Trần Thắng Nam khách khí đáp: "Chào cụ Lâm, tôi đến tìm tập đoàn Lâm Thị để đàm phán hợp tác, xin hỏi... ở đây ai là người chịu trách nhiệm?"
Đúng là đến để đàm phán dự án thật!
Lâm Tuấn Minh kích động nói: "Bố tôi là chủ tịch tập đoàn Lâm Thị, xin hỏi cô muốn bàn bạc về dự án nào vậy?"
Trần Thắng Nam liếc mắt không nói gì.
Lâm Tuấn Minh sững sờ.
Mắt Lâm Quốc Long và Lâm Quốc Phong lóe lên sự nghi ngờ.
Lâm Kiều Hân thấy vậy mắt lóe sáng!
Hóa ra là vậy!
Lâm Kiều Hân cười nói: "Bác cả bác hai, hai người quên rồi sao, bây giờ chủ của tập đoàn Lâm Thị... là Minh Vũ".
Hả?
Vừa dứt lười, Lâm Quốc Phong và Lâm Quốc Long liền nhíu mày!
Nhưng bọn họ đã nói rồi...
Trương Minh Vũ cười đứng dậy nói: "Đúng là tôi, đàm phán dự án gì vậy?"
Trần Thắng Nam nở nụ cười tiêu chuẩn: "Tôi có một tòa nhà chuẩn bị cần sửa chữa, không biết quý công ty có thời gian không?”
Tòa nhà?
Vừa dứt lời, đám Lâm Quốc Phong lập tức trợn tròn mắt!
Dự án lớn!
Trương Minh Vũ cười hỏi: "Thời gian thì có, nhưng bao nhiêu tiền?"
Trần Thắng Nam duỗi năm ngón tay ra, cười nói: "Năm triệu".
Hít!
Tiếng hít sâu lập tức vang lên!
Năm... triệu!
Chẳng phải... vừa chuẩn con số đã hẹn sao?
Tất cả mọi người đều sững sờ.
Mắt Lâm Kiều Hân lóe lên sự khiếp sợ!
Đây là... thật hay giả vậy?
Trương Minh Vũ cười nói: "Được, chúng tôi nhận".
Nhanh như vậy sao?
Một lúc sau mọi người mới tỉnh táo lại!
Trần Thắng Nam khách khí cười nói: "Được, vậy chúng ta ký hợp đồng này thôi".
Nói xong liền lấy hợp đồng từ trong cặp táp ra.
Mọi người đều trợn tròn mắt há hốc mồm.
Dự án lớn như vậy... xong rồi sao?
Đùa à?
Mắt Lâm Tuấn Minh lóe lên tia rét lạnh: "Trương Minh Vũ! Cậu kiếm người đến diễn kịch với chúng tôi à?"
"Cậu nghĩ người nhà họ Lâm ngu lắm sao?"
Trong lời nói tràn ngập lửa giận!