Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa ( Dịch )

Chương 25 - Chương 497 - Triệu Hồi

Chương 497 - Triệu Hồi

Tần Vũ nhìn về phía Quý Phong và Phùng Tử Kiệt nói:

“Các ngươi tìm chỗ trốn trước đi.”

Quý Phong biết đám người Tần Vũ có lẽ là muốn ra tay rồi, hắn ta vội vàng chạy về phía nơi khác, tìm chỗ trốn đi.

Phùng Tử Kiệt lại lắc đầu nói:

“Ta cũng muốn đi cùng các ngươi.”

Tần Vũ chậm rãi gật đầu:

“Được.”

Tần Tiểu Vũ thả đầu to ra khỏi không gian chiều, cả mặt của tên này đầy vết máu, rõ ràng là đang ăn thi thể của báo tuyết, nó vội vàng lấy một chiếc khăn lụa từ trong túi ra, lau miệng sạch sẽ, sau đó khuôn mặt nịnh nọt nói:

“Vua, triệu hồi ta có chuyện gì không?”

Tần Tiểu Vũ chỉ mấy tòa nhà cao tầng phía xa xa, nói:

“Nơi đó có một căn cứ, họ rất nhiều người, ta muốn ngươi thu hút thật nhiều tang thi trong thị trấn nhỏ này đi đến nơi đó.”

Nghe vậy, trên mặt đầu to hiện lên vẻ kính nể khâm phục:

“Không hổ là vua, vậy mà có thể nghĩ ra kế hoạch thông minh như vậy, thật sự là sự tái sinh của Gia Cát mà!”

Khóe miệng Tần Tiểu Vũ co giật, tức giận nói:

“Đi nhanh đi, đừng nói nhảm!”

Đầu to cười nói:

“Lão nô thề chết hoàn thành nhiệm vụ!”

Nói xong, bóng người của đầu to lóe lên, biến mất ở trong con đường phía xa.

Một bên khác Quý Phong đang trốn ở trong một tòa nhà phía xa mặt đầy nghi ngờ:

“Cái tên đầu to này từ đâu ra vậy? Nhưng tốc độ của hắn ta thật nhanh, thực lực chắc chắn không yếu.”

Đừng nhìn tang thi đầu to không giỏi chiến đấu trực diện, nhưng thể chất thực tế của nó đã đạt đến cấp bốn mươi, tốc độ tất nhiên là nhanh vô cùng. VipTruyenGG.com - ebook truyện dịch giá rẻ

“Tới đây tới đây! Các bảo bối, hôm nay các ngươi có thể ăn no một bữa rồi!”

Đầu to chạy băng băng trên đường, nó phát ra từng dòng sóng điện não, lan tỏa khắp bốn phía.

“Gầm!”

“Xì xì!”

Trong con hẻm, trên đường phố, trong nhà, từng con tang thi lang thang không có mục đích dường như là nhận được mệnh lệnh nào đó, tất cả bọn chúng lao điên cuồng về một hướng.

Bốn năm phút sau, đầu to chạy trở về, sắc mặt nó mệt mỏi rã rời, nhưng lại hưng phấn nói:

“Lần này thu hút được không ít các tiểu bảo bối tới đó!”

“Thật mệt a, đứng cả một ngày trời rồi.”

Trên tầng một tòa nhà bỏ hoang, có hai người đàn ông đang trốn trong bóng tối tối tăm, thông qua cửa sổ giám sát động tĩnh của đường phố phía xa, trong đó một người đàn ông cao lớn không nhịn được phàn nàn một câu.

Một người đàn ông khác hơn hai mươi tuổi thấy vậy cau mày:

“Xốc lại tinh thần, một tiếng nữa là thay ca rồi, đến lúc đó có thể thư giãn rồi.”

Người đàn ông cao lớn cười khà khà nói:

“Đừng lo lắng như vậy, căn cứ sói ác chúng ta không ai dám tới gây rối, trong mấy tòa nhà cao tầng bỏ hoang này đều là người của chúng ta, muốn lặng lẽ lẻn vào là không thể nào, đừng nói con người, dù là ruồi nhặng muốn vào cũng không thể nào.”

Đúng lúc này, người đàn ông lúc trước vội vàng nhắc nhở:

“Đừng nói nữa, ngươi mau nhìn xem, có thứ gì đó tới đây rồi.”

