Anh trầm giọng ra lệnh: “Đừng tới đây, tạm thời không nên trêu vào đội tuần tra”.
Nghe anh nói thế, hai người kia mới chịu dừng lại.
Thế nhưng trong mắt Tần Minh Nguyệt lại lạnh như băng!
“Tụ tập đánh nhau, lần này bị tôi bắt quả tang, anh còn gì muốn nói không?”
“Tôi đã nói rồi, đừng để tôi tóm được anh!”
Cô ta nở nụ cười lạnh lẽo.
Trương Minh Vũ nhíu mày, lạnh nhạt lên tiếng: “Bây giờ tôi đang có việc gấp, chờ tôi trở lại cô muốn xử lý thế nào thì tuỳ!”
Dứt lời, anh lại quay người bỏ đi!
Cô ta quát ầm lên: “Đứng lại! Nếu anh dám cử động, tôi sẽ nổ súng!”
“Người ngã chết dưới toà nhà kia có quan hệ gì với anh?”
Anh hít một hơi thật sâu, trong lòng sốt ruột như ngồi trên chảo lửa!
“Tôi làm vậy là phòng vệ chính đáng! Chúng tôi mới là người bị hại!”, anh cố nén nỗi lo lắng, thấp giọng gầm lên!
Mặt cô ta lạnh tanh, không thèm khách sáo nói: “Không phải anh cứ nói phòng vệ chính đáng là tôi phải tin!”
“Bây giờ hãy đi với chúng tôi!”
Trương Minh Vũ nắm chặt tay lại, ánh mắt hiện ra vẻ lạnh lùng!
“Tôi nói rồi, đợi tôi trở về cô muốn xử lý thế nào thì tuỳ!”, anh nghiến răng nghiến lợi nói!
Tần Minh Nguyệt cũng không chịu thua kém, đanh giọng đe doạ: “Tôi nói rồi, anh dám cử động tôi sẽ nổ súng!”
Mùi thuốc súng nồng nặc lan toả!
Bầu không khí trên sân thượng đều bị đóng băng!
Bốn người cảnh sát cũng đồng loạt chĩa súng vào người Trương Minh Vũ!
Anh nắm chặt tay lại thành nắm đấm, lửa giận dâng lên ngùn ngụt!
Nỗi uất ức nghẹn lại trong lồng ngực!
Tần Minh Nguyệt nghiêm giọng quát: “Bây giờ tôi nghi ngờ anh có liên quan tới vụ án cố ý giết người, mời anh phối hợp với chúng tôi…”
Thế nhưng cô ta chưa kịp nói hết câu đã bị anh chặn họng: “Cô câm miệng lại đi!”
Giọng nói của anh tràn đầy khí thế!
Bốn người cảnh sát không khỏi sợ run lên!
Đến cả Tần Minh Nguyệt cũng bị doạ giật nảy mình, đôi mắt xinh đẹp tràn đầy mờ mịt!
Sắc mặt anh tối sầm lại, gằn giọng quát: “Phối hợp với các cô? Cố ý giết người?”
“Chúng tôi là người dân! Các cô là đội tuần tra cảnh sát! Các cô đang làm cái gì thế hả? Không phải nhiệm vụ của các cô là bảo vệ chúng tôi à?”
“Bây giờ sát thủ nước ngoài cũng trà trộn được vào đây rồi! Bọn họ muốn lấy mạng tôi!”
“Tôi phòng vệ thì cô lại bảo là tôi cố ý giết người? Chẳng lẽ tôi phải đứng im chờ chết sao?”
“Con mẹ nó vợ tôi bị chúng nó bắt đi rồi! Thế mà cô còn bảo tôi đi về với cô hả?”
“Thế còn vợ tôi thì phải làm sao? Cứ để yên cho cô ấy bị người ta bắt đi giết hại sao?”
“Đội tuần tra các cô làm việc như vậy hả?”
“Nếu thế thì người dân chúng tôi còn cần đến các cô làm gì nữa!”
Giọng nói của anh bừng bừng lửa giận!