Trái tim cũng hoàn toàn suy sụp!
“A!”
Anh giận dữ gào thét một tiếng, trước mắt mờ dần đi!
Đối với anh mà nói, cảm giác này giống như tra tấn!
Gã cầm đầu bật cười nói: “Ranh con đừng lo. Sẽ đến lượt mày nhanh thôi”.
“Bọn tao hưởng thụ vợ mày trước đã!”
Trong ánh mắt của gã ta tràn đầy miệt thị!
Vẻ kiên quyết trên mặt Lâm Kiều Hân càng thêm mãnh liệt!
Không được!
Anh cắn chặt răng, sắc mặt sa sầm!
Nhưng đúng lúc ấy, một tiếng nổ trầm đục bỗng nhiên vang lên: “Uỳnh!”
Toàn bộ rừng cây đều rung chuyển.
Tất cả mọi người đồng loạt khiếp sợ.
Bọn họ quay đầu nhìn sang thì thấy có một luồng sáng đang bắn thẳng tới chỗ chiếc máy bay trực thăng!
Đây là…
Trương Minh Vũ bị cảnh tượng trước mắt làm cho choáng ngợp.
Ai cũng nhìn tới mức ngơ người.
Trợn mắt há hốc mồm nhìn theo luồng sáng kia!
Đó… là thứ gì?
Khoé mắt gã cầm đầu điên cuồng giật giật. Gã ta có một dự cảm chẳng lành!
Cả Long Tam và Long Thất đều trợn tròn mắt!
Ngay sau đó, lửa cháy ngợp trời!
Ầm!
Tiếng nổ ầm chói tai vang lên!
Một cột khói hình nấm xuất hiện ngay vị trí chiếc trực thăng!
Gió thổi cuồn cuộn lập tức biến mất!
Hự!
Mọi người đều hoảng sợ hít một hơi khí lạnh!
Bị cảnh tượng này doạ cho sợ ngây người!
Chuyện này là…
Ai cũng ngơ ngác nhìn chằm chằm vào chiếc trực thăng đã nổ tung thành tro bụi!
Gã cầm đầu đứng chết lặng tại chỗ!
Sao… sao có thể như vậy được?
Gã ta gian nan há hốc mồm, cả người bắt đầu run bần bật!
Trong mắt Lâm Kiều Hân lại dậy sóng, một tia hy vọng dần hiện ra!
Mãi lâu sau, đám người mới dần lấy lại tinh thần!
Khoé miệng Trương Minh Vũ nhếch lên nở nụ cười!
Là ai đang âm thầm giúp đỡ anh?
Anh vội vàng đưa mắt nhìn quanh nhưng vẫn chẳng phát hiện ra bóng dáng nào!
Là đám người mặc đồ đen vừa nãy sao?