Trần Y Tuyết nhíu mày, nghi ngờ hỏi: "Chị Thất Thất, chị bị sao vậy? Bây giờ sao lại đi quán bar?"
"Chúng ta đi Linh Lung đi"
Linh Lung?
Trương Minh Vũ sững sờ, chỗ gì vậy?
Hàn Thất Thất nhìn trộm, chần chừ đáp: "À... được!"
Trần Y Tuyết nghi ngờ, mơ màng hỏi: "Chị Thất Thất, dạo gần đây chị bị sao vậy? Chị không thích đi Linh Lung nữa sao?"
Hàn Thất Thất lúng túng mỉm cười: "Đâu có đâu, chị không sao mà".
Một giây sau Trần Y Tuyết lóe lên lửa giận, cô ấy lạnh lùng nói: "Thằng khốn! Rốt cuộc anh đã nói gì với chị Thất Thất vậy!"
Trương Minh Vũ giật mình.
"Tôi đã làm gì chứ?", Trương Minh Vũ nghi ngờ hỏi.
Trần Y Tuyết đứng dậy, chống eo tức giận nói: "Tôi nói cho anh biết! Anh lừa được chị Thất Thất chứ không lừa được tôi đâu!"
"Anh bảo chị Thất Thất ăn mặc kiểu này đúng không?"
"Anh không cho chị Thất Thất đi Linh Lung chơi phải không?"
Trương Minh Vũ sững sờ!
Linh Lung là chỗ nào tôi còn chẳng biết!
Hàn Thất Thất nói: "Tiểu Tuyết, em nói gì vậy! Anh ấy sao dám quản chị!"
Nhưng trong lòng cô ta cứ cảm thấy kỳ quái.
Trần Y Tuyết kinh ngạc.
"Chị Thất Thất, sao... mặt chị đỏ thế?", Trần Y Tuyết trợn tròn mắt hỏi.
Mặt Hàn Thất Thất lại càng đỏ hơn!
Trương Minh Vũ sững sờ.
Chuyện gì thế này!
Trần Y Tuyết cuộn chặt nắm đấm, tức giận nói: "Thằng khốn, tôi cảnh cáo anh! Anh còn lâu mới xứng với chị Thất Thất!"
"Anh chết tâm đi!"
Haizz.
Trương Minh Vũ thầm thở dài.
Vô lực phản bác...
Trần Y Tuyết kiêu ngạo nói: "Chị Thất Thất! Chúng ta đi chơi thôi!"
"Hôm nay em nhất định sẽ vạch trần bộ mặt của anh ta!"
Nói xong cô ấy liền kéo Hàn Thất Thất đi.
Trương Minh Vũ bất lực lắc đầu, lặng lẽ đi theo.
Khó dây vào... mấy cô gái tự tin quá.
Hai người nhanh chóng đi đến cửa.
Hàn Thất Thất vừa định tính tiền.
Trần Y Tuyết đã kiêu ngọa ói: "Chị Thất Thất, để anh ta thanh toán đi! Em muốn xem anh ta có tiền trả tiền ăn không?"
Trương Minh Vũ tức giận liếc mắt.
Cầm tiền thanh toán.