Show Ân Ái Đều Phải Chết

Chương 2

Lầu 150 (lâu chủ trả lời): Lâu chủ đã trở lại, tiếp tục tám.

Sau hôm đánh xong phó bản 15 người, chúng tôi đi đánh phó bản 25 người bỏ lỡ ngày hôm qua. Lần này S và B không làm trò nữa mà chờ sẵn ở lối vào phó bản từ rất sớm.

Game này có thiết kế một vài động tác tương tác giữa các nhân vật với nhau, ví như nhân vật của các thím có thể ôm ấp, hôn hít, nắm tay, sờ mặt nhân vật của người khác. Tôi phải nói, mấy cái động tác này quả thực là đặc biệt được thiết kế cho hai thằng gei cụ kia.

Thời điểm tôi đến cửa phó bản, hai thằng cha này đang đứng dưới một gốc anh đào gần đó mũi mẫn nhìn nhau, chốc chốc lại ôm một cái, hôn một lần, sờ mặt một chút, sờ xong lại tiếp tục ôm, ôm rồi lại tiến đến hôn…

Một vòng tuần hoàn vô tận. 

Những thành viên khác của đoàn đều tự động điều khiển nhân vật cách hai người bọn hắn rất xa, bởi vì một màn ân ái này thật sự đã phóng ra sóng điện cảnh báo chớ có đến gần.

Lúc đó, người vẫn chưa tới đông đủ, cho nên chúng tôi liền chờ ở ngoài cửa. Nào ngờ, chờ được một hồi đột nhiên cả đám lại thấy S vứt vũ khí tháo trang bị, tay không mà đấm thùm thụp vào gốc cây anh đào.

Trong trò chơi này, các loại thực vật dù là để làm cảnh cũng được phân làm 10 cấp, xem như quái trung lập, có thể công kích, tuy nhiên rất ít người nhàn rỗi đến mức đi tấn công chúng nó. Dù S đã tháo hết trang bị thế nhưng lực công kích của nhân vật cấp 100 cũng vẫn rất cao, chỉ sau mấy đấm cây anh đào đã phun máu bỏ mình, hoàn toàn biến mất. Vài giây trôi qua cây mới lại hiện ra, S liền tiếp tục điên cuồng đấm đá, còn B đứng nhìn ở một bên.

Khi S đánh ngã năm gốc anh đào, có người nhịn không được, thuận miệng hỏi hắn: “Ông đánh cây làm cái khỉ gì?” 

S thực ôn nhu trả lời: “B muốn nhìn hoa rơi.”

Tôi: 

Chúng mày thực sự có bệnh àààààààà!!!

Lúc này B đột nhiên lên tiếng: “Được rồi, nhìn đủ rồi.”

S tiếp tục ôn nhu không gì sánh được, đáp: “Ừ.”

Sau đó hắn đeo trang bị và vũ khí vào.

Lâu chủ đã không còn sức mà chửi thề nữa, khí lực toàn thân giống như bị bọn hắn đào sạch ra cả rồi.

Gei cụ thì giỏi lắm à? Có đối tượng thì ngon lắm hay sao? Có thể show ân show ái rất tuyệt hả?

Bố mày khinh –! 

————————

Lầu 162: Ha ha ha cảm giác được oán niệm của cẩu độc thân lâu chủ! 

————————

Lầu 163: Lầu chủ cuối cùng đã nói mấy lời tỏa ra khí tức ghen tị vô cùng nồng đậm… 

————————

Lầu 169: Đánh cây anh đào nhìn hoa rơi, ha ha ha, màn show ân ái này quá là có ý tưởng, mị phục rồi. 

————————

Lầu 183 (lâu chủ trả lời): @ Lầu 163, chẳng có ai  ghen tị với hai thằng thần kinh kia đâu, xin cảm ơn.

Nếu đối tượng của tôi giống như B, vậy thì tôi sẽ một cước đá hắn thẳng sang thế giới bên kia.

————————

Lầu 191: “Tôi sẽ một cước đá hắn”? Từ mà lâu chủ dùng chính là “hắn” chứ không phải “cô ta” … Dường như mị đã phát hiện ra một chuyện thực khó lường. 

————————

Lầu 205 (lâu chủ trả lời): Gõ nhầm thôi, @Lầu 191 đừng nghĩ nhiều như thế. 