Nghe vậy, người đàn ông cao lớn cũng vội vàng nâng cao tinh thần, nhìn về phía xa, trên con đường dưới một tòa nhà cao tầng phía xa, có mấy bóng đen đang chạy điên cuồng về phía bên này, hắn ta sửng sốt, mỉm cười:

“Mấy con tang thi mà thôi.”

Thỉnh thoảng căn cứ họ sẽ có tang thi lang thang tới đây, điều này hoàn toàn không gây ra rắc rối lớn lao gì cho họ, chỉ mấy con tang thi, còn chưa đến gần đã bị mấy khẩu súng máy trên tòa nhà bắn chết rồi.

“Rất…rất nhiều tang thi…”

Nhưng chưa đến một lúc sắc mặt của hai người đã hoàn toàn thay đổi, ở góc đường bên dưới tòa nhà đó, mấy con tang thi xuất hiện, nhưng ngay sau đó lại có càng nhiều tang thi hơn xuất hiện, một mảnh đen nghịt, giống như là đi chợ, đông đúc nhốn nháo.

Các bảo vệ ở các tòa nhà khác ai cũng hít một hơi khí lạnh, từ mỗi một tòa nhà của họ đều có thể thấy tang thi đang lao điên cuồng trên đường phố, đến từ khắp mọi nơi, tụ tập về phía tòa căn cứ này của họ, nhìn từ trên cao xuống, ít nhất có không dưới một nghìn con tang thi!

Tại quảng trường bên ngoài trung tâm căn cứ, đang tổ chức tiệc nướng cực kỳ tàn ác, một nhóm người không phải là nướng thịt gà, thịt chó gì đó, mà là thịt người!

Một người đàn ông cười khà khà nói:

“Không biết tại sao, càng ăn thịt người càng cảm thấy mùi vị tuyệt vời vô cùng, giống như lên cơn nghiện vậy.”

“Ha ha, ngươi chưa từng ăn thịt của tiến hóa giả, đó mới gọi là mỹ vị!”

Một người khác lắc đầu, vẻ mặt hoài niệm nói:

“Lần trước trong căn cứ có tên chọc lão đại không vui, bị ban cho mấy người chúng ta, thịt của hắn ta mới gọi là mỹ vị, giống như là có thể khiến người tiến hóa vậy!”

Lúc này đã chạng vạng, trên quảng trường này có hàng trăm người, trên người mỗi người họ đều toát ra hơi thở đáng sợ, tràn ngập cả quảng trường, giống như một đám ma quỷ, họ, đã không còn xứng được gọi là con người nữa.

Chương 498 - Nhóm Người Sống Sót

Trong một căn phòng, có một người đàn ông trung niên, hắn ta cau chặt mày nhìn mình trong gương, hắn ta há miệng, hàm răng hoàn toàn biến thành lởm chởm sắc nhọn, khuôn mặt hắn ta đầy hung dữ, giống như con sói đói:

“Đáng hận…có chuyện gì vậy, lẽ nào là gần đây ăn nhiều thịt người quá sao? Răng của ta tại sao lại biến thành thế này? Như cứ luôn không nhị được mà muốn cắn cái gì đó.”

Người đàn ông trung niên tên là Lý Cường, hắn ta có một cái tên rất bình thường, cũng là một người rất bình thường, trước tận thế hắn ta có gia đình của mình, một đứa con gái và một người vợ, mỗi ngày đi làm tan làm, mặc dù hắn ta và cuộc đời của hắn ta đều bình thường đến mức không thể bình thường hơn nữa, có lẽ sau này cũng sẽ vẫn luôn như vậy, nhưng hắn ta lại rất hài lòng.

Nhưng tất cả đều thay đổi vào ngày đó cách đây chưa đầy nửa năm, trên khắp thế giới đều xuất hiện một loại virus kỳ lạ, sinh vật khắp nơi xảy ra biến dị đáng sợ, một số người không thể chống chọi được với virus bị lây nhiễm biến thành tang thi.

Lý Cường nhìn thấy rất nhiều người bị tang thi giết chết, bất kể người già hay trẻ em, tang thi đều sẽ không nương tay, Lý Cường mang theo vợ và con gái cùng với mấy người sống sót chạy trốn.

Nhưng họ lại bị một nhóm tang thi truy đuổi, cuối cùng trốn thoát lên nóc nhà, bị một nhóm tang thi chặn ở bên dưới, không thể trốn thoát.

