Nói xong, ông ta bỏ đi.
Hít!
Tiếng hít sâu bỗng vang lên.
Mãi cho đến lúc này, những người xung quanh mới hoàn hồn.
Trưởng phòng Lý nghệt mặt ra nhìn.
Đám người Phỉ Phỉ cũng thảng thốt.
Trương Minh Vũ cười hả hê: "Trưởng phòng Trương đúng không? Kể từ tháng này lương cô tăng gấp đôi, về văn phòng chờ đi".
Trưởng phòng Trương ngơ ngác.
Chốc lát sau, người cô ấy run lên vì kích động.
"Vâng thưa ông chủ!"
Nói xong, cô ấy rời đi.
Trưởng phòng Lý mở to mắt, hối hận đến xanh cả ruột.
Phỉ Phỉ sợ hãi run bần bật.
Trương Minh Vũ tủm tỉm nói: "Mấy người thì thu dọn đồ đạc rồi đi đi".
Câu này vừa vang lên, lòng những người này lạnh ngắt.
Điều tiếc nuối nhất không phải bị sa thải mà là hụt mất cơ hội tăng lương gấp đôi!
Trương Minh Vũ không quan tâm đ ến họ, sải chân đi thẳng vào trong.
Phỉ Phỉ và đám nhân viên nhìn nhau.
Hối hận cực kỳ!
Anh nhanh chóng đi lên tầng hai.
Trưởng phòng Trương đã kính cẩn đứng chờ sẵn.
Trương Minh Vũ mỉm cười: "Cô sửa sang lại giấy tờ của công ty rồi nói với cô ấy là được".
Anh nói xong thì đẩy Lâm Diểu ra.
Lâm Diểu ngơ ngác.
Tiêu hóa xong lời anh nói thì cô ta mừng đến run người.
Trưởng phòng Trương cẩn thận đáp: "Vâng!"
Trương Minh Vũ quan sát xung quanh, cảm thấy quá là thất vọng về công ty này.
Nhân viên không có tố chất, cơ sở vật chất cũng chẳng ra làm sao.
Trương Minh Vũ chậm rãi dặn dò: "Phải rồi, lát nữa chấn chỉnh toàn bộ nhân viên, ai cô thấy không ổn thì sa thải".
"Nếu để tôi phát hiện ra còn ai có thái độ làm việc không đàng hoàng thì cô tự chịu trách nhiệm".
Trưởng phòng Trương cứng người, vội vàng đáp: "Vâng ạ!"
Trong lòng Trương Minh Vũ bất giác thấy sốt ruột.
Môi trường và quy mô thế này thì biết nhận đơn hàng lớn thế nào đây?
Gấp lắm rồi!
Tất cả mọi việc phải tiến hành thật nhanh, anh chỉ có bốn ngày thôi!
Trương Minh Vũ lại ra lệnh: "Làm ngay bây giờ luôn đi, chiều nay đổi nơi làm việc".
"Dạ?"
Trưởng phòng Trương nghe vậy thì hết hồn.