Tiếp tục tám.

Sau khi vây xem S và B phát điên xong, mọi người cũng có mặt đông đủ, vì thế chúng tôi liền tiến vào phó bản.

Phó bản 25 người này vốn là phó bản khó nhất toàn game hiện nay, cũng là phó bản có tỷ lệ rớt nguyên liệu làm Tranh Vũ cao nhất, vì để đảm bảo quá trình lăn lộn bên trong diễn ra thuận lợi, tôi sẽ yêu cầu mọi người ăn tiên đan tăng buff tương ứng trước khi bắt đầu. Kiểu như là, DPS thì ăn tiên đan thêm lực công kích và bạo kích, T ăn tiên đan phòng ngự cùng né tránh, trị liệu thì xơi tiên đan tăng thêm lượng trị liệu mỗi lần.

Trước khi mở trận, tôi sẽ kiểm tra mọi người một lượt, do đó liền phát hiện trên đỉnh đầu nhân vật của B trống không, hoàn toàn không có buff của tiên đan.

Tôi dè dặt nhắc nhở: “B, cậu ăn thêm tiên đan buff đi.”

Lúc ấy trong đầu tôi bỗng dấy lên một thanh âm: thằng cha này lại muốn làm trò quái gở rồi. 

Sự thật chứng minh, thanh âm kia hoàn toàn đúng.

Ngay sau đó, B còn chưa kịp nói gì, S đã cướp lời: “Tôi lập tức bảo em ấy ăn.”

Trong chớp mắt, nhân vật của B lập tức thi triển khinh công nhảy ra xa vài trượng, nói vào kênh phụ cận rằng: “Em không ăn.”

S dùng kênh tán gẫu cận, bắt đầu dỗ dành: “Ngoan nào, bọn họ đều ăn, nếu em không ăn thì lượng trị liệu không thể tăng lên.”

B thản nhiên đáp: “Loại tiên đan đấy rất đắng.”

Trong khoảnh khắc, thế giới hoàn toàn yên tĩnh.

Ăn viên tiên đan ở trong game mà cũng có thể nếm ra cay đắng, mày thật đúng là quá trâu bò rồiiiiiiiiii! 

Tôi quả thực không thể kiềm chế được dòng nham thạch đang ồ ạt phun ra trong lòng!

Tôi mở mic!

Dùng giọng điệu đầy trào phúng, tôi nói: “Ăn tiên đan trong game mà còn thấy đắng? Sao cậu lợi hại thế hả?”

Kế tiếp viên đại bác bao che cho vợ của S lập tức được bắn ra, hắn bổ lại tôi: “Ông đừng nói em ấy, tôi bảo em ấy ăn là được chứ gì.”

Đoàn đội thế nhưng còn có mấy em gái vì một câu này của hắn mà nổ tung.

“Quào~~~~ quào~~~ quào~~~~ Quá cưng chiều!”

“Ấu ấu ấuuuuuuu!”

“Sủng nịch công, tiểu công cưng tiểu thụ!”

Tôi: “…” 

Sủng nịch cái con cẹc! Lúc ấy, tôi chỉ muốn đem hai cái thằng cha này dìm chết dưới sông hộ thành mà thôi(*).

(*) Từ xa xưa, TQ có rất nhiều thành phố có sông đào bằng sức người bao quanh để làm thành một phòng tuyến bảo hộ, các con sông đào đó vẫn còn được bảo tồn đến ngày nay

B lại tiếp tục gõ chữ trên kênh cận: “Lần trước ăn cái này đắng đến mức đầu lưỡi phát tê.”

S: “Anh có kẹo, em ăn xong tiên đan thì ăn kẹo, như thế không đắng.”

B: “Không.”

S: “Vậy anh đút cho em ăn?”

Lúc này nhân vật của B đột ngột lui đoàn, xoay người muốn ra khỏi phó bản, song S nhanh chóng mở hình thức PK(*) với hắn, dùng một kỹ năng cưỡng chế cừu hận kéo B lôi đến bên cạnh mình, xét về hiệu quả thị giác thì thật giống như hắn đang ôm B. B tức giận đánh S, nhưng công kích của trị liệu cũng chẳng hơn gãi ngứa là bao, hơn nữa thuộc tính né tránh của S còn đặc biệt cao, B đánh ra bảy đòn mà một đòn cũng không đánh trúng.