Ác mộng của Lý Cường bắt đầu, hắn ta, vợ và con gái cùng với một nhóm người sống sót không thể trốn thoát, sau vài ngày tất cả mọi người đều đói đến hoa mắt chóng mặt, mà dưới cơn đói, người và dã thú không có bất kỳ sự khác biệt nào, nhóm người sống sót đó vì để sống sót, đã đưa ra một quyết định điên rồ - - ăn thịt người.

Lý Cường bị mấy người sống sót chế ngự, hắn ta không ngừng cầu xin, nhưng đám người sống sót đó không thương xót một chút nào, vợ và con gái của Lý Cường bị đám người sống sót đó giết chết một cách tàn tàn nhẫn và ăn thịt trước mặt hắn ta, khoảnh khắc đó Lý Cường cảm thấy thế giới quan của mình sụp đổ rồi, hắn ta phát điên lên, trong cơn điên, không biết hắn ta lấy sức mạnh từ đâu ra, đánh ngã tất cả những ác ma ăn thịt người đó trên mặt đất.

Chứng kiến vợ và con gái bị bọn chúng giết chết và ăn thịt, Lý Cường hoàn toàn phát điên, hắn ta muốn dùng cách tương tự để trả thù họ!

Lý Cường không quan tâm đến lời cầu xin của họ, từng dao từng dao cắt mấy người sống sót đang sống sờ sờ đó thành từng lát thịt, đồng thời ăn luôn.

Từ đó về sau cái người Lý Cường bình thường thật thà đó đã chết rồi, Phi Tuyết cảnh có nhiều thêm một con sói ác hung dữ, một con ác ma ăn thịt người.

Nhìn cái miệng đầy răng nanh của mình, Lý Cường nhướng mày suy tư:

“Lúc trước không phải như này, gần đây dường như mình càng ngày càng không giống người nữa, không những mọc ra những chiếc răng nanh như vậy, còn thường xuyên muốn bắt những thuộc hạ của mình lại nuốt sống, có lúc đều không chế được bản thân.”

Lý Cường suy tư hồi lâu, đột nhiên nhoẻn miệng cười, lộ ra vẻ mặt đáng sợ hung ác:

“Có điều như vậy cũng không tồi!”

“Sức mạnh của ta càng ngày càng mạnh, thậm chí có thể dễ dàng đánh tang thi cấp hai nổ tung!”

Lý Cường tùy ý nắm tay, không khí bị hắn ta bóp phát ra tiếng nổ tung.

Lý Cường uể oải dựa vào trên sô pha, giống như một con sói đang ngủ say, mặc dù lười biếng, nhưng bất cứ lúc nào cũng sẽ chọn người nuốt chửng họ, căn phòng này rất lớn, rất xa hoa, trước tận thế chỉ có những ông chủ mới có thể nghỉ ngơi ở căn phòng xa hoa như thế này, nhưng giờ đây, căn phòng này lại thuộc về hắn ta, hắn ta có thể ngủ ở chỗ này, có thể chơi đùa với phụ nữ ở chỗ này, thậm chí có thể giết người ở chỗ này.

Thế giới này đối với tất cả mọi người là địa ngục, đối với Lý Cường cũng là địa ngục, nhưng dù là địa ngục, chỉ cần có thể trở thành ác ma trong địa ngục, vậy thì có thể sống tốt ở trong địa ngục này, đạt được tất cả mọi thứ mình mong muốn.

Lý Cường chưa bao giờ nghĩ rằng mình có thể có được tất cả những gì mình muốn, dù hắn ta muốn mạng người khác cũng có thể tùy ý đoạt lấy, trước đây đối mặt với hắn ta là người phía trên cao cao tại thượng bây giờ chỉ có thể giống như những con súc sinh quỳ gối trước mặt hắn ta, mặc hắn ta xâu xé.

Lý Cường rất hưởng thụ tất cả những thứ này, hắn ta thậm chí còn có chút biết ơn thế giới này, nếu không phải tận thế đến có lẽ hắn ta vẫn giống như một người bình thường như vậy đi sớm về tối, cho đến quãng đời còn lại, bình yên mà trải qua cuộc đời này.

“Trời lại sắp tối rồi sao?”

Lý Cường nhìn ánh sáng mờ dần qua cửa kính, hắn ta hơi nhếch khóe miệng, trong đêm tối ngược lại hắn ta sẽ cảm thấy trong lòng bình yên lạ thường, mà hắn ta cũng rất hưởng thụ sự yên tĩnh này.

Chương 499 - Thi Triều

“Bíp bíp bíp bíp bíp!”

Đột nhiên tiếng cảnh báo chói tai vang lên, phá vỡ sự yên tĩnh hiếm có này toàn bộ căn cứ sói ác đều bị quấy rầy.

