Siêu Cấp Binh Vương

Chương 546

Mọi người rõ ràng có chút sửng sốt, kể cả Thanh Phong cũng giật mình không thôi. "Mặc Long? Lão đại, anh không phải đang nói đùa chứ? Mặc Long biết rõ phương pháp tu luyện cổ võ? Hơn nữa so với anh thì Mặc Long còn biết rõ hơn?" Lý Vĩ nhịn không được tò mò hỏi.

Diệp Khiêm có chút nở nụ cười, nói: "Có gì mà kỳ quái a, mỗi người bọn mày đều có chỗ nào đó so với tao thì mạnh hơn. Ví dụ như Lý Vĩ, kỹ thuật truy tung cùng phản truy tung của mày thì tao có thúc ngựa cũng đuổi theo không kịp. Còn có Jack, kỹ thuật máy tính của mày tao đoán chừng cho dù tao có học cả đời cũng không đạt được một nửa trình độ của mày. Chính bởi vì từng thành viên Nanh Sói chúng ta đều có sở trường của riêng mình, cho nên Nanh Sói chúng ta mới có thể bách chiến bách thắng. Hiện tại Mặc Long có người đặc biệt chỉ đạo nó tu luyện cổ võ, cho nên nó có thể so với tao thì hiểu rõ phương pháp tu luyện cổ võ hơn rất nhiều, trong lúc tu luyện nếu như bọn mày có chuyện gì không hiểu thì hãy gọi cho nó."

"Có người chuyên môn chỉ đạo nó hả? Là ai thế? Hoàng Phủ Kình Thiên?" Ngô Hoán Phong có chút sửng sốt một chút, nói. Lâu nay hắn vẫn ở tại thành phố Thượng Hải, nên hắn cũng biết chuyện lần trước Diệp Khiêm cùng Mặc Long tìm gặp Hoàng Phủ Kình Thiên, sau lần gặp gỡ kia, hắn đã không nhìn thấy Mặc Long nữa rồi. Mặc dù nói Mặc Long thường xuyên có chút xuất quỷ nhập thần, nhưng Ngô Hoán Phong ngẫu nhiên vẫn có thể gặp được hắn, thế nhưng mà sau lần kia thì đã không còn gặp được hắn nữa rồi, cho nên Ngô Hoán Phong mới có phỏng đoán như vậy.

"Hoàng Phủ Kình Thiên? Ông ấy cũng là cao thủ cổ võ sao? Hơn nữa ông ấy như thế nào lại vô duyên vô cớ chỉ đạo Mặc Long tu luyện cổ võ a?" Lý Vĩ kinh ngạc nói. Dừng một chút, lại ha ha cười nói: "Lão đại, anh đừng nói với em, Mặc Long là con trai thất lạc nhiều năm của Hoàng Phủ Kình Thiên nha. Khó trách, trước kia em luôn kỳ quái Hoàng Phủ Kình Thiên vì cái gì lại chiếu cố Nanh Sói chúng ta như vậy, nguyên lai là cùng Mặc Long có tầng quan hệ này ah."

Trợn tròn mắt, Diệp Khiêm nói: "Chớ có nói hươu nói vượn, tao chỉ có thể nói cho bọn mày biết Hoàng Phủ Kình Thiên cùng Mặc Long quả thật là có chút quan hệ, về phần những thứ khác, về sau lại để cho Mặc Long chính miệng nói cho bọn mày biết a. Tốt rồi, phương pháp tu luyện cổ võ tao đã gửi đến cho bọn mày, chút nữa bọn mày hãy dựa theo phương pháp đó mà tu luyện cổ võ, nếu có chuyện gì không hiểu thì hãy liên hệ với Mặc Long, nó sẽ giúp bọn mày giải quyết."

Mọi người tùy ý đọc qua bản công pháp tu luyện cổ võ một chút. "Tốt rồi, hiện tại bọn mày báo cáo tình huống của mình một chút a. Lý Vĩ, mày nói trước đi." Dừng một chút, Diệp Khiêm nói.

