Siêu Cấp Ăn Bám Đại Thiếu Gia

Chương 59 - Tọa Sơn Quan Hổ Đấu

- Kỳ Linh sơn muốn Tam Đại môn kết thành liên minh...

Kiều Nhan nhíu nhíu mày suy tư, khẽ lẩm bẩm.

- Đúng vậy.

Mạc Tư Thành gật đáp, nói:

- Kỳ Dật lão tổ hôm trước vừa chạy đến sơn môn chúng ta. Kể lại quá trình Hắc Sát Ma Ảnh đồ sát nhà Vũ Ninh.

- Các vị lão tổ suy đoán, không thể loại trừ khả năng Hắc Sát cùng nữ Tu Chân là một bọn.

Nói đây, khuôn mặt của Đại Trưởng lão Phương Thiên môn không khỏi trở nên nghiêm túc, vầng trán vì lo lắng mà nổi đầy vết nhăn, ngữ khí ngưng trọng nói tiếp:

- Mục tiêu đầu tiên của bọn họ là đạp diệt Lưu Thủy Tiên Trì. Kế đến tất yếu chính là Tam Đại môn phái còn lại chúng ta.

- Cửu U sơn cũng lại lần nữa xuất thế. Thế giới nhỏ này chắc chắn sẽ bị lật tung trời. Việt Thiên đại lục khó tránh khỏi lại nổi lên gió tanh mưa máu.

- Nhất định ba nhà chúng ta phải hiệp lực mới được.

- ...

- Hừm...

Kiều Nhan khẽ cúi đầu trầm ngâm suy tư.

- Nghe nói Chưởng môn Tiên Trì Vân Trung Hậu vừa mới xuất hiện tại thành Hoàng Liên.

Mạc Tư Thành nhìn Kiều Nhan dặn dò:

- Dường như hắn muốn khôi phục Lưu Thủy môn, Nhan à, lúc nào con có cơ hội hãy gặp hắn để báo tin.

- Liên minh của Tam Đại môn phái không ngại thêm vào một cái Tiên Trì nữa.

- Không được.

Kiều Nhan ngay lập tức ngẩng đầu, phản đối không chút do dự.

- A, tại sao?

Mạc Tư Thành khó hiểu hỏi.

- Chú Thành không biết...

Kiều Nhan lắc lắc đầu đáp:

- Vân Trung Hậu đã kết minh cùng lão tổ núi Cửu U, vừa rồi còn đặt bẫy bắt giết nữ Tu Chân kia nữa.

- Cửu U cùng Tiên Trì đã là một bọn.

Ầmmm

- Khốn kiếp...

Mạc Tư Thành tức giận vỗ bàn mắng.

Chỉ là nhìn thấy hai thiếu nữ đang ở trước mặt, nên vội sửa sửa áo, căm hận nói:

- Tứ đại môn phái trước giờ tuy không phải một phe, nhưng đều có một việc chung, đó là áp chế Cửu U sơn.

- Không ngờ thằng súc sinh đó dám kết minh cùng đám quái vật núi Cửu U, thật chán sống mà.

- Nữ Tu Chân đã bị tiêu diệt à Nhan?

Thanh Trúc bên cạnh nghe được chuyện này cũng vô cùng khiếp sợ, không nén nổi tò mò hỏi.

- Không, Tu Chân giả nào dễ bị bắt đến vậy. Cô ta đã đánh nổ Lôi Điện Diệt Nguyên Cầu, sau đó trọng thương bỏ trốn mất rồi.

Kiều Nhan lắc lắc đầu.

- A, ý cậu nói vụ nổ hồi nãy, chính là do nữ Tu Chân đánh nhau cùng Vân Trung Hậu và Cửu U sơn gây ra á hả?

Đánh nổ Lôi Điện Diệt Nguyên Cầu.

Thanh Trúc nghe thế, không khỏi kinh hô một tiếng, ngay lập tức liên hệ đến tiếng nổ long trời lở đất lúc nãy, vội bật hỏi.

- Đúng vậy, mình tận mắt chứng kiến, nữ tu chân kia đuổi theo Vân Trung Hậu cùng Mộc Chân Chiêu...

- ...

Kiều Nhan nhanh chóng đem trận đánh kể mình được quan sát vừa rồi, tỉ mỉ kể lại toàn bộ.