(*) PK = player killer = đánh giết người chơi

Thất bại 7 lần.

Tôi phỏng đoán trái tim B đã hoàn toàn tan nát.

Sau đó S lông tóc vô thương liền một phen ấn B vào tường phó bản.

Trong lúc bất ngờ chưa kịp đề cao cảnh giác, tôi bất chợt được chứng kiến một màn giơ tay dồn người vào vách tường(*)!

(*) Màn này gặp nhiều lắm nha:v:v (hình)

Ông trời ơi! Con mẹ nó, tôi chỉ là muốn yên tĩnh mà đánh cái phó bản thôi! Vì sao bắt tôi phải chứng kiến gei cụ ép nhau vào vách tường!? 

————————

Lầu 217: Thực xin lỗi lâu chủ, mị biết ngài thực sự sụp đổ rồi, nhưng mà mị… Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha! 

————————

Lầu 228: Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha lâu chủ tiếp tục vui vẻ đi nào! 

————————

Lầu 231: Thế nào mà tôi cứ cảm thấy B có chút moe moe, có phải đầu óc tôi hỏng rồi hay không? Liệu hắn có thể là NPC(*) thành tinh không nhể?

(*) NPC = NON-PLAYER CHARACTER, là những nhân vật được thiết kế sẵn trong game để hỗ trợ hoặc tăng tính tương tác cho người chơi.

————————

Lầu 252 (lâu chủ trả lời): Mấy lầu phát rồ cười ha ha ở bên trên nhé, đoàn đội của tôi sẽ nhớ kỹ các người. 

S đem B đang hờn dỗi đẩy đến vách tường xong liền bất động luôn như vậy, này nhân vật này giằng co khoảng mười giây đồng hồ, sau đó tách nhau ra, đồng thời thoát khỏi hình thức PK.

Lúc này tôi nhận được lời mời gia nhập đội ngũ của B, sau khi tôi đồng ý liền thấy đỉnh đầu của hắn đã có buff tiên đan.

Lập tức, S nói trên kênh phụ cận: “Kiểu gì cũng phải miệng đối miệng mớm thì em mới ăn, đúng không?”

B tựa hồ thẹn quá hóa giận: “Cút!”

S gửi một cái mặt cười, lại trêu chọc: “Vợ à, đừng nóng giận, nếu em không ăn cái này liền không đủ sữa để nuôi anh.”

B trầm mặc một hồi, sau khi gửi một cái biểu tình khinh bỉ thì không nói năng gì nữa.

Thật giống như hắn đang nói: “Tuy em không thích ăn tiên đan, hơn nữa việc bị anh dồn vào vách tường cường hôn khiến em vô cùng bực bội, thế nhưng vì để có sữa nuôi anh nên em đành miễn cưỡng nhẫn nhịn”.

Chúng mày diễn quá nhiều.

Đến tột cùng thì mục đích khi chúng mày chơi game là gì, hảảảảảảả?

Chúng mày là kẻ nằm vùng đáng ghê tởm mà công ty game khác phái tới có phải không? 

————————

Lầu 261: Không phải tôi muốn dọa lâu chủ…

Nhưng mà, thật sự tôi cảm thấy B giống hệt nhân vật giả tưởng sống trong thế giới game, bởi vì một sự kiện đặc biệt rồi tự mình có ý thức gì gì đó rồi mới như vậy, nếu không rất khó có thể giải thích hành vi của hắn, cho dù là làm nũng thì cũng hơi quá đáng rồi đi…

————————

Lầu 267: Vote cho @Lầu 261, lâu chủ có từng tính đến loại khả năng này chưa? 

————————

Lầu 275 (lâu chủ trả lời): Khả năng mà mấy thím lầu trên nói tới, cũng không phải tôi chưa từng nghĩ đến, tôi còn thật sự điều tra vụ việc này này, nhưng mà chuyện đó nói sau đi, các thím cứ chậm rãi nghe tôi nói đã.

Để tránh cho các thím quá lo lắng, tôi có thể tiết lộ trước một chút.

B tuyệt đối không phải NPC!

