Trương Minh Vũ đau đớn hét lên một tiếng, cả người ngã xuống giường!
Rốt cuộc cô ấy định làm gì vậy!
Cơ thể Trương Minh Vũ căng lên, trong lòng vô cùng lo lắng.
Trúng bẫy rồi sao!
Ngay khi ngã xuống giường, Trương Minh Vũ lập tức quay người!
Trong mắt tràn ngập cảnh giác!
Nhưng vừa quay người, Trương Minh Vũ liền sững sờ!
Cô gái đứng bên giường hoàn toàn không có ý động tay động chân.
Đẹp lạnh lùng! Đẹp như yêu nữ!
Vòng eo mảnh khảnh kích thích ánh mắt của anh!
Quan trọng là trên mặt cô gái này vô cùng hưng phấn!
Ực!
Trương Minh Vũ khó khăn nuốt nước bọt.
Hình như anh hiểu lầm rồi!
Cô ấy không phải kẻ địch mà là lưu manh!
Mẹ kiếp!
Trương Minh Vũ trợn tròn mắt, vô cùng sững sờ!
Tuy nhiên chưa kịp nghĩ nhiều, chân cô gái kia đã khẽ dùng sức, cô ấy bổ nhào tới!
Trương Minh Vũ kinh ngạc!
Dưới chân anh dồn lực, lật người xuống giường!
Sau khi đứng vững lại, cô gái trước mắt đã biến mất!
Người đâu?
Một giây sau, hai cánh tay đột nhiên vòng qua eo anh.
Nắm chặt lấy eo anh.
Cảm giác mềm mại đó.
Khiến cơ thể Trương Minh Vũ kích thích vô cùng!
Cô gái khẽ thở, rủ rỉ nói: "Định chạy đằng nào?"
Cơ thể Trương Minh Vũ điên cuồng run rẩy!
Tốc độ kiểu gì vậy?
Long Tam cũng đâu có nhanh như vậy!
Trương Minh Vũ hoảng sợ, dưới chân dồn lực phóng thẳng về trước!
Hai tay chống lên giường lấy đà lộn người, đứng trên mặt đất!
Sau khi nhìn lại, cô gái kia lại biến mất!
Đây là người hay là quỷ vậy?
Tốc độ sao có thể nhanh đến vậy được!
Một giây sau, một cánh tay khoác lên vai anh.
Hơi thở ngọt ngào lại truyền đến.
Giọng nói lười biếng của cô gái kia lại vang lên: "Chạy đằng nào đây?"
Ực!
Trương Minh Vũ chật vật nuốt nước bọt!
Hoàn toàn khiếp sợ!
Cô gái này là cái gì vậy!
Một giây sau, Trương Minh Vũ không do dự nữa, anh dùng sức tung quyền ra đằng sau!
Nhưng đằng sau chẳng có ai cả!