Biên tập: WenHiệu đính: Mày là bố taoĐầu của Tô Vũ giật giật, có chút ngượng ngùng nhìn Mạc Hủ, "à, t, t, tối hôm qua...".
Mạc Hủ cười ngại ngùng, lại ôm lấy Tô Vũ, dụi đầu vào vai cô. "chị, chị đã nói là sẽ chịu trách nhiệm với em".
Cô nói thế khi nào, hôm qua chắc chắn là cô bị điên rồi, chuyện được nói trên giường có thể coi là sự thật sao!
"Cậu dậy đi đã". Tô Vũ nhìn cả hai người đều không mặc gì, cảm thấy có chút không thoải mái.
"Không, đừng mà". Giọng nói rầu rĩ của cậu truyền đến, "chị đã hứa với em rồi, chị không thể đổi ý".
Tô Vũ cảm thấy đầu càng lúc càng đau hơn, "được được được, chị sẽ không đổi ý".
Mạc Hủ buông hai tay đang ôm chặt cô ra, tươi cười với cô, vui vẻ nói: "Vậy em đi làm bữa sáng cho chị". Nói xong liền mặc quần áo đi ra ngoài.
Tô Vũ đỡ trán, bắt đầu suy nghĩ xem phải làm sao bây giờ, nói một cách cặn bã thì chịu trách nhiệm với Mạc Hủ đồng nghĩa với việc chia tay với Mạc Tử, mà thôi quên đi, để cho nó thuận theo tự nhiên vậy.
Hôm nay là cuối tuần, sau khi ăn sáng xong thì hai người ở lại nhà cô, không phải Tô Vũ không muốn ra ngoài, mà là vì dù cô đi đâu, Mạc Hủ cũng sẽ quấn lấy cô. Ngay cả khi cô vào toilet, Mạc Hủ cũng đứng đợi ở ngoài cửa.
Sao trước giờ mình không phát hiện ra cậu ta lại dính người như vậy cơ chứ.
"Chị đang định gọi điện thoại nói lời chia tay với anh trai em hả, cơ mà em thấy nói chuyện trực tiếp vẫn hơn, em sẽ ở đây cùng với chị."
Mạc Hủ đột nhiên cười nói.
"Hả, cái gì?". Tô Vũ sửng sốt.
"Chị, ý của chị là chị không định chịu trách nhiệm với em sao?". Mạc Hủ cười khổ, giọng điệu và ánh mắt bỗng tối sầm lại.
"Không, không, chỉ là... Nói cho anh ấy sau đi, dù sao thì cậu cũng sắp thi đại học, gần đây anh trai cậu cũng đang bận rộn với luận văn tốt nghiệp của mình nữa. Chờ mọi chuyện xong xuôi rồi hãy nói chuyện này, được chứ?"
Mạc Hủ yên lặng nhìn cô một lúc, sau đó nói: "Được".
Tô Vũ ngay tức khắc thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười xoa đầu cậu, "iểu Hủ, em tốt thật đấy!".+
Mạc Hủ cũng ôm cô cười, nói: "Vậy thì chị à, đừng tiếp xúc quá nhiều với anh trai em, nếu không em sẽ rất khó chịu".
"Anh trai của cậu gần đây rất bận, yên tâm, chị sẽ không đi gặp anh ấy."
"Chị nhất định phải nói lời giữ lấy lời nhé."