Siêu Cấp Binh Vương

Chương 363

Luận tướng mạo, Diệp Khiêm cũng không là loại người mà nữ nhân vừa gặp đã yêu thương nhung nhớ; luận tài sản, Tô Vi biết Diệp Khiêm chỉ là một bảo an đang thất nghiệp mà thôi; luận khí chất, Diệp Khiêm không có khí chất của nhân sĩ thành công để cho người khác mê muội, ngược lại khí chất của hắn giống kẻ lưu manh hơn. Theo lý thuyết, loại người này không thể tao nên bất cứ sự hứng thú gì đối với Tô Vi mới đúng.

Dù sao Diệp Khiêm cũng không muốn hiểu rõ, có lẽ do Tô Vi quá tịch mịch nên cần một người giống như hắn ở bên cạnh để tâm sự. Một người không có bằng hữu, thật là đáng thương a.

Đi cửa hàng trang phục, Tô Vi mua cho Diệp Khiêm một bộ âu phục. Nhìn thấy Tô Vi cẩn thận chọn y phục cho hắn, làm cho Diệp Khiêm giật mình có loại ảo giác, Tô Vi trước mặt không phải là cô bé đáng yêu hay đùa vui tinh nghịch, cũng không phải là loại người cao cao tại thượng thường hay sai bảo người khác, ngược lại nàng để lộ ra khí chất hiền lành dịu dàng, giống như bạn gái đang cẩn thận lựa chọn đồ cho bạn trai.

Lúc Tô Vi mua đồ cho mình, thì có chút tùy ý, thế nhưng mà khi chọn đồ cho Diệp Khiêm thì lại là rất chăm chú. Để cho Diệp Khiêm thử hết bộ này đến bộ khác, Diệp Khiêm thậm chí có chút không kiên nhẫn được nữa, nhưng nàng lại một chút cũng không có cảm giác phiền lòng, mỗi lần đều là rất chân thành dò xét, sau đó chỉ ra ở đâu không tốt, sau đó lại để cho Diệp Khiêm một lần nữa mặc thử một bộ khác.

Lựa đồ hơn một giờ đồng hồ, Tô Vi cuối cùng là chọn được hai bộ đồ mà nàng cảm thấy OK, sau đó trực tiếp dùng thẻ thanh toán. Nhân viên thu ngân dùng một loại ánh mắt lộ vẻ kỳ quái đánh giá Diệp Khiêm, cũng không nói thêm gì, loại người này nàng gặp không ít, bất quá cũng rất ít khi nhìn thấy một phú bà xinh đẹp mà còn trẻ đến như vậy.

Diệp Khiêm ngày hôm qua đã gặp nhiều ánh mắt như vậy rồi, cho nên cũng xem như là bách độc bất xâm rồi, đối với ánh mắt của nhân viên thu ngân không có bất kỳ xấu hổ nào, ngược lại còn mang theo một nụ cười xấu xa nhìn chằm chằm vào nhân viên thu ngân, đến cuối cùng lại làm cho nhân viên thu ngân kia có chút luống cuống tay chân.

Việc này tự nhiên không trốn không thoát ánh mắt của Tô Vi, nàng hung hăng trợn mắt nhìn Diệp Khiêm, sau đó liền trực tiếp đi ra bên ngoài. Diệp Khiêm nhìn nhân viên thu ngân viên hắc hắc nở nụ cười, cầm lấy quần áo đã mua, nhanh chân đuổi theo Tô Vi.

Trên đường đi Tô Vi cũng không có nói chuyện, Diệp Khiêm cũng không có ý muốn nói chuyện với nàng nên không khí khá tỉnh lặng, một lúc sau, Tô Vi nhận một cuộc điện thoại, sắc mặt bỗng trở nên có chút khó coi, nên hắn càng không dám quấy rầy nàng. Diệp Khiêm chỉ cảm thấy Tô Vi chính là loại người có hai nhân cách, cởi trang phục công sở thì trở thành nữa sinh nghịch ngợm đáng yêu, mặc trang phục công sở vào thì lại trở thành nữ cường nhân a.

Không bao lâu, xe liền dừng tai bãi đỗ xe dưới mặt đất một tòa nhà chuyên dùng để làm văn phòng. Tô Vi sau khi xuống xe liền trực tiếp hướng thang máy đi tới, trông thấy Diệp Khiem vẫn còn cầm đồ hắn thay ra, có chút lạnh như băng nói: "Đồ cứ để ở đây, mau vào thôi!"

Diệp Khiêm thè lưỡi, có cảm giác đã trở thành tiểu bạch kiểm bị người bao dưỡng, hấp tấp đi vào thang máy. Nhìn nhìn Tô Vi, nàng cũng không có ấn nút thang máy, có chút sửng sốt một chút. "Lầu 18!" Tô Vi nhàn nhạt nói một câu. Diệp Khiêm đành phải giơ tay ấn xuống.

Vừa ra khỏi thang máy, bốn chữ to ánh vàng rực rỡ chiếu vào tầm mắt Diệp Khiêm, "Tập Đoàn Tứ Hải"! Đối diện thang máy quầy tiếp tân, có một tiểu thư xinh đẹp chuyên môn phụ trách tiếp đãi, lúc này nàng đang cầm tấm gương vẽ lại lông mi của nàng, trông thấy Tô Vi đi đến, cuống quít đem tấm gương thu vào trong túi áo.

Tô Vi trực tiếp đi vào bên trong, lúc đến trước quầy tiếp tân, bước chân có chút ngừng lại một chút, nhìn vị tiểu thư ở quầy tiếp tân, lạnh như băng nói: "Đi tài vụ kết toán tiền lương, ngươi đã bị khai trừ!"

Diệp Khiêm không khỏi sửng sốt một chút, thầm than, quá nghiêm khắc ah. Tểu thư quầy tiếp tân sửng sốt một chút, tức giận đứng lên, khinh thường nói: "Đi thì đi, có gì đặc biệt hơn người chứ."

Tô Vi tựa hồ đối với phản ứng của vị tiểu thư kia xem như không có, bước chân không có dừng lại, trực tiếp đi vào. Diệp Khiêm bất đắc dĩ lắc đầu, cuống quít đi theo. Hiển nhiên là bình thường Tô Vi biểu hiện vô cùng nghiêm túc, cho nên sau khi nàng đi vào công ty, vốn đang có chút âm thanh tám chuyện, lập tức đều ngừng lại, ánh mắt đều lặng lẽ nhìn về phía Diệp Khiêm đang ở sau lưng Tô Vi, hiển nhiên có chút không rõ thân phận của Diệp Khiêm.

Tô Vi cũng không để ý tới nhiều chuyện như vậy, trực tiếp hướng phòng làm việc của mình đi đến, vừa đi vừa nói: "Tiếu trưởng phòng, đem kế hoạch của ngươi lấy ra, ta muốn xem qua." Sau đó lại nhìn một vị trợ lý bên cạnh, nói: "Thành viên ban giám đốc đã tới đủ chưa?"

"Vẫn chưa, vừa mới rồi, bọn họ có gọi điện thoại tới, nói là có thể tới muộn một lúc. Tô tổng, có muốn ta gọi điện thoại thúc giục bọn họ hay không?" Trợ lý có chút cẩn thận từng li từng tí hỏi.

"Hừ!" Tô Vi lạnh lùng hừ một tiếng, nói: "Những người này càng ngày càng quá mức, gọi điện thoại cho bọn họ, nếu như trong vòng 20 phút không đến, đừng trách ta đối với bọn họ không khách khí. Còn có, xử lý thủ tục cho hắn, chức danh trợ lý tổng giám đốc."

Trợ lý liên tục đáp ứng.

Ánh mắt nàng kinh ngạc nhìn về phía Diệp Khiêm, Diệp Khiêm rất lễ phép nhìn nàng mỉm cười. "Chút nữa thành viên ban giám đốc đến, ngươi hãy ngồi bên cạnh ta, nhớ kỹ, đừng nói chuyện." Tô Vi nhìn Diệp Khiêm, nói xong, xoay người tiến vào phòng làm việc của mình.

Diệp Khiêm thè lưỡi, nhìn trợ lý kia, hỏi: "Tô tổng có phải lúc ở công ty đều nghiêm túc như vậy hay không?"

"Ừ, Tô tổng chỉ là đối với công tác chăm chú mà thôi, kỳ thật nàng làm người rất không tệ." Trợ lý nhỏ giọng nói, "Có thể là do gần đây công chuyện của công ty nhiều, nên làm cho Tô tổng có chút phiền lòng, tính tình mới trở nên như vậy."

"Công ty lớn như vậy ngày nào mà không có chuyện phiền lòng a, như vậy chẳng phải là ngày nào tâm tình của nàng cũng đều không tốt?" Diệp Khiêm có ý nghe ngóng nói.

"Không phải, chủ yếu là gần đây cùng tập đoàn Moore có một đơn hàng rất phiền toái, cho nên Tô tổng mới buồn phiền." Trợ lý vừa giúp Diệp Khiêm xử lý thủ tục, vừa nói.

"Tập đoàn Moore? Chính là tập đoàn Moore nằm trong top 20 thế giới, chuyên môn làm phát triển phần mềm máy tính?" Diệp Khiêm có chút kinh ngạc hỏi, hắn thật không ngờ tập đoàn Tứ Hải cùng tập đoàn Moore lại có quan hệ hợp tác, xem ra Tô Vi quả thật có chút không đơn giản a, nàng hoàn toàn xứng đáng là nữ cường nhân trong thương nghiệp.

"Đúng vậy a, lần này tổng giám đốc khu Châu Á của tập đoàn Moore đi tới Đài Loan, cho nên Tô Vi hy vọng sẽ cùng tổng giám đốc khu Châu Á của tập đoàn Moore ký kết cùng phát triển một phần mềm máy tính. Nhưng những cổ đông của công ty lại có ý kéo chân Tô tổng, để nàng không thể hoàn thành lần sinh ý này, sau đó, thì có cớ đem Tô tổng đuổi xuống đài." Trợ lý vừa nói vừa nhìn thoáng qua bốn phía, hiển nhiên là sợ những lời này sẽ bị người ngoài nghe được. Mặc dù nhưng chuyện này trong công ty đã không phải là bí mật gì, nhưng cũng phải là chuyện có thể tùy tiện nghị luận.

"Ah!" Diệp Khiêm ý vị thâm trường nhẹ gật đầu, khó trách trông thấy Tô Vi đối với Tào Du Lương cũng không hảo cảm, ngẫm lại thì Tô Vi cũng rất đáng thương, nha đầu này có cuộc sống cũng không dễ dàng gì, người trong gia tộc chẳng những không giúp nàng, lại còn kéo chân của nàng.

Đang khi nói chuyện, một đám người liền đi vào, Tào Du Lương thình lình xuất hiện ngay tại trước mặt hắn. Cùng đi với hắn là mấy vị nam nữ, xem bộ dáng đoán chừng đều là cổ đông của tập đoàn Tứ Hải. Tào Du Lương hiển nhiên cũng không có trông thấy Diệp Khiêm, trực tiếp hướng phòng họp đi đến. Diệp Khiêm cùng trợ lý liền hướng văn phòng Tô Vi đi đến.

Vừa mới chuẩn bị đẩy cửa ra, Tô Vi đã từ bên trong đi ra, nhìn thoáng qua Diệp Khiêm, nói: "Về sau nếu như tiến phòng làm việc của ta, xin hãy gõ cửa trước." Rất hiển nhiên, Tô Vi nhìn ra cử động của Diệp Khiêm. Diệp Khiêm từ chỗ trợ lý biết tâm tình gần đây của nàng không tốt, cho nên cũng không cùng nàng so đo. Diệp Khiêm cũng ẩn ẩn cảm giác ra vì cái gì ngày hôm qua Tô Vi có biểu hiện như vậy, có lẽ là vì nàng quá cô độc, liền người thân nhất cũng không thể tin tưởng nên cần có một người để cho nàng phát tiết.

"Đi, cùng ta đi họp." Tô Vi lườm Diệp Khiêm, trực tiếp hướng phòng họp đi đến, hoàn toàn không cho Diệp Khiêm cơ hội cãi lại.

Trợ lý cuống quít đem tài liệu sớm đã chuẩn bị đưa cho Diệp Khiêm, nói: "Đây là tài liệu họp ngày hôm nay, ngươi phải cẩn thận một chút, chớ có nói lung tung." Trước kia đều là nàng cùng Tô Vi đi họp, hôm nay Tô Vi cũng không nói gì, hiển nhiên là không cho nàng đi cùng, nàng mới đem tài liệu đưa cho Diệp Khiêm.

Diệp Khiêm tiếp nhận tài liệu, nhẹ gật đầu, bước nhanh đi theo.

Phòng họp rất lớn, từ rất xa đã nghe thấy bên trong truyền đến tiếng nghị luận ầm ĩ. Lông mày Tô Vi có chút nhíu lại, lúc đến cạnh cửa ra vào, Diệp Khiêm rất tự giác thay nàng đẩy cửa ra. Đợi Tô Vi đi vào, Diệp Khiêm cũng đi theo nàng vào đó.

Tô Vi vừa bước vào phòng, toàn bộ phòng họp đều đình chỉ đàm luận, ánh mắt toàn bộ nhìn vào nàng. Ánh mắt của Tào Du Lương cũng nhìn vào nàng, sau khi trông thấy Diệp Khiêm ở sau lưng nàng, không khỏi sửng sốt một chút, kêu lên: "Ngươi tại sao lại ở chỗ này?"

Ánh mắt của tất cả mọi người không khỏi đều chuyển đến trên người Diệp Khiêm. Diệp Khiêm đang chuẩn bị nói chuyện, Tô Vi đã mở miệng nói trước, ngữ khí rất bình thản, nói: "Hắn là trợ lý ta mới thuê. Tốt rồi, hiện tại họp!" Vừa nói vừa ngồi xuống, hiển nhiên là không hy vọng thảo luận về vấn đề Diệp Khiêm nữa.

Diệp Khiêm cũng ở bên cạnh Tô Vi ngồi xuống, Tào Du Lương hiển nhiên bởi vì chuyện ngày hôm qua nên đối với Diệp Khiêm còn ghi hận trong lòng, thương thế trên mặt của hắn đến bây giờ vẫn còn đau nhức. "Sao có thể để cho một kẻ lưu manh như hắn tiến vào tập đoàn Tứ Hải của chúng ta? Điều này sẽ làm tổn hại hình tượng của tập đoàn Tứ Hải chúng ta." Tào Du Lương phẫn nộ quát.

"Ngươi không nghe thấy lời của ta nói sao? Ta nói họp." Tô Vi đối xử lạnh nhạt trừng mắt nhìn Tào Du Lương, nói, "Hắn là ta thuê đến, có phải ta muốn thuê một công nhân cũng phải được sự cho phép của ngươi? Hừ!"

Tô Vi phẫn nộ, quả thật rất có uy nghiêm, Tào Du Lương lại muốn nói chuyện, nhưng bị một gã nam tử bên cạnh hắn trừng mắt liếc, ngoan ngoãn đem lời vừa tới miệng nuốt trở về. Nhìn bộ dáng người đó cùng Tào Du Lương rất giống nhau, đoán chừng là phụ thân của hắn.
Bình Luận (0)
Comment