Lý Cường cau mày lại:

“Lại xảy ra chuyện gì sao? Tang thi hay là dị thú?”

Đang suy nghĩ, thì cửa phòng bị đẩy ra, một thanh niên vô cùng cường tráng xông vào, hắn ta mặt đầy lo lắng nói:

“Lão đại, không ổn rồi không ổn rồi…”

Lý Cường bình tĩnh nói:

“Ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi, gặp chuyện không được hoảng hốt, bên ngoài xảy ra chuyện gì?”

Người thanh niên cường tráng nghiến răng nôn nóng nói:

“Tang thi…rất nhiều tang thi, có trên hàng nghìn conZombie... Zombie nhiều như vậy, có đến hàng ngàn con, là thủy triều tang thi, bọn nó đã bao vây căn cứ của chúng ta rồi.”

“Độp độp độp độp!”

Mà ở phía xa vang lên tiếng súng chói tai, cùng với tiếng bước chân lộn xộn, tình hình trở nên vô cùng hỗn loạn.

“Thủy triều tang thi?”

Lý Cường nheo mắt, đã từ chỗ ngồi đứng dậy, giống như một con sói ác, khí thế kinh khủng khiến thanh niên cường tráng sợ hãi vô thức lùi lại vài bước, vẻ mặt đầy sợ hãi.

Lúc này bầu không khí của căn cứ sói ác không còn sôi động như lúc tổ chức tiệc nướng trước đó nữa, tất cả mọi người đều vội vàng tìm vũ khí, chuẩn bị chiến đấu.

“Độp độp độp độp!”

Lực lượng canh gác của căn cứ sói ác không còn nghi ngờ gì vô cùng chặt chẽ, lối vào trung tâm căn cứ được bao quanh bởi các tòa nhà cao tầng, mà phía trên những tòa nhà cao tầng này lại có người cầm súng máy, có người muốn xông vào căn cứ, đều phải đồng thời đối mặt với hỏa lực hung mãnh từ hai bên trái phải của hai tòa nhà, lúc này tổng cộng có năm khẩu súng máy trên hai tòa nhà đã điên cuồng trút xuống hỏa lực của mình.

“Bùm!”

Đầu của một số con tang thi lao ở phía trước nhất bị bắn trúng nhiều viên đạn, đầu nổ tung như quả dưa hấu ngay tại chỗ, ngã trên mặt đất, nhưng có càng nhiều tang thi hơn vẫn như cũ tiếp tục tấn công mà không sợ chết.

Ở trên tầng ba không chỉ có tay bắn súng, còn có tiến hóa giả có khả năng tấn công từ phía xa phát động tấn công tang thi ở phía dưới, ngăn cản bọn nó tiến về phía trước.

“Ầm ầm!”

Một người đàn ông cường tráng đầu trọc đấm ra một phát, trên nắm đấm của hắn ta mang theo luồng không khí nóng bỏng, đột nhiên vượt qua khoảng cách hơn mười mét, đánh vào giữa mấy con tang thi, một số con tang thi đều bị nổ lăn lộn trên mặt đất.

“Lũ súc sinh các ngươi, đều đi chết hết cho ta!”

Tên đầu trọc cường tráng cười điên cuồng, hắn ta đấm liên tục, mỗi cú đấm đều có thể bộc phát ra sức mạnh thiêu đốt, nổ cho tang thi lăn lộn không ngừng.

“Hô!”

Trên bầu trời có những lưỡi dao băng tuyết sắc bén ngắn, ùn ùn kéo đến bao phủ giữa con đường hình thành giữa hai tòa nhà, giống như là mưa băng.

“Xuy xuy xuy!”

Có tang thi lập tức bị những lưỡi dao băng tuyết sắc bén này cắt chia năm xẻ bảy.

Các tiến hóa giả của căn cứ sói ác đều rất mạnh mẽ, hơn nữa tính cách của mỗi người hung hãn, dù gặp phải sự tấn công của thủy triều tang thi, họ vẫn không mất đi ý chí chiến đấu, ngược lại ai cũng đều chiến đấu dũng mãnh vô cùng, đúng là cưỡng bức ngăn cản những tang thi trong lối đi được hình thành bởi tòa nhà.

“Xì xì!”

Một con tang thi nhỏ gầy có tốc độ rất nhanh, né trái tránh phải, dù trong lối đi chật hẹp, nó vẫn tỏ ra nhanh nhẹn đến đáng sợ.

Con tang thi gầy nhỏ này là một con tang thi đạt đến cấp hai, hơn nữa năng lực là tốc độ, khi sử dụng năng lực tốc độ của nó khoảng thể chất cấp bốn mươi năm mươi, nhanh không thể tưởng tượng nổi, liên tiếp hơn mười viên đạn đều bị nó lăn lộn nhảy nhót mà tránh được.

“Ô!”

Sau khi thành công băng qua lối hành lang, tang thi nhỏ gầy đắc ý hét lớn, nhưng nó vừa mới đi qua hành lang thì một thanh đao của võ sĩ đã bổ thật mạnh về phía đầu nó.

“Hí hí!”

Con tang thi nhỏ gầy dường như đã tự mình đâm trúng thanh đao, nó không kịp né tránh, thế nên nửa đầu của nó đã bị thanh đao chém đứt một nửa.

“Nhanh lên, bảo vệ nơi này!”

Người đàn ông cường tráng hung hãn quát lớn, một nhóm người của căn cứ Ác Lang

canh giữ ở hành lang, nếu có tang thi phá bỏ lưới hoả lực thì sẽ bị họ tiêu diệt một cách dễ dàng do lối đi của hành lang rất nhỏ và hẹp.

Không thể không nói, mặc dù căn cứ của Ác Lang là một đám ăn ma quỷ thịt người, nhưng phẩm chất chiến đấu của họ quả thực vượt trội hơn nhiều so với những nơi tập trung bình thường, sau cuộc hỗn loạn lúc đầu đi qua, họ đã phát động phòng thủ bài bản.

Hơn một nghìn khoảng gần hai nghìn con tang thi lao về phía căn cứ Ác Lang, nơi tập trung này chỉ có hơn hai trăm người nhưng họ đều là những người tiến hoá, hơn nữa địa hình của căn cứ Ác Lang vô cùng thuận tiện, nó được vây quanh bởi những toà nhà cao tầng, những toà nhà này được xây dựng san sát nhau, trong khi đó lối đi qua lại rất nhỏ hẹp, mà ở phía trên những toà nhà cao tầng còn có những người tiến hoá với khả năng tầm xa đang dội từng đợt hoả lực xuống dưới để ngăn cản đám tang thi đang lao về phía căn cứ Ác Lang.

Chương 500 - Thi Triều 2

Dù đám tang thi có thể đốt phá được tên lửa bắn phá thì cũng sẽ bị nhóm người canh giữ ở cửa lối đi chém giết.

Căn cứ Ác Lang là nơi dễ phòng thủ mà khó tấn công, có rất nhiều tang thi xuất hiện cùng lúc nhưng chúng không thể phản công lại được.

Trên một toà nhà phía xa xa, Quý Phong ngơ ngác:

"Những tang thi này... do cái tên đầu to kia vừa mới dẫn tới sao? Chẳng lẽ hắn có năng lực thu hút tang thi sao?"

Quý Phong cũng không biết rằng ngươi đầu to đó cũng là tang thi, hơn nữa là tang thi đứng đầu được trời ban cho khả năng sử dụng sóng não để điều khiển các tang thi khác, đám tang thi kia đều là do nó dẫn đường đến đánh ups căn cứ Ác Lang.

Tuy rất kinh hãi nhưng Quý Phong vẫn nắm chặt nắm tay:

“Những kẻ cặn bã đáng chết này, toàn bộ họ bị tang thi ăn thịt đúng là đúng người đúng tội.”

Quý Phong có thể chủ động đứng ra dẫn đường cho đám người Tần Vũ, bởi vì hắn có thù oán với căn cứ Ác Lang này, em gái hắn bị người của căn cứ Ác Lang bắt đi, hắn đã từng nghĩ đến việc trả thù rất nhiều lần, nhưng hắn biết rõ sức mạnh của mình không địch lại được bọn chúng, nếu hắn tự mình trả thù thì giống như đang nộp mạng một cách vô ích cho bọn chúng.

"Những tên cầm thú ở căn cứ Ác Lang này thực sự có năng lực, những tang thi này không tấn công à?"

Đám người Tần Tiểu Vũ theo dõi trận chiến tấn công và phòng thủ khốc liệt từ xa, mãi vẫn chưa thấy tang thi tấn công, Tần Tiểu Vũ lo lắng nói.

Từng người ở căn cứ Ác Lang này đều đã ăn thịt người cho nên khi đối mặt với tang thi, họ không những không sợ hãi mà còn phát huy toàn bộ thực lực ứng chiến.

Mà bên này ánh mắt Phùng Tử Kiệt gắt gao nhìn chằm chằm vào nơi đó, hắn từng trốn khỏi căn cứ này, cha mẹ của hắn thì bị người bên trong giết chết, dù đã giết được Mao Đại Bàn, nhưng hắn tuyệt đối không bỏ qua cho những tên cặn bã ở căn cứ Ác Lang này.

Đầu To cười nói:

“Vương, ngươi yên tâm đi, trong đám tang thi kia có vài con rất lợi hại, chắc chắn họ phòng thủ không nổi đâu.”

Trên chiến trường khốc liệt giữa người và tang thi, trước cửa sổ một tòa nhà, một người đàn ông lực lưỡng cầm trên tay một chiếc đĩa sắt, chiếc đĩa này có kích thước bằng một chiếc cối xay, mép đĩa được mài sắc như dao, một chiếc đĩa lớn như vậy nặng gần hai trăm ba trăm cân, nhưng hắn chỉ dùng một tay cầm vào giữa chiếc đĩa.

“Để ta lên!”

Người đàn ông lực lưỡng cười một cách hoang dại, dùng cơ bắp trên cánh tay và vung mạnh, chiếc đĩa bay ra khỏi tay hắn, tấn công vài con tang thi bên dưới.

“Hí hí hí!”

Chiếc đĩa sắt quay với tốc độ cao, các răng cưa sắc bén bên cạnh cũng quay với tốc độ cao, giống như một chiếc cưa bánh răng khổng lồ, gào rít trong không trung vẽ ra một vòng cung, sau đó nó nghiền nát đầu của những con tang thi, khiến máu chảy ra đầm đìa.

Cuối cùng, chiếc đĩa tạo thành một vòng cung hoàn hảo và quay trở lại bàn tay của người đàn ông lực lưỡng, mà lúc này chiếc đĩa đã dính đầy máu thịt và óc tang thi trông rất ghê rợn.

“Ha ha ha ha, lên tiếp đi!”

Người đàn ông lực lưỡng cười hoang dại ném chiếc đĩa sắt ra ngoài.

Khả năng của người lực lưỡng này là điều khiển lực quay, sau khi luyện tập liên tục, hắn có thể tác dụng lực quay lên chiếc đĩa sắt, tung nó để gây sát thương với kẻ thù, sau đó nó quay trở lại về tay, có thể nói là khá bạo lực.

“Rầm rầm!”

Một người đàn ông thấp bé giơ hai tay lên cao, một quả cầu lửa như mặt trời nhỏ tập trung trong đôi tay giơ lên, sau đó hắn ném ra, quả cầu lửa chứa đầy khí hủy diệt lao vào đám tang thi khiến bọn chúng nổ tung, nó giống như một quả bom được ném từ trên cao xuống. tại vị trí vụ nổ quả bom tạo ra một đám mây hình nấm nhỏ, còn bọn tang thi bị nổ đến tan xương nát thịt.

Mà trên đỉnh tòa nhà cao tầng có một người đàn ông trung niên cao gầy, hai tay mềm mại như dây cao su, duỗi ra khoảng cách hơn mười mét, túm vào cổ hai con tang thi, khiến hai con tang thi kia dùng sức giãy dụa, còn dùng móng vuốt cấu xé tay hắn, nhưng da tay hắn dày như da trâu, cho nên móng vuốt của tang thi không làm gì được hắn.

“Bàng bàng bàng!”

Các người tiến hoá khác ở căn cứ Ác Lang đã tận dụng hết khả năng của mình, họ giết chết kẻ thù một cách điên cuồng, đã có một lượng lớn tang thi bị chúng giết chết, nhưng vẫn chẳng thấm vào đâu.

Nơi tập trung Ác Lang này có nhiều nhất là hai trăm người, trong đó ước chừng có năm mươi sáu mươi người tiến hoá mạnh mẽ cấp hai, thật đáng kinh ngạc, lúc trước khi Tần Vũ ở thành Thiên Mông, người tiến hoá cấp hai ở thành này cũng chưa đến một trăm người!

Mặc dù có rất nhiều người tiến hóa mạnh mẽ trong căn cứ Ác Lang này, nhưng số lượng tang thi cũng rất lớn, hơn một nghìn và gần hai nghìn con, chúng đến từ mọi hướng, trong đó có nhiều tang thi hung hãn và có sức mạnh kì dị.

Bình Luận (0)
Comment