Tên đó chắc chắn là người sống! Tôi dám dùng Tranh Vũ của mình để đảm bảo!

Hắn chính là thích làm trò thôi!

Được rồi, trước không thảo luận đề tài này, tôi tiếp tục nói.

B ăn tiên đan xong chúng tôi liền triển khai đánh quái, một đường đánh xuống đều tương đối thuận lợi, dù sao đội trưởng tôi đây chỉ huy cũng vô cùng hoàn hảo, hê hê. Thời điểm đánh xong con BOSS cuối cùng, vài kiện trang bị không tồi liền rớt ra, chúng tôi đấu giá tranh bị sau đó đi phân chia linh thạch.

Đến đây phải giải thích một chút cho những người không chơi game biết, trang bị mà đoàn chúng tôi đánh phó bản ra đều được đem đi bán đấu giá. Dễ hiểu lắm, ví dụ nếu 25 người cùng đánh ra một bộ trang bị, thì đội trưởng sẽ định giá cho kiện trang bị này, sau đó người trong đoàn muốn thì nâng giá lên, ai trả cao người đó được. Kế tiếp, đội trưởng sẽ đem tiền đấu giá được từ trang bị và linh thạch chia đều làm 25 phần rồi gửi cho mỗi một thành viên. Nói vậy các thím đều ok rồi chứ?

Ok, có thể hiểu, lâu chủ giải thích rất tốt, quả không hổ là đội trưởng nam thần sắc bén trầm ổn lại cơ trí.

Ừm ừm, quá khen. 

Nói tiếp, tôi đem linh thạch chia làm 25 phần, chuẩn bị giao dịch cho các thành viên trong đoàn, nhưng khi tiến hành giao dịch cho B, quả nhiên hắn lại làm trò.

Khửa khửa, tôi biết ngay mà.

B mở mic, thanh âm lành lạnh thanh thanh, phi thường cao cao tại thượng: “Cậu đưa linh thạch của tôi cho S.”

Tôi một câu cũng không hỏi, trực tiếp chọn S để tiến hành giao dịch.

Bởi vì tôi sợ nếu mình lắm miệng hỏi thừa một câu sẽ bị B chọc đến mức không còn thiết sống nữa.

Nhưng mà, dù tôi không lắm miệng thì người khác cũng sẽ! Sau khi B nói xong, có một thành viên vô tâm vô phế lên tiếng nói giỡn với hắn: “Cậu để S quản lý tiền sao?”

B nhẹ nhàng bâng quơ nói: “Ừ, linh thạch quá nặng, lười mang.”

Tên vô tâm vô phế kia nghe thế liền cười to lên: “Ha ha ha ha ha người anh em thật biết nói đùa!”

Tôi thì nghẹn một búng máu nơi cổ họng: “…”

Bốc phét! Bốc phét! Bốc phét!

Tôi nhắc lại một lần nữa, đây là game bàn phím có được không! Linh thạch là giả! Cho dù có mang theo mười tỷ miếng cũng không hề nặng đâuuuuuuuuuu! 

Nhưng mà cứ như chê tôi hôn mê không đủ sâu, đúng lúc này S lại dùng giọng điệu ôn nhu mà bổ sung thêm một câu: “Ba lô của em ấy trống không, ngoại trừ một thân trang bị và vũ khí ra thì cái gì cũng không lấy, đều để hết ở ba lô của tôi.”

B lạnh lùng mà lẫn thêm vài phần đắc ý hừ một tiếng.

S ngọt ngào lại mang theo sủng nịch mà cười một tiếng.

Trong nháy mắt tôi cơ hồ chết hẳn.

Toàn thế giới ơi, tạm biệt.

————————

Lầu 284: Thật sự đệ nhất thánh rồi…

————————

Lầu 291: Tôi có chút nghĩ không ra, B như vậy thì vì sao S còn một lòng một dạ với hắn thế, hơn nữa S lại là thổ hào, phỏng chừng trong game sẽ có không ít người theo đuổi đi, B điên khùng đến vậy mà S vẫn không đổi người? Hay là B ở ngoài rất đẹp? Về sau bọn họ vẫn ở bên nhau à? Đề nghị lâu chủ bật mí.

————————

Lầu 303: Lầu trên không hiểu rồi, vị S kia, có thể là M.
Bình Luận (0)
Comment