Siêu Cấp Ăn Bám Đại Thiếu Gia

Chương 2 - Giới Thiệu: Nam Chủ Vương Nhàn

Giới thiệu:

Nam chủ: Vương Nhàn.

Nhàn trong an nhàn, thế nhưng...

Sinh ra trong thời kỳ đất nước còn bị chia cắt, chiến hoả liên miên, Vương Nhàn hăng hái xông pha ngay nơi tiền tuyến tích góp được không ít công trạng.

Nhưng đời lính không như mơ, khi đất nước chuẩn bị được giải phóng, sắp thống nhất hoàn toàn.

Trong một lần đột phá vào căn cứ quân địch, thân làm tiểu đội trưởng quân tiên phong hắn dẫn đầu vọt vào ngay tầm bắn của lô cốt địch, một loạt đạn của kẻ thù đã bắn nát một chân của hắn.

Vùng bụng tuy được áo giáp bảo hộ nhưng cũng bị lực xung kích đánh gãy gần như một nửa số xương sườn.

Dưới họng súng máy hạng nặng, hắn may mắn nhặt lại được một mạng, nhưng cũng chẳng khác gì người tàn phế.

Thủ trưởng thương tình xin cho hắn một chân bảo vệ trong nhà tang lễ nội thành, ngày ngày cử hành việc hỏa thiêu người đã khuất.

Nhìn từng chiếc quan tài lúc đưa vào đầy hoa mỹ, khi đưa ra chỉ còn lại một hũ tro cốt, lòng hắn chứa đầy nỗi bâng khuâng về đời người sao thật quá ngắn ngủi, quá nhỏ bé.

Những năm tháng về sau, thân là người từng trải qua chiến hỏa, kế đến thời bao cấp hậu chiến, rồi đến thời kỳ đổi mới đất nước.

Hắn đã nhìn qua không biết bao nhiêu người vì dòng đời xô đẩy mà trở nên điên cuồng, bất chấp mọi hậu quả để đạt được mục đích.

Thế nhưng, bất kể là ai cũng không thoát khỏi điểm kết thúc của số mệnh, hóa thành cát bụi của cuộc đời.

- Khụ khụ…

Một bàn tay gầy khẳng khiu, chỉ còn lại lớp da nhăn nheo dính sát vào từng đốt xương, muốn giơ lên vỗ vỗ vào lồng ngực để xoa dịu đợt ho khan vừa kéo đến.

Nhưng nâng lên được nửa đường đã vô lực buông thõng xuống.

Khóe miệng méo xệch khẽ cười khổ, ngày ngày nhìn người khác chết, hôm nay cũng đến lượt hắn tới số rồi nha.

Trái tim đầy sức sống với bao khát vọng còn chưa được thực hiện, số phận nghiệt ngã đã khiến hắn trở thành kẻ tàn phế, hắn thật không cam lòng cứ như thế mà chết đi.

Ôm một niềm tiếc nuối vô hạn, Vương Nhàn vô lực khép lại đôi mắt, trút ra hơi thở cuối cùng.

Tuyệt Khí Bỏ Mệnh

----*----

Bình Luận (0)
Comment