mang đẩy Trương Minh Vũ ra trước.
Chủ salon tóc sửng sốt, lập tức thất vọng tràn trề.
Tô Mang lạnh nhạt nói: "Nếu cắt không đẹp, tôi sẽ khiến cho salon của anh đóng cửa".
Trời!
Người xung quanh đều hít hà thật mạnh.
Tất cả đều trố mắt nhìn.
Người đẹp này... thật là có khí thế!
Nhưng chủ salon tóc hoàn toàn không hề hoài nghi lời cô ấy.
"Người đẹp cứ yên tâm, tôi sẽ đích thân cắt".
Chủ salon tóc vỗ ngực tự tin, ánh mắt tràn đầy kích động.
Cái khác chưa nói, nếu có thể khiến ba vị mỹ nữ này hài lòng thì về sau còn cần lo lắng đến tình hình kinh doanh của salon hay sao?
Chủ salon vội vã nhận việc này, đến cả khách hàng đang cắt dở của mình cũng bỏ cho thợ khác, nhanh nhẹn đưa Trương Minh Vũ đi gội đầu, cắt tóc.
Trương Minh Vũ càng thêm bất đắc dĩ.
Chủ salon tóc cắt rất tỉ mỉ, thận trọng từng đường kéo, như thể sửa sang chăm sóc đến từng sợi tóc, cắt rất lâu mới hoàn thành.
Anh ta gội lại cho Trương Minh Vũ rồi sấy khô, khi sấy còn cẩn thận tạo kiểu cho Trương Minh Vũ.
Trương Minh Vũ nhìn mình trong gương, bất ngờ sửng sốt.
Quả đúng là... diện mạo quyết định 30% vẻ đẹp, kiểu tóc quyết định 70% còn lại.
Kiểu tóc sạch sẽ gọn gàng lên bao nhiêu, hình tượng cũng tăng lên bấy nhiêu.
Trương Minh Vũ quay đầu, cười nói: "À thì... các chị thấy sao?"
Ánh mắt cả ba cô gái đã sáng hẳn lên.
Tô Mang rút ngay ra mấy tờ tiền mệnh giá lớn, dằn lên bàn, hào sảng nói: "Khá đấy, không cần thối lại".
Nói xong, cô ấy cùng Liễu Thanh Duyệt bước lên, một trái một phải kéo Trương Minh Vũ rời khỏi đó.
Chủ salon tóc kích động không nói nên lời.
Những người khác cũng đều nhìn chằm chằm theo bóng dáng ba mỹ nữ rời đi, nước miếng sắp chảy thành dòng rồi.
Mãi đến khi ba hình bóng xinh đẹp xa khuất tầm mắt, bọn họ còn chưa hoàn hồn.
Trương Minh Vũ ngại ngùng nói: "À thì... Chị ba, chị tư, em tự đi là được, đừng... đừng xách em như thế, xấu hổ lắm..."
Tô Mang bĩu môi, bất mãn nói: "Em trai hư này, em thì biết cái gì, bọn đàn ông ở đây trông thấy em, ai mà không đố kị với em?"
Trương Minh Vũ thật sự không cách nào phản bác lời cô ấy.
Bốn người nhanh chóng đi vào Marmart.