Sẽ Có Một Ngày Em Thích Tôi

Chương 9

Ngoài vị hôn thê của hắn, còn có thể vì nguyên nhân gì khác chứ?

Mấy ngày trước đột nhiên có một người phụ nữ trở thành giám đốc điều hành trong công ty, mọi người trong công ty đều đoán đây là tiểu thái thái Lãnh gia.

Hiện tại Lãnh Tư Thần và người phụ nữ này hàng ngày bên nhau, nhà cô gần hắn như vậy mà cũng không có ưu thế.

Điều khiến cô lo lắng sợ hãi là cô hiểu rõ nhất về Lãnh Tư Thần, lần đầu tiên cô nhìn Bạch Thiên Ngưng liền biết, người phụ nữ này là người yêu lý tưởng của Lãnh Tư Thần.

Kẻ địch quá mạnh, lần này cô sợ lành ít dữ nhiều!

Lãnh Tư Thần sững sờ sắc mặt có chút ôn hòa nhưng không biết đang nghĩ gì đột nhiên khuôn mặt lại như sét đánh tia chớp: "Tối hôm qua cô ở cùng với ai?"

Ánh mắt Hạ Úc Huân lóe lên: "Tôi.. tôi một mình.."

Ngón tay Lãnh Tư Thần để trên cánh cửa nhịp nhàng gõ: "Nói thật"

Hạ Úc Huân nuốt nước bọt: "Thật.. thật.. thật sự là ở một mình.. nha.."

Bất hạnh, sao lại nói lắp rồi!

Hạ Úc Huân tuyệt vọng với chính mình, đành cúi đầu nói sự thật: "Lúc đầu đi một mình, sau đó bạn tôi đi ngang qua, thấy tôi say rượu, không biết nhà tôi ở đâu đành đưa tôi vào khánh sạn ngủ một đêm."

"Một người bạn?" Lãnh Tư Thần dễ dàng nắm được trọng điểm, nếu thật sự chỉ đi quán bar uống rượu thì cô ta cần gì phải căng thẳng.

"Ừm.." Hạ Úc Huân mơ hồ trả lời cầu nguyện hắn không tiếp tục hỏi.

Đáng tiếc hoàn toàn ngược lại với mong muốn.

"Một người đàn ông?" Lãnh Tư Thần hỏi lại.

"Phải.." Cô mạnh mẽ gật đầu.

"Âu Minh Hiên" Lãnh Tư Thần nói ra một cái tên dùng khẩu ngữ khẳng định.

Nghe được cái tên đó, trong lòng Hạ Úc Huân lập tức muốn khóc tên gia hỏa này có đọc tâm thuật phải không?

Hạ Úc Huân từ bỏ đầu tranh sảng khoái thú nhận: "Tôi không nghĩ rằng sẽ gặp được hắn, đây là ngẫu nhiên gặp, thực sự chỉ là ngẫu nhiên! Tôi không hiểu, anh sao cứ có thành kiến với hắn ta? Học trưởng rõ ràng rất tốt.."

Sắc mặt Lãnh Tư Thần lập tức trầm xuống: "Là người tốt? Cô quen biết hắn ta bao lâu? Hiểu hắn rốt cuộc là loại người như thế nào không?"

"Chuyện này liên quan gì đến việc tôi quen biết bao lâu? Tôi quen anh 20 năm thì thế nào? Vẫn không có cách nào hiểu anh! 20 năm gió mưa bấp bênh, chày sắt có thể nghiền thành bột, lẽ nào một chút cảm xúc anh cũng không có với tôi sao? Cho dù chỉ có một giây cảm thấy tôi đáng yêu! Ngu ngốc một cách đáng yêu cũng được!"

Lãnh Tư Thần xoa lông mày, một lúc sau ngẩn đầu lên, sắc mặt lạnh lùng như đá: "Lúc đến công ty phỏng vấn, là ai nói cần tôi công bằng công tư phân minh? Hạ Úc Huân đáng lẽ tôi nên nói từ lâu, nếu cô tiếp tục đem cảm xúc cá nhân của mình vào công việc, cô nên rời khỏi công ty ngay lập tức cho tôi, tôi không cần cấp dưới chuyện công chuyện tư lẫn lộn."

Nếu lúc đầu cô không nói như vậy thì làm sao hắn có thể cho cô co hội vào công ty nhưng hiện tại hắn lại dùng lời nói của cô để bắt bẻ cô..

Hạ Úc Huân bị những lời lạnh lùng của hắn làm cho kích thích, hốc mắt đỏ lên: "Đi thì đi! Lãnh Tư Thần, anh có cái gì tốt! Tôi đây sẽ không thích anh nữa! Tôi nói cho anh biết, hôm nay anh đối với tôi lạnh nhạt, ngày mai.."

"Ngày mai thì sao?" Lông mày người đàn ông xa cách khẽ nâng lên, ánh sáng chiếu qua khuôn mặt lạnh lùng tuấn tú.

Cổ họng Hạ Úc Huân nghẹn ngào, nước mắt cô rơi, liền buộc miệng thốt ra: "Ngày mai.. ngày mai trời trở lạnh, gió Thiên Nam, độ ấm 10-15 độ C, chú ý giữ ấm.."

Lãnh Tư Thần: "..."
Bình Luận (0)
Comment