"Căn cứ trên biển trên cơ bản đã thành lập xong rồi, nhân viên cũng được đoàn hải tặc Ma Quỷ hỗ trợ huấn luyện, hiện tại hết thảy đều tiến hành vô cùng thuận lợi. Chúng ta cũng đã đi theo đoàn hải tặc Ma Quỷ ra biển làm mấy vụ mua bán, rèn luyện năng lực tác chiến thực té của bọn họ một chút, trước mắt xem ra không có vấn đề gì. Hiện tại chúng ta cần phải có chiến hạm của chính mình rồi, không có chiến hạm chúng ta muốn làm chuyện gì cũng không làm được a." Lý Vĩ nói.

Diệp Khiêm nhẹ gật đầu, nói: "Chuyện này có lẽ không có vấn đề gì, tao đã nói chuyện này với Mafia nước Nga. Bọn họ cùng với ông trùm dầu mỏ lớn nhất nước Nga có quan hệ cũng không tệ, cũng có quan hệ gián tiếp với chính phủ Nga, chỉ cần kế hoạch bên Nga có thể hoàn thành, thì có thể thuận lợi lấy được quân hạm tiên tiến từ nước Nga. Lý Vĩ, bây giờ mày chủ yếu là để cho đoàn hải tặc Ma Quỷ giúp mày huấn luyện nhân viên, còn có, nghĩ biện pháp chiêu mộ một ít hải quân xuất ngũ của các quốc gia khác, chỉ có như vậy thế lực của chúng ta mới có thể chính thức lớn mạnh. Nhớ kỹ, nhất định phải đối với bọn họ tiến hành xét duyệt, đừng làm ra chuyện một con sâu làm rầu nồi canh."

"Yên tâm đi, lão đại, em có chừng mực." Lý Vĩ nói.

Gật gật đầu, Diệp Khiêm đưa ánh mắt chuyển hướng Phong Lam, hỏi: "Phong Lam, mày nói một chút tình hình bên Myanmar hiện tại như thế nào rồi?"

"Bên này hết thảy đều phi thường thuận lợi. Bọn em đã phối hợp cùng chính phủ Myanmar tiêu diệt tất cả các phần tử bang phái trong nước Myanmar, hơn nữa còn thu mua rất nhiều nhà máy xí nghiệp cở lớn của Myanamr, trên 60% vận chuyển hàng hải, hàng không cho đến đường bộ đều nằm trong sự khống chế của chúng ta. Còn có những mỏ ngọc thạch ở Myanmar, cũng đa số là do chúng ta phụ trách khai thác cùng gia công. Bất quá, lão đại, em có thành lập một công ty để phụ trách những sản nghiệp này, mà không phải do tập đoàn Hạo Thiên đến quản lý. Chúng em nghĩ, nếu như đem toàn bộ những sản nghiệp này quy nạp dưới trướng tập đoàn Hạo Thiên thì sẽ quá rêu rao." Phong Lam nói.

Diệp Khiêm thoả mãn nhẹ gật đầu, nói: "Ừ, chuyện này mày so với tao thì làm rất chu đáo. Chuyện bên đó tao giao cho mày toàn quyền phụ trách, mày vất vả một chút a."

"Đây đều là chuyện mà em phải làm." Phong Lam nói, "Hơn nữa, hiện tại kinh tế của Myanmar đang phát triển rất nhanh, chính phủ cùng dân chúng Myanmar đều rất vui vẻ, cho chúng ta chính sách cũng phi thường ưu đãi. Kế hoạch tiếp theo của chúng em là đem sự nghiệp hướng sang các nước xung quanh như Lào, Thái Lan, Ấn Độ...., chúng em sẽ đem nơi đây chế tạo thành một hậu thuẫn cùng hàng rào kiên cường."

"Rất tốt, bất quá, mày phải chú ý cẩn thận, mọi chuyện không nên nóng vội. Hiện tại nhân thủ Nanh Sói có chút không đủ dùng, ngay cả thành viên Tử Lang cũng bị điều đi hết. Còn có, tất cả cao tầng công ty, đều phải tiến hành nghiêm mật xét duyệt, ngàn vạn lần không thể để cho chút phần tử bất lương trà trộn vào." Diệp Khiêm nói.

"Em biết rõ, lão đại, anh yên tâm đi." Phong Lam nói.

"Jack, Bên mày thì sao? Có lẽ không có vấn đề gì a?" Diệp Khiêm theo lệ hỏi một câu.

"Hiện tại có lẽ em là người thanh nhàn nhất rồi, công ty bảo an Thiết Huyết phát triển rất thuận lợi. Hội quán Cực Quyền Đạo đã có mặt ở khắp nơi trong nước Hoa Hạ, thành viên ưu tú bên trong đều bị chúng em hấp thu tiến vào cao tầng công ty bảo an Thiết Huyết. Lão đại, em cảm thấy hiện tại thành phố Thượng Hải đã không cần em tọa trấn nữa rồi, ở chỗ này em cảm thấy có chút buồn bực a." Jack nói.

Có chút nở nụ cười, Diệp Khiêm nói: "Tuy bên thành phố Thưởng Hải không có chuyện gì, nhưng thành phố Thượng Hải có thể nói là căn cứ quan trọng nhất của Nanh Sói tại Hoa Hạ, mà mày là quan chỉ huy, đương nhiên mày phải tọa trấn phụ trách công tác chỉ huy. Tuy bên đó không có chuyện gì phiền toái, bất quá mày phải chịu trách nhiệm trù tính chung cùng an bài toàn cục, chuyện của mày vẫn tương đối nhiều a."

Dừng một chút, Diệp Khiêm lại nói tiếp: "Đợi hội nghị chấm dứt, mày lưu lại một chút, tao có vài lời muốn nói với mày."

Jack hơi sững sờ, lập tức nhẹ gật đầu. Hắn hiển nhiên đã đoán được Diệp Khiêm muốn nói với hắn chuyện gì, bất quá hiện tại Diệp Khiêm đã không muốn nói, hắn tự nhiên cũng không tiện nói ra.

Ánh mắt chuyển hướng Ngô Hoán Phong, Diệp Khiêm nói: "Hoán Phong, mày cũng khổ cực rồi, mỗi ngày mày đều phải cùng chị Nhiên đi bôn ba bốn phía."

"Đây là chuyện thuộc bổn phận của em." Ngô Hoán Phong nói, "Lão đại, tình huống phát triển của tập đoàn Hạo Thiên thì anh hãy hỏi chị Nhiên a. Những ngày này, em thấy tâm tình của chị Nhiên cũng không được tốt cho lắm, thường xuyên một mình lầm bầm lầu bầu, giống như trong nội tâm chị ấy đang ẩn giấu rất nhiều chuyện a."

Diệp Khiêm có chút sửng sốt, lập tức nhẹ gật đầu, nói: "Ừ, tao đã biết." Ngô Hoán Phong nói tình huống của Tống Nhiên như vậy, thật khiến cho Diệp Khiêm có chút giật mình. Ở trong mắt Diệp Khiêm, Tống Nhiên vẫn là một nữ nhân rất cường thế, cũng rất giỏi về điều tiết tâm tình của mình, như thế nào lại biến thành như vậy?

Có chút thở dài, Diệp Khiêm cảm thấy chút nữa nên gọi điện thoại cho Tống Nhiên, hỏi thăm tình huống của cô ấy như thề nào. Dù sao, nhiều năm như vậy, Tống Nhiên một mực đều yên lặng vì Nanh Sói vì Diệp Khiêm mà trả giá, đem một công ty nhỏ bé biến thành tập đoàn Hạo Thiên hùng mạnh như ngày hôm nay.

"Tốt rồi, hội nghị hôm nay đến đây là kết thúc. Jack, chút nữa mày đem nội dung hội nghị hôm nay truyền lại cho những thành viên Nanh Sói khác, hơn nữa đem phương pháp tu luyện truyền đạt xuống dưới. Các huynh đệ, vì ngày mai tươi sáng của Nanh Sói, chúng ta hãy cùng nhau cố gắng." Diệp Khiêm nói.

"Đồng sanh cộng tử, chung đúc huy hoàng!" Tất cả thành viên Nanh Sói cùng kêu lên.

Diệp Khiêm nhẹ gật đầu, nhìn thấy bọn người Phong Lam đã hủy bỏ trò chuyện video, logout rời khỏi, chỉ còn lại có một mình Jack. Quay đầu nhìn Thanh Phong, Diệp Khiêm nói: "Mày cũng đi ra ngoài trước đi, cầm lấy đi công pháp này, tự xem trước đi." Vừa nói vừa đem bản công pháp tu luyện cổ võ đưa tới.

Thanh Phong biết rõ Diệp Khiêm còn có lời muốn nói cùng với Jack, nên hắn cũng không nói gì thêm nữa, sau khi tiếp nhận mấy trang giấy kia, liền quay người đi ra ngoài, tiện tay đem cửa đóng lại.

Nhìn thấy Thanh Phong rời khỏi phòng, Diệp Khiêm hít thật sâu một hơi, hỏi: "Như thế nào rồi? Có phải mày gặp khó khăn gì hay không?"

Jack tự nhiên hiểu rõ Diệp Khiêm đang hỏi hắn chuyện gì, nhẹ gật đầu, nói: "Lão đại, thực xin lỗi, cho đến bây giờ em cũng không tìm ra được một chút tư liệu nào của bọn họ."

Diệp Khiêm có chút sửng sốt, ngay cả Jack cũng không tìm ra tư liệu của bọn họ, thật sự là có chút ra ngoài ý định a. Dừng một chút, Diệp Khiêm nói: "Không có sao, vất vả cho mày rồi. Tao không nghĩ tới thân phận của bọn họ lại khó điều tra ra như vậy, mày nói tình huống cụ thể trước a."

"Ừ!" Jack nhẹ gật đầu, nói: "Em xâm nhập máy tính của CIA, FBI nước Mỹ, Cục Quốc An, cục công an Hoa Hạ và các ban ngành khác, nhưng đều không thể điều tra ra tư liệu của bọn họ. Theo suy đoán của em thì chỉ có hại loại khả năng. Một là bọn họ không phải là người Hoa Hạ, bọn họ có quốc tịch quốc gia khác, cho nên cục công an Hoa Hạ mới không có tư liệu của bọn họ. Hai là thân phận của bọn họ rất thần bí, hoặc là tư liệu của cục công an Hoa Hạ không chính xác, bằng không thì bên trong cục công an Hoa Hạ có lẽ sẽ có tư liệu của bọn họ a."

Nhẹ gật đầu, Diệp Khiêm nói: "Theo tao thì có lẽ là loại thứ hai a. Bọn họ hẳn là người Hoa Hạ, chỉ có điều cũng không biết có phải là do thân phận của bọn họ thần bí, hay là do tư liệu của cục công an Hoa Hạ có sai sót."

"Lão đại, thứ cho em hỏi một chuyện không nên hỏi. Bọn họ đến cùng là người nào? Tại sao anh phải điều tra bọn họ?" Jack trầm mặc một chút, nói.

Dừng một chút, Diệp Khiêm nói: "Nói cho mày biết cũng không sao. Chuyện này nói rõ thì rất dài, để tao nói đơn giản cho mày hiểu. Bọn họ tự nhận là mẹ của em gái của tao, hơn nữa bọn họ đối với những điểm đặc thù trên người tao biết rất rõ ràng, thế nhưng mà có