Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Một năm trước, Dương Hạ Lan, người chuẩn bị được gà vào nhà họ Lưu, đã vô tình gặp tai nạn trên biển, đến giờ vẫn chưa rõ tung tích.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Do đó, Dương Tú Linh, đứa con gái ngoài giá thủ thậm chí còn chưa từng được sống trong Dương gia ngày nào, đã trở thành người thay thế Hạ Lan và kết hôn với thiếu gia nhà họ Lưu.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Trần Hải My vừa nói vừa chỉ tay vào Dương Tú Linh, những ngón tay run lên vì tức giận. "Nhanh! Ném cô ta cho đảm vệ sĩ đi! Để bọn chúng mặc sức muốn làm gì thì làm. Xong xuôi thì đem trả cô ta lại cho nhà họ Dương!"Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Hai người hầu gái kia cũng phản khích ra mặt và nhanh chóng lôi Dương Tử Linh ra sân sau Chính bạn họ cũng không thể chấp nhận một người phụ nữ xấu xa khét tiếng như vậy được gà vào nhà họ Lưu. Nếu bà Trần còn không cho cô ra một trận ra trò, họ có lẽ cũng tức điên lên mắt. "Mẹ, thật sự không phải con!" Dù Dương Tú Linh có cố gắng giải thích thế nào, cũng không một ai muốn nghe lời cô “Chúng tôi đã tìm ra rõ ràng nguồn gốc của bức ảnh. Người trong ảnh đó chính là Dương Hạ Lan cô chứ không ai khác. Tự làm thì tự chịu đi. Cô vẫn còn dám mở miệng đòi công lý sao?"Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Dương Tú Linh kinh hãi giãy dụa: "Chuyện này tuyệt đối không được, tôi là vợ của anh Gia Thành" "Đừng có nhắc đến con trai tôi, cô không đủ tư cách"Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Dù đầu óc đã trở nên hoảng loạn, Tú Linh văn cổ chấp: “Tôi muốn gặp... Gia Thành "Lại còn muốn cầu cứu con trai ta? Có righĩ nó bị ngốc sao? Nếu Gia Thành biết cô nói dối nó như vậy, nó là người đầu tiên không tha thứ cho côAnh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Dương Tú Linh bị những người giúp việc lôi đi xềnh xệch, nhưng cô vẫn tiếp tục giãy dụa: "Tôi muốn gặp anh Lưu, để tôi đi.....Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Trần Hải My nhăn mặt và bắt đầu hết kiên nhẫn: "Cầm miệng, không ai được phép quấy rầy Gia Thành. Đưa cô ta đi mau!"Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Chứng kiến cảnh lôi kéo 1 ôi này, bà Mây có chút do dự "Thừa phu nhân, chuyện này... có chút không thỏa đáng. Tôi nhớ là khăn trải giường trong đêm tân hồn của cô cậu chủ, có vương lai máu trình. Bởi chính tay tối đa lau nó "Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Trần Hài My hơi nhíu mày, sau đó nhếch môi cười khinh miệt: "Chẳng qua là mưu hèn kể bản của a để lừa gạt con trai ta!"Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Dì Mây vẫn có chút lo lắng: "Phu nhân, dù là giả thật, nhưng ném cô ấy cho đám vệ sĩ như thế thì hơi quá... Chuyện này hay là cứ để cho ông chủ xử trí "Là Dương Hạ Lan đã cư xử không đúng. Họ Lưu nhà chúng ta tuyệt đối không thể dung thử một người con dâu ô uế như vậy!"Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net