Mắt Trương Minh Vũ tràn ngập sự mông lung, anh chưa nghe thấy bao giờ...
Nhìn quanh, ở cổng toàn là xe sang!
Chẳng bao lâu sau, chiếc Mercedes dừng lại.
Trần Y Tuyết kéo Hàn Thất Thất nhanh chóng đi vào câu lạc bộ!
Muốn bỏ tôi lại?
Trương Minh Vũ cười gọi: "Tôi ở đây này!"
Nói xong liền xông qua.
Hàn Thất Thất dừng bước.
Trần Y Tuyết cũng kinh ngạc không kém, nhưng sự kinh ngạc đã nhanh chóng bị thay bằng cảm giác ghét bỏ!
Trương Minh Vũ xông đến bên cạnh hai cô gái.
Hàn Thất Thất thở phào một hơi.
Trần Y Tuyết khoanh tay trước ngực, tức giận nói: "Xe taxi chết tiệt, sao nhanh vậy chứ!"
Khóe miệng Trương Minh Vũ co giật.
Hàn Thất Thất từ từ nói: "Chúng ta mau vào trong đi".
Trần Y Tuyết lẩm bẩm, rất khó chịu.
Ba người nhanh chóng đi vào câu lạc bộ.
Bên trong trang hoàng rất hoa lệ, phong cách đặc biệt.
Cả đại sảnh tối đen, chỉ có duy nhất mấy chiếc biển là sáng đèn.
Khu leo núi, khu bowling, khu boxing...
Đủ các thể loại, cái gì cũng có.
Đây chính là nơi người có tiền hay đến để chơi bời sao?
Trần Y Tuyết nhanh chóng kéo Hàn Thất Thất đi thẳng vào!
Trương Minh Vũ yên lặng theo sau.
Ánh mắt Trần Y Tuyết nhanh chóng nhìn qua, con ngươi lóe sáng!
Để xem anh giả vờ được đến lúc nào?
Hôm nay tôi sẽ bắt anh lộ nguyên hình!
Trần Y Tuyết nhanh chóng nhìn về phía một tấm biển sáng đèn.
Khóe miệng nhếch lên, mỉm cười xấu xa!
Khụ khụ!
Trần Y Tuyết hắng giọng, cười nói: "Chị Thất Thất, chúng ta đi leo núi đi? Hình như lâu rồi chị không chơi".
Hàn Thất Thất sững sờ.
Chần chừ một lúc, cô ta mới cười nói: "Ừ... được thôi".
"Đi thôi nào!"
Trần Y Tuyết kéo Hàn Thất Thất đi về căn phòng có biển leo núi.
Trương Minh Vũ chỉ đành đi theo.
Trong lòng có dự cảm không lành.
Anh biết Trần Y Tuyết đang nghĩ cách gây khó dễ anh.
Sau khi vào, Trương Minh Vũ phát hiện ra nơi đây như một thế giới khác.
Cánh cửa không lớn, nhưng trong phòng vô cùng lớn.
Xung quanh chỉ có lẻ tẻ vài người.
Trước mặt là một bức tường vô cùng rộng lớn.