Ba cô gái này... mua đồ cho Trương Minh Vũ?
Chẳng lẽ không phải là...
Trần Thắng Nam choáng váng nhìn.
Trương Minh Vũ nôn nóng nói: "Chị ba, để em tự trả đi, em có tiền mà".
Tô Mang mất hứng nói: "Xê ra!"
Trương Minh Vũ bất đắc dĩ lắc đầu.
Trần Thắng Nam càng thêm mờ mịt.
Chị ba?
Hình như... cô ta hiểu lầm rồi!
Chỉ lát sau, Tô Mang và Liễu Thanh Duyệt lại kéo Trương Minh Vũ ra khỏi cửa hàng.
Trần Thắng Nam chui vào đám đông, né tránh.
Trương Minh Vũ không thấy, vì anh cứ mãi cúi đầu.
Bởi vì tình cảnh thật xấu hổ!
Nhưng chỉ mới đi được vài bước, Trương Minh Vũ chợt phát hiện phía trước bỗng có thêm hai bóng hình xinh đẹp.
Anh ngẩng đầu nhìn thoáng qua, con ngươi đột nhiên co rút lại.
Lâm Kiều Hân!
Trời đất!
Sao cô ấy lại ở đây?
Trương Minh Vũ trợn trừng mắt, lòng chợt cảm thấy chột dạ!
Như thể vừa bị bắt... gì đó tại trận vậy!
Nhóm Tô Mang dừng bước, ánh mắt đồng thời lóe lên kinh ngạc.
Lâm Kiều Hân đang xách trong tay một túi giấy, trên đó có in logo của một hãng đồ hiệu đắt tiền.
Cô ngẩng lên liếc qua một cái, cười nói: "Thật xin lỗi!"
Nói xong, cô liền vòng sang một bên, tiếp tục bước đi.
Nhưng Lâm Diểu đứng bên cạnh vẫn còn chết sững tại chỗ, đáy mắt tràn đầy khiếp sợ.
Lâm Kiều Hân ngạc nhiên ngoảnh lại, nghi hoặc gọi: "Diểu Diểu, sao lại đứng đó?"
Trương Minh Vũ bối rối lắm.
Lâm Diểu cứ thế nhìn chòng chọc vào anh không rời mắt...
Lâm Kiều Hân cũng thoáng nghi hoặc, nhìn lại.
Một giây sau, Lâm Diểu vừa ngó trân trân vừa lập bập nói: "Chị, đây là... là... Trương, Trương Minh Vũ..."
Trương Trương Minh Vũ...
Trương Minh Vũ?
Lâm Kiều Hân sững sờ, quay sang nhìn thêm một lần nữa, quả nhiên nhận thấy có cảm giác quen quen.
Cô vội vã sải chân quay lại bên cạnh Lâm Diểu.
Quan sát kĩ người đàn ông trước mặt, quả đúng là Trương Minh Vũ.
Lâm Kiều Hân sững sờ mở to mắt, nói: "Trương Minh Vũ, anh..."
Đây là cái tay Trương Minh Vũ lù đù quê mùa đó sao?
Cô đã nhìn bao lâu nay mà không thể tưởng tượng được trông anh lại như vậy.
Sao Trương Minh Vũ lại đẹp trai được như vậy?
Lâm Diểu cũng kinh ngạc vô cùng, ánh mắt như lóe sáng.
Trương Minh Vũ lúng túng cười nói: "Hi... À thì, trùng hợp thật đấy..."
Lâm Kiều Hân ngơ ngác nhìn.
Thật sự là Trương Minh Vũ!