Say Mộng Giang Sơn

Chương 1028.1

Dương Phàm nói với Cổ Trúc Đình rằng năm người con của Tương Vương phải ba lần đến mời, thật ra hắn chỉ nói mồm vậy thôi, nếu như hắn bắt chước Gia Cát Lượng để năm người con của Tương Vương đến thăm hết lần này đến lần khác sẽ khó tránh khỏi lộ dấu vết.

Năm người con của Tương Vương đến thăm cùng lúc đã đủ để chứng minh thái độ của họ, do vậy Dương Phàm hiểu ra được mục đích của đối phương, và cũng ngộ ra đối phương đã biết mục đích thực sự việc hắn đấu đá với An Nhạc công chúa tại phía Đông thành Trường An.

Để hai bên hợp tác ăn ý với nhau nên có những việc hắn không thể nói thẳng và làm thẳng toẹt ra được, hắn phải đợi sự phản ứng của đối phương, nắm chắc được đối phương đã hiểu vấn đề hay chưa. Bây giờ hắn đã biết hắn phải làm gì khi năm đứa con của Tương Vương đã tỏ rõ thái độ.

Sáng sớm hôm sau, Dương Phàm liền sai người cầm lệnh thiếp của hắn đi gặp Thọ Xuân Vương. Việc giao tiếp trong giới quyền quý ngoài những bạn bè chí cốt ra thì khi đến thăm hỏi ai đó đều phải sai người đưa lệnh bài đến trước định thời gian gặp mặt. Các vương tử ngày hôm qua không báo mà đến vì họ cho rằng Dương Phàm vẫn đang dưỡng thương tại đảo Hồ Tâm, không nghĩ rằng hắn rời khỏi đảo Hồ Tâm. Vì vậy bây giờ hắn đến thăm các Vương tử thì phải hẹn trước thời gian.

Dương Phàm và các Vương tử hẹn gặp nhau vào sáng ngày hôm sau.

Dương Phàm đúng giờ đến phủ thăm hỏi như đã định

Dương Phàm là một trung võ tướng quân, cấp bậc của hắn thấp hơn quận vương một vài bậc là ít. Theo lễ tiết, quận vương không nhất thiết ra nghênh đón, chỉ cần sai quản gia dẫn hắn vào phòng khách là được, nhưng Dương Phàm vừa đặt chân vào phủ đã thấy năm Vương tử tươi cười nghênh đón hắn ở cửa.

Hắn tỏ ra vẻ ngạc nhiên, hắn không ngờ các Vương tử lại coi trọng lần thăm hỏi này của hắn như vậy, hắn thoăn thoắt cái chân tiến lại gần liền chắp tay đáp nghĩa:

- Dương Phàm bái kiến các vị Quận Vương, làm phiền các vị Quận Vương nghênh đón, Dương mỗ không dám, không dám.

Hôm nay Dương Phàm mặc thường phục, đầu đội mũ chít đầu, chân đi một đôi giày vải đen đế trắng, trên người mặc một bộ áo vạt phải, được thắt chặt vào người bằng một thắt lưng, bên ngoài khoác một áo choàng màu xanh nhạt. Do áo choàng không bị thắt lại nên khi cử động áo choàng cứ uốn lượn bay bay trong gió rất tự nhiên phóng khoáng. Năm vị Quận Vương cũng nho khăn nho bào, sáu người đứng tụm lại trông giống như đám học sinh bước ra từ lớp học.

Lý Thành Khí cười ha ha, nhanh chóng bước lên về phía trước đỡ lấy Dương Phàm nói:

- Dương tướng quân hôm nay khinh bào hoãn đới, phong độ phiên phiên. Nếu không quen biết tướng quân, bổn Vương còn tưởng là vị tú tài công nào đó từ Quốc tử học đến thăm. Trong trang phuc như thế này, không ai nghĩ tới Dương tướng quân là một mãnh tướng thiện chiến, công lao hiển hách đâu!

Lý Thành Khí rất biết cách ăn nói, trong Quốc Tử Giám được chia thành ba cấp bậc Quốc tử giám, thái học, Quốc tử học, cao nhất là Quốc tử học. Tú tài cũng khác tú tài ở các triều đại sau này, đời nhà Đường họ đều là những tài tử xuất trúng vạn dặm chọn một, còn khó hơn cả thi tiến sỹ.

Dương Phàm mỉm cười nói:

- Quận vương quá khen quá khen, Dương mỗ chỉ là một kẻ học võ, ăn mặc như vậy chỉ được cái bề ngoài thôi, ha ha!

Gương mặt của Lý Thành Khí hơi thu lại ân cần hỏi:

- Khi bổn vương ở Trường An có nghe nói tướng quân bị kẻ giam hãm hại, trong lòng rất bồn chồn bất an, hôm qua đã cùng với mấy vị Vương tử đến Dương phủ hỏi thăm, nhưng không may Dương tướng quân có việc quân vụ, đi đại doanh Thiên Kỵ, không biết sức khỏe của tướng quân đã tốt lên chưa?

Dương Phàm mỉm cười đáp:

- Được sự quan tâm của điện hạ, sau mấy tháng dưỡng thương, vết thương của Dương mỗ nay đã tốt hơn nhiều rồi, chỉ cần một tháng nữa là có thể trở lại phục vụ quân đội.

- Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi!

