Nếu cứ xông ra như thế này, chắc chắn anh sẽ không đánh lại được hai người kia!
Nhưng còn Lâm Kiều Hân…
Anh nghiến răng nghiến lợi, hạ quyết tâm lao ra!
“Đứng lại!”
Anh lớn tiếng gào thét!
Hai người kia dừng bước, ánh mắt lạnh lùng nhìn anh!
Trong đôi mắt xinh đẹp của Lâm Kiều Hân tràn đầy vui mừng!
Thế nhưng ánh mắt ấy nhanh chóng trở nên ảm đạm, thay vào đó là sự lo lắng tột cùng!
Cô biết anh không phải là đối thủ của bọn họ!
“Ranh con, mày còn dám vác mặt tới đây à?”, một tiếng quát tháo chói tai vang lên!
Ngay sau đó, cô gái tóc ngắn liền xuất hiện ngay trước mặt anh!
Anh cắn chặt răng, kiên quyết xông lên!
Thế nhưng hai gã đàn ông kia đã dẫn người chạy đi mất rồi!
Anh phải đấu với cô gái tóc ngắn, không thể đuổi theo được!
Tiếp đó, cô ta tung đấm tấn công anh!
Trương Minh Vũ còn chưa kịp tránh né thì bất chợt có một bóng người xuất hiện ngay trước mặt!
Tần Minh Nguyệt?
Anh sững sờ nhìn cô ta!
Giây tiếp theo, giọng nói lạnh như băng của cô ta vang lên: “Giao cô ta cho tôi, anh đi cứu người đi!”
Thoáng chốc, Tần Minh Nguyệt và cô gái tóc ngắn đã lao vào đấm đá!
Anh trầm giọng nhắc nhở: “Cô hãy cẩn thận!”
Dứt lời, anh vội vàng chạy đi!
Thế nhưng trong lòng vẫn chưa hết bàng hoàng!
Bởi vì Tần Minh Nguyệt không hề thua kém cô gái tóc ngắn kia một chút nào!
Hai gã đàn ông còn lại đã kéo Lâm Kiều Hân tới chỗ dốc núi!
Trương Minh Vũ vội vàng cắn răng đuổi theo!
Khoé mắt Lâm Kiều Hân nhoè đi!
Gã đại ca cầm đầu lạnh lùng cất giọng nói: “Đi giải quyết cậu ta đi!”
“Vâng!”
Tên còn lại cung kính đáp!
Ngay sau đó, gã ta thả Lâm Kiều Hân ra, quay lưng lại lẳng lặng chờ đợi!
Trương Minh Vũ lao như bay tới, giơ chân đạp thân mạnh!
Đối phương dễ dàng tránh thoát!
Nhanh chóng tung nắm đấm!
Tốc độ cực nhanh!
Con ngươi của Trương minh Vũ bỗng co lại. Tên này còn lợi hại hơn cả cô gái tóc ngắn kia!
Anh không thể khinh địch, lao vào đánh đấm túi bụi!
Còn tên đại ca vẫn tiếp tục kéo Lâm Kiều Hân tiến về phía trước!
Anh hít một hơi thật sâu, lòng nóng như lửa đốt!