Siêu Cấp Binh Vương

Chương 461

Trong giới hắc quyền ngầm ở Mát-xcơ-va thì Sát Nhân Vương A Lí Khắc Tư là người có danh tiếng lừng lẫy. A Lí Khắc Tư đã từng là thượng úy của bộ đội đặc chủng Gấu Bắc Cực nước Nga, từ ngày hắn bước chân vào thi đấu hắc quyền ngầm này thì chưa từng bị đánh bại, bất cứ đối thủ nào cùng hắn đối chiến đều chết ở trên lôi đài. Bởi vậy, hắn còn được gọi là "Sát Nhân Vương".

Cũng không biết có phải gã người Nga đeo kính cố ý muốn chơi chết Diệp Khiêm hay không, mà lại đem hắn an bài đấu cùng với A Lí Khắc Tư. Chỉ thấy A Lí Khắc Tư sau khi lên lôi đài, liền vung vẩy hai tay, gầm rú, phảng phất giông như hắn là vô địch thiên hạ. Thật ra cũng khó trách hắn, hắn đã thi đấu hắc quyền ngầm được 5 năm, tính cả thi đấu lớn nhỏ thì hắn đã tham gia hơn 200 trận, thế nhưng mà cho tới bây giờ cũng không có thất bại lần nào, chuyện này đã dưỡng thành tính cuồng vọng tự đại của hắn.

Khách xem thi đấu hắc quyền ngầm càng thêm điên cuồng, không ngừng gào thét chói tai, bọn họ muốn nhìn thấy tình cảnh máu me khi Sát Nhân Vương đánh chết đối thủ ở trên lôi đài.

"Tiếp theo, chúng ta hãy hoan nghênh cao thủ đến từ Hoa Hạ Long Phi!" Người chủ trì lớn tiếng gầm rú, đèn pha cũng phối hợp tìm kiếm người trong đám đông, rất nhanh ánh sáng đã chiếu vào trên người Diệp Khiêm.

"Hư..." Khách xem thi đấu hắc quyền ngầm sau khi nhìn thấy Diệp Khiêm, nguyên một đám không khỏi phát ra âm thanh "hư hư...". Theo bọn họ, Diệp Khiêm chỉ sợ chịu không nổi một của quyền của A Lí Khắc Tư a? Những người đã mua Diệp Khiêm thắng nhao nhao hối hận không thôi, đây rõ ràng là ném tiền qua cửa sổ a. Mà những người mua A Lí Khắc Tư thắng thì càng điên cuồng kêu gào "Đánh chết hắn, đánh chết hắn!"

Diệp Khiêm bình tĩnh đi lên lôi đài, nhìn những khách xem thi đấu hắc quyền ngầm, nói: "Sủa clgt, lại nói nữa thì ngay cả các ngươi lão tử cũng đánh, đcm, câm miệng hết cho bố."

Lâm Phong nhịn không được có chút nở nụ cười, mà những khách xem thi đấu hắc quyền ngầm căn bản là nghe không hiểu Diệp Khiêm đang nói cái gì, vẫn điên cuồng kêu gào như trước. Diệp Khiêm cũng nghe không hiểu bọn họ nói cái gì, nhưng có thể phỏng đoán khẳng định là không phải đang cổ vũ hắn.

Có một số cô gái dùng tiếng Hán không thành thục kêu lên: "Ah, Long, đến với em đi, em sẽ lo cho anh từ A- Z, anh không cần phải thi đấu hắc quyền nữa."

Diệp Khiêm hắc hắc hướng những cô gái đó nở nụ cười, lập tức làm cho những cô gái kia đầu váng mắt hoa, hận không thể lập tức nhào tới đem Diệp Khiêm hung hăng đè trên mặt đất muốn làm gì thì làm.

"Nhóc con, tới đây, mau tới đây đánh với tao!" A Lí Khắc Tư dùng nắm đấm nện vào bộ ngực của mình, biểu hiện ra sự cường tráng của hắn, khiêu khích nói.