Lý Thành Khí nắm lấy tay hắn, vừa cười vừa nói:

- Dương tướng quân đều biết những người anh em của ta, bổn Vương không giới thiệu nữa, nghe nói hôm nay Dương tướng quân đến thăm mấy anh em chúng ta ở lại phủ để tiếp đón, Tướng quân biết đấy ngũ đệ của ta rất ham chơi nhưng hôm nay vẫn có mặt.

Lý Thành Khí nói xong, Dương Phàm liền chắp tay hành lễ bốn vị còn lại, bốn người mỉm cười đáp lễ, Lý Thành Khí nhanh chóng mời Dương Phàm:

- Đi Đi Đi, trong sảnh đã bày đặt sẵn tiệc rượu chờ Dương tướng quân, nào, chúng ta vào đại sảnh vừa ngồi uống rượu vừa nói chuyện.

Lý Thành Khí nắm lấy tay hắn bước vào trong đại sảnh, Cổ Trúc Đình mặc một bộ quần áo màu xanh, khăn vải buộc tóc nhìn như một thư đồng, luôn luôn theo sau hắn. Anh em Lý Thành Khí thấy nàng mày liễu mắt hạnh liền biết là nữ giả nam, nhưng không hỏi cặn kẽ đầu đuôi.

Liễu Huyến Thiên chuẩn bị chỗ ở cho Tương Vương Ngũ tử rất quy mô rộng lớn, kết cấu của kiến trúc gồm có đại môn, lễ nghi môn và trung môn. Trong phòng khách có khung cửa sổ được làm rất hoa văn, có cửa sổ để trống, và những con vật được như khỉ, hươu, chim bay cá lượn được thể hiện trên những cánh cửa trông như thật hết sức quyến rũ, rực rỡ.

Trong sảnh rộng rãi sáng lạn, trên tường treo những bức họa tùng, trúc, mai, lan, tạo cảm giác tao nhã không màng danh lợi, thoạt nhìn giống như một phòng sách lớn. Mọi người vừa bước chân vào hoa phòng thì các người hầu tùy tùng ăn mặc như hoa hồ điệp đem các loại món ăn đủ màu sắc trình lên, nhưng hai bên trái lại không có các vũ nữ nhạc sư trợ hứng.

Như vậy Tương Vương Ngũ tử vừa thể hiện sự coi trọng và tôn trọng Dương Phàm, lại không thể hiện cảm giác nịnh bợ quá mức tự hạ thấp thân phận. Hắn thấy vậy liền biết ngũ huynh đệ trước đó đã bàn bạc chuẩn bị kỹ càng, trong lòng hắn thầm khen.

Nói tới gia tộc họ Lý thì từ huynh đệ Lý Kiến Thành, Lý Thế Dân bắt đầu, Lý gia anh hùng hào kiệt xuất hiện lớp lớp, chỉ tiếc là bỗng dưng xuất hiện một nữ ma đầu Võ Tắc Thiên, trong Lý gia phàm là người khôn khéo có khả năng một chút đều bị mụ ta giết sạch, ngay cả hai đứa con trai ruột rất có tư chất của bậc đế vương đều bị chết oan chết uổng. Hiện giờ Thái Tử Lý Hiển, Tương Vương Lý Đán này có thể nói là tầm thường vô cùng, không ngờ vãn bối của họ lại tài giỏi xuất chúng như vậy.

*********

Trong phủ Lý Khỏa Nhi, ở một góc vườn, Đỗ Văn Thiên gầm mặt nói với vài người hầu:

- Những lời ta vừa nói các ngươi nghe rõ cả chưa?

Những người hầu gật đầu liên tục đáp:

- Công tử yên tâm, chúng ta đã rõ rồi ạ

Đỗ Văn Thiên khua khua tay nói:

- Đi đi, phố lớn ngõ nhỏ, nơi múa hát giải trí, các ngươi nhanh chóng tung tin ra ngoài, cẩn thận không được bại lộ thân phận nhà mình.

Bọn họ lập tức đi ra ngoài.

Đỗ Văn Thiên làm theo sự chỉ bảo của Lý Khỏa Nhi, đầu tiên là tạo tin đồn nhảm, phát tán tin tức Thượng Quan Uyển Nhi cùng người ta tư thông có thai, Lý Khỏa Nhi dặn dò Đỗ Văn Thiên vu họa cho Dương Phàm, rằng đứa con trong bụng của Thượng Quan Uyển Nhi là cốt nhục của Dương Phàm.

Cho dù không có chuyện Dương Phàm bị vu oan, An Nhạc công chúa biết tin Thượng Quan Uyển Nhi bụng mang dạ chửa đến Trường An chờ ngày sinh, cô ta nhân cơ hội này ép Thượng Quan Uyển Nhi vào con đường chết, giữa hai người này không thù không oán, cô ta làm như vậy cũng chỉ vì chữ đố kỵ, cô ta hận hoàng tổ mẫu đối xử không công bằng với cô.

An Nhạc công chúa chưa chồng mà chửa, nên bị bà nội rất ghét, đối xử hà khắc với cô ta, nhưng cô ta không hiểu tại sao một người ngoài chưa chồng mà chửa lại được đối tốt, bao che như vậy? Cô ta không hiểu rằng, hoàn toàn là vì trong ngoài khác biệt, nên Võ Tắc Thiên mới nghiêm khắc với nàng như thế. Một người làm bề trên, cho dù bản thân mình như nào nhưng lại rất mong muốn con cháu của bà có phẩm hạnh cao thượng.

Bình Luận (0)
Comment