- Híttt

Hai người Mạc Tư Thành Thanh Trúc ở bên cạnh lắng nghe, thỉnh thoảng nhìn không được mà hít liên tục mấy ngụm khí lạnh.

- Nữ Tu Chân này, cường đại vượt mức tưởng tượng của chúng ta đi.

Mạc Tư Thành khẽ thì thào.

Vốn đám người ở sơn môn còn cho rằng, Lưu Thủy Tiên Trì bị diệt là do bọn họ phế vật.

Phương Thiên môn thì khác, có lão tổ Tam Ý tọa trấn, nếu muốn, có thể đơn giản dùng toàn lực vây giết Nữ Tu Chân.

Thế nhưng, bây giờ câu chuyện đã khác, Nữ Tu Chân này ra tay ngoan độc, thực lực lại hung mãnh đến rối tinh rối mù.

Căn bản là cô ta không hề e sợ Thiên cấp Tam Ý cường giả ha.

- Lại còn một Hắc Sát Ma Ảnh như một bóng ma ẩn mình trong bóng tối nữa. Thật khó xử lý mà.

Mạc Tư Thành cúi đầu suy tư, vầng trán hiện lên đầy vết sầu đâu não:

- Tiên Trì lại còn liên hiệp cùng Cửu U sơn nữa. Tam đại môn phái quả thật ngập tràn nguy cơ nha.

- Nhưng ít ra, may mắn là Nữ Tu Chân và Hắc Sát Ma Ảnh đều có kẻ thù chung là Cửu U sơn, Mộc Chân Chiêu.

Kiều Nhan có chút cảm thấy may mắn khi mình nhìn thấy Cửu U sơn đánh nhau cùng Diệc Vân Tuyết.

Như nghĩ ra được điều gì, nàng nheo lại cặp mắt, bên trong lóe lên từng tia sáng kỳ dị, hạ giọng nói:

- Chúng ta có thể ngồi trên núi xem hổ đấu, làm ngư ông đắc lợi.

Lại tiếp:

- Nếu có cơ hội, chúng ta có thể đổ thêm dầu vào lửa, để cho hai bên đánh nhau đến hơi thở cuối cùng, khi đó Phương Thiên môn nhà chúng ta sẽ xuất hiện, thu dọn tàn cuộc.

Bốp!

- Tốt, không hổ là tuyệt thế thiên tài của nhà họ Phí chúng ta. Kiều Nhan con giỏi lắm.

Mạc Tư Thành bị gãi đúng chỗ ngứa trong lòng, nhịn không được mà vỗ đùi khen phải, liên tục khen ngợi Kiều Nhan.

Không phụ sự dạy dỗ tận tình của các vị lão tổ, nàng xử lý mọi chuyện có thể nói khá là bài bản.

- Chỉ có điều, trước ba nhà chúng ta cứ giấu nhẹm việc kết làm liên minh đi. Đừng để hai phe Cửu U cùng nữ tu chân kia biết, bọn họ nhất định sẽ đề phòng.

- Cũng không cần phải rêu rao tuyên bố tiêu diệt ai hết. Tốt nhất là đừng động đến người của hai cái nhà kia.

- Để cho bọn chúng toàn lực đánh giết nhau. Giết đến ngươi chết ta sống, lưỡng bại câu thương. Khi đó chúng ta sẽ ra tay hốt trọn một mẻ lưới, hắc hắc...

Kiều Nhan như một cáo già, nhếch môi đầy ý cười giảng giải.

Sau đó mới nói với Mạc Tư Thành:

- Ý con là như vậy thôi ạ? Phiền đại trưởng lão về nói với các vị lão tổ một tiếng. Kiều Nhan con ở thành Hoàng Liên này nhất định sẽ phối hợp ạ.

- Tốt, ta nhất định sẽ truyền đạt lại. Các vị lão tổ mà nghe được, chắc chắn sẽ rất cao hứng với con cho mà coi, haha...

Mạc Tư Thành cười to gật đầu đáp.

- ...

- Còn... chuyện gì nữa ạ?

Kiều Nhan cảm thấy chắc chỉ có mỗi chuyện liên quan đến Diệc Vân Tuyết và đám lão tổ núi Cửu U thôi.

Nhưng trông thấy Mạc Tư Thành nhìn mình đầy ý tứ, như có chuyện quan trọng muốn nói, liền ngập ngừng hỏi.

- Còn chứ, nếu không ta đã không cất công tự mình chạy đến đây rồi...

Mạc Tư Thành gật đáp đáp, sau đó mới hứng thú mười phần mà rằng:

- Chuyện này vô cùng trọng đại, liên quan đến hôn nhân đại sự cả đời của con.

- A, không lẽ các vị lão tổ đã chấp thuận anh Phong rồi ạ?

Kiều Nhan vui mừng kích động bật hỏi.

Nàng nghĩ có lẽ tấm lòng cùng câu chuyện tình yêu của mình và anh Phong đã cảm động được các vị rồi chăng?

Từ lúc công khai chuyện của mình và anh Phong với toàn thiên hạ, các vị lão tổ đã ngay lập tức phản đối.

Khiến cho nàng phải liên tục gửi thư về năn nỉ ỉ ôi, cầu xin đủ kiểu.

Còn viết hẳn một bức thư dài kể về câu chuyện giữa mình và anh Phong, từ lúc còn niên thiếu, cho đến mấy tháng trước vô tình gặp lại, mình hi sinh vì anh Phong.

Anh Phong cũng đánh đổi tính mạng để cứu mình nữa.

Trải qua vô vàn khó khăn ngăn trở hai người mới đến được với nhau.

Có lẽ các vị lão tổ cũng đã xiêu lòng rồi cũng nên.

Thế nhưng...

- Không.

Mạc Tư Thành không chút do dự lắc đầu phủ nhận, chậm rãi nói:

- Các vị lão tổ không những phản đối con và Vương Kỳ Phong, mà còn thu xếp hôn sự cho con nữa rồi.

- Còn có chuyện như vậy?

Kiều Nhan bị dội một gáo nước lạnh, không khỏi nhíu chặt mày, ngữ khí đầy khó chịu hỏi.

- Đúng vậy, từ khi biết con là Thiên cấp Cường giả, lại còn Võ Đạo Song Tu, các đại gia tộc môn phái liên tục mang lễ vật đến cửa sơn môn cầu thân, muốn hỏi cưới con.

- Tất nhiên, hẹn ước liên hôn của Phí gia cùng Hồng Nhiên gia không cần con phải gánh cũng được.

- Thế nên, con hoàn toàn có thể kết hôn cùng người khác đấy.

Mạc Tư Thành nheo mắt, đầy hứng thú kể:

- Chỉ là, một lúc có quá nhiều gia tộc môn phái đến cửa cầu hôn, các vị lão tổ chọn bên này lại mất lòng bên kia, không thể ngay lập tức ra quyết định được.

- Vì vậy, bọn họ đã chọn được một ngày lành tháng tốt, tổ chức tỷ thí võ công để tuyển con rể cho Phí gia, cũng chính là Tân lang cho con đấy.

- Ách...

Kiều Nhan mặt mũi trắng bệch, khẽ thốt lên một tiếng.

Cái gì mà tỷ thí võ công cơ chứ, anh Phong đó giờ có đánh nhau với ai đâu.

Anh ấy ngoài việc đọc nhiều sách một chút, vô tình đọc trúng Cửu Liên Cửu Bộ Khúc bí tịch mà thôi.

Chứ anh Phong nhà nàng có tu được chút chân khí nào đâu.

Tỷ thí võ công với đám con cháu của các đại gia tộc môn phái, khác gì tự đâm đầu vào chỗ chết.

Đây rõ ràng là các vị lão tổ ở Phương Thiên sơn muốn mượn đao giết người.

Để người khác thay bọn họ thủ tiêu anh Phong của nàng, vừa không mang tiếng xấu, mà Phí Kiều Nhan nàng cũng không thể oán trách bọn họ được.

Nhất cử lưỡng tiện.

- Không được.

Nàng ngay lập tức từ chối.

Ánh mắt Kiều Nhan lóe lên sát khí nồng đậm, lạnh giọng tuyên bố một câu chắc nịch:

- Ai dám động đến anh Phong của con, con giết kẻ đó.

----*----

Bình Luận (0)
Comment