Chiếc xe nhanh chóng dừng ở cổng đại viện.
Bên trong sân vô cùng náo nhiệt.
Sau buổi chúc thọ lần trước của ông cụ Lâm, danh tiếng của nhà họ Lâm lại nổi lên!
Mọi người của nhà họ Lâm bây giờ có thể ngẩng cao đầu được rồi.
Trương Minh Vũ và Lâm Kiều Hân sóng bước tiến vào.
Chẳng mấy chốc đã có người chạy ra mở cửa.
"Cô chủ, cô về rồi!", người làm cung kính đáp.
Lâm Kiều Hân gật đầu.
Người làm chần chừ một lúc, sau đó lại nói: "Chào cậu chủ!"
Trương Minh Vũ sững sờ.
Vai vế kiểu gì vậy...
Lâm Kiều Hân sững sờ, không kìm được bật cười.
Hai người nhanh chóng đi vào trong đại viện.
Không ít người làm túm tụm lại, ghé đầu thì thầm bàn tán.
Trong mắt họ như bùng lên ngọn lửa!
Trương Minh Vũ đã trở thành nhân vật truyền kỳ trong nhà họ Lâm!
Trương Minh Vũ và Lâm Kiều Hân nhanh chóng đi tới căn biệt thự chính.
Người làm đã thông báo rồi.
Trong căn biệt thự, ông cụ Lâm đã ngồi chờ sẵn trên ghế sofa.
Lâm Kiều Hân mỉm cười nói: "Ông nội!"
Ông cụ Lâm hiền từ cười đáo: "Hai đứa về rồi".
Lâm Kiều Hân vội vàng ngồi bên ông cụ Lâm.
Còn Trương Minh Vũ ngồi phía đối diện.
Ông cụ Lâm chậm rãi hỏi: "Lần này trở về là chuẩn bị tiếp quản tập đoàn Lâm Thị phải không?"
Lâm Kiều Hân sững sờ, mắt lóe lên sự nghi ngờ.
Trương Minh Vũ không hề ngạc nhiên, anh cười nói: "Đúng vậy, cũng nên phát triển nó thôi ạ".
Lời nói này khiến Lâm Kiều Hân kinh ngạc!
Trương Minh Vũ nói chuyện như vậy với ông cụ Lâm sao?
Hơn nữa nói gì mà... cô chẳng hiểu...
Ông cụ Lâm cười gật đầu: "Đợi đã, ông phải thông báo cho bọn Quốc Phong đến".
Trương Minh Vũ gật đầu.
Tiếng bước chân nhanh chóng vọng đến.
Trương Minh Vũ quay đầu nhìn thì thấy Lâm Quốc Phong và Lâm Quốc Long sánh vai bước vào.
Đằng sau bọn họ là Lâm Tuấn Minh.
Sắc mặt hai anh em Lâm Quốc Phong vô cùng nghiêm trọng.
Chỉ có mình ánh mắt của Lâm Tuấn Minh là lóe lên tia lạnh lẽo!
Lâm Quốc Long và Lâm Quốc Phong nhanh chóng ngồi cạnh Trương Minh Vũ.
Chỉ có một chỗ còn lại bên cạnh Lâm Kiều Hân.