Khẽ chau mày, Diệp Khiêm nhanh chóng nhảy lên, nắm đấm không ngừng nện vào trên người A Lí Khắc Tư. Tốc độ vừa nhanh lại hung ác, khiến cho ở dưới lôi đài vang lên những tiếng gào thét. Thế nhưng mà, A Lí Khắc Tư phảng phất như không có chuyện gì, cười cười, giơ nắm đấm hướng Diệp Khiêm đánh tới.

Diệp Khiêm cuống quít dùng tay đón đỡ, nhưng lực trùng kích cực lớn vẫn đem Diệp Khiêm đánh lui lại vài bước. Diệp Khiêm chỉ cảm thấy cánh tay của mình có chút run lên, không khỏi có chút nhíu mày, xem ra A Lí Khắc Tư vẫn có chút bản lĩnh thật sự a.

A Lí Khắc Tư gầm rú nói: "Nhóc con, tới đây, mau tới đây, để tao đánh chết mày. Ha ha!"Bộ dạng hung hăng càn quấy của hắn, để cho khách tới xem thi đấu hắc quyền ngầm điên cuồng gào thét chói tai.

Diệp Khiêm hít thật sâu một hơi, ổn định tâm tình của mình. A Lí Khắc Tư cũng không muốn chờ đợi thêm nữa, theo hắn, Diệp Khiêm là người mà hắn chỉ cần tùy tiện ra vài chiêu là có thể giải quyết được rồi. Từng bước hướng Diệp Khiêm đi tới, nắm đấm không ngừng hướng Diệp Khiêm công kích tới.

Bất quá, sự linh hoạt của A Lí Khắc Tư rõ ràng không bằng Diệp Khiêm, căn bản là không đấm trúng được Diệp Khiêm, chuyện này làm cho hắn có chút tức giận. Khách tới xem thi đấu hắc quyền ngầm nhìn thấy tình cảnh như vậy thì nhao nhao mắng chữi, bọn họ muốn xem tình cảnh máu me, muốn xem tình cảnh hai người đánh nhau chứ không phải loại mèo vờn chuột này.

Lâm Phong rất bình tĩnh đứng ở nơi đó, lẳng lặng nhìn tình huống đang diễn ra trên lôi đài. Hắn không phủ nhận A Lí Khắc Tư có chút bản lĩnh thật sự, nhưng Lâm Phong vẫn rất rõ ràng, A Lí Khắc Tư không phải là đối thủ của Diệp Khiêm. Nếu như ngay cả A Lí Khắc Tư mà Diệp Khiêm cũng không giải quyết được thì danh hiệu Lang Vương của hắn cũng nên vứt đi rồi.

Thời gian dần trôi qua, khóe miệng của Diệp Khiêm hiện lên nụ cười ta, nhìn thấy cơ hội, Diệp Khiêm liền nhảy lên, nắm đấm tay phải nắm chặt, đốt ngón trỏ tay phải có chút nhô lên, nhanh chóng vọt tới trước mặt A Lí Khắc Tư. Chỉ thấy nắm đấm tay phải của Diệp Khiêm nện vào ngực của A Lí Khắc Tư, một luồng khí từ trong thân thể Diệp Khiêm theo ngón trỏ tay phải đâm vào ngực A Lí Khắc Tư. Tuy Diệp Khiêm chưa phải là Luyện Khí sư chính tông, nhưng dưới sự chỉ dạy của sư phụ Lâm Cẩm Thái, hắn đối với chuyện nắm giữ khí kình cũng có chút hiểu rõ, dưới sự khổ luyện trong thân thể của hắn cũng có được một tia khí kình, hay còn được gọi là ám kình.

Huống chi, lúc tại chùa Linh Long Đông Bắc, lão cao tăng kia cũng truyền cho Diệp Khiêm một ít khí kình, cho nên khí kình của Diệp Khiêm đã tăng lên rất nhiều. Dưới công kích cường đại như vậy thì A Lí Khắc Tư làm gì còn có hội sống sót.

Tất cả mọi người đều đình chỉ gào thét, nhìn thấy một màn kỳ quái đang diễn ra ở trên lôi đài. Chỉ thấy Sát Nhân Vương A Lí Khắc Tư đứng ở nơi đó, biểu hiện trên khuôn mặt hắn có chút quái dị, không ngừng co rúm lấy. Lâm Phong có chút lắc đầu, nếu như hắn đoán không sai thì hiện tại trái tim của Sát Nhân Vương A Lí Khắc Tư đã bị đánh nát bấy.

Sự thật cũng đúng như vậy, trái tim của A Lí Khắc Tư đột nhiên nhảy lên một chút, một ngụm máu tươi phun ra, thân thể cao lớn của hắn ầm ầm ngã xuống. Ngoại trừ Lâm Phong, thì tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người, một quyền liền đánh chết Sát Nhân Vương A Lí Khắc Tư, đây quả thực là chuyện không thể nào tưởng tượng nổi.

Mọi người ở nơi đây đâu có biết một đấm vừa rồi của Diệp Khiêm ẩn chứa lực lượng khủng khiếp như thế nào. Diệp Khiêm đã từng ở trước mặt Hắc Quả Phụ Cơ Văn thể hiện thực lực của mình, một cước đạp nát đá cẩm thạch, đó chính là tác dụng của khí kình. Trái tim của Sát Nhân Vương A Lí Khắc Tư làm sao có thể so với đá cẩm thạch được. Lúc Diệp Khiêm công kích, lại đem toàn bộ khí kình tập trung vào trên ngón trỏ, toàn bộ khí kình giống như là một lưỡi dao sắc bén đâm vào trái tim của Sát Nhân Vương A Lí Khắc Tư.

Trên lầu, gã đàn ông trung niên ngạc nhiên nhìn một màn phát sinh ở trên lôi đài, sau đó quay đầu nhìn Phổ La Đỗ Nặc Oa, nói: "Cô tựa hồ đã sớm nhìn ra người trẻ tuổi kia sẽ thắng a, cô biết hắn hả?"

Phổ La Đỗ Nặc Oa có chút cười cười, nói: "An Đức Liệt, tôi không biết người trẻ tuổi kia, chỉ là từ trước đến nay tôi thích khiêu chiến chuyện không thể nào. Sự thật chứng minh, lần này tôi lại thắng."

An Đức Liệt là con trai trưởng của gia tộc Mafia Khố Lạc Phu Tư nước Nga, toàn bộ thi đấu hắc quyền ngầm ở Mát-xcơ-va đều nằm trong sự khống chế của hắn. Trận đấu này mặc dù có chút vượt qua dự liệu của hắn, bất quá hắn vẫn rất vui vẻ, bởi vì Diệp Khiêm chiến thắng nhất định đã mang đến cho hắn lợi nhuận cực lớn ah. Hắn đã nhìn không ra, thì những người khác tin tưởng cũng không có nhìn ra a.

"Thần bí Hoa Hạ, thần bí công phu!" An Đức Liệt không khỏi cảm thán nói. Thủ hạ của hắn cũng có người Hoa Hạ, những thủ hạ của hắn cũng đã cho hắn xem những công phu Hoa Hạ mà họ học được, làm cho hắn cảm giác rất kỳ diệu, một người có dáng người thon gầy lại có thể một đấm nát một cục gạch.

Phổ La Đỗ Nặc Oa những năm này một mực lặng lẽ hợp tác cùng gia tộc Mafia Khố Lạc Phu Tư, hôm nay sau khi họp xong, cô liền chạy tới đây. Chỉ là, cô cũng thật không ngờ vậy mà ở chỗ này lại nhìn thấy Diệp Khiêm, rất hiển nhiên, người mà cô phái đi bắt cóc Diệp Khiêm chỉ sợ là đã chết hết rồi. Điều này làm cho cô càng thêm ý thức được, Lang Vương DIệp Khiêm trong truyền thuyết không phải chỉ có hư danh. Thế nhưng mà, cô cũng không có ý định đem thân phận của Diệp Khiêm nói ra, bởi vì Diệp Khiêm chính một món bảo bối, cô cần phải chiếm được hắn, chuyện này đối với cô khẳng định là trăm điều lợi mà không có một điều hại.

Nhìn thấy thanh hình của Sát Nhân Vương A Lí Khắc Tư ngã xuống, đám khán giả một lần nữa lại điên cuồng gào thét lên, vốn bọn họ đối với công phu Hoa Hạ thần bí rất tò mò, mà hôm nay lại có thể trông thấy Diệp Khiêm một quyền đánh chết Sát Nhân Vương A Lí Khắc Tư. Tin tưởng chuyện này sẽ trở thành một câu chuyện truyền thuyết để mọi người nói say sưa.

Diệp Khiêm có chút nhún vai, nhảy xuống lôi đài, nhanh chóng đi tới hậu trường. Hắn cũng không muốn bị những cô gái nước Nga điên cuồng vây quanh, đến lúc đó cho dù công phu của hắn cao, cũng ngăn cản không nổi những cô gái không biết xấu hổ kia "Công kích" a. Lâm Phong có chút cười cười, cũng lặng yên đi tới hậu trường.

1 ăn 20, Diệp Khiêm cùng Lâm Phong rất nhanh liền có 200 triệu NDT, đây quả thực so với lượm tiền còn nhẹ nhõm hơn ah. Coi như là 200 triệu nhân dân tệ rơi trên mặt đất, muốn nhặt hết cũng phải mất mấy giờ a. Mà hôm nay lại dễ dàng tới tay như vậy.

"Ha ha, anh nếu như lại đánh mấy trận thì tôi cũng không cần khổ đi làm sát thủ nữa rồi." Lâm Phong có chút cười cười, nói.

"Anh Lâm nếu có hứng thú thì lên đánh vài trận, kết quả cũng giống như vậy nha." Diệp Khiêm ha ha cười nói, "Thuận tiện cũng cho tôi thơm lây một chút ah."

Lâm Phong khoát tay áo, nói: "Tôi không lên đánh đâu, nhìn thấy máu me ghê quá."

Diệp Khiêm bất đắc dĩ trợn nhìn Lâm Phong, nói: "Anh xạo vừa thôi, chẳng qua chuyện này anh không để vào mắt mà thôi."

Lâm Phong ha ha nở nụ cười, cũng không có nói tiếp.

Đúng lúc này, cửa phòng bị đẩy ra, An Đức Liệt cùng Phổ La Đỗ Nặc Oa cùng nhau đi đến. Diệp Khiêm cùng Lâm Phong quay đầu nhìn lại, lập tức Lâm Phong nói nhỏ giọng bên lỗ tai của Diệp Khiêm, đem thân phận của đối phương nói cho Diệp Khiêm biết. Diệp Khiêm có chút nhẹ gật đầu, ánh mắt không khỏi nhìn về phía Phổ La Đỗ Nặc Oa. Quả thật là một cô gái Nga lẳng lơ rất mê hoặc a, toàn thân cô tản ra một loại phong tình đặc biệt.

Phổ La Đỗ Nặc Oa cũng không có bởi vì chuyện xảy ra ban ngày mà có cảm giác bất an, cô nhìn Diệp Khiêm có chút cười cười, cũng không biết ở bên trong nụ cười kia đến cùng là có ý gì, lại để cho hắn có chút nhìn không thấu.

"Xin chào anh Long, tôi là An Đức Liệt, ông chủ của sàn thi đấu hắc quyền ngầm này." An Đức Liệt tiến lên vài bước, rất khách khí vươn tay ra, nói. Hắn dùng tiếng Trung tiêu chuẩn để nói nên Diệp Khiêm có thể nghe hiểu những lời hắn nói.
Bình Luận (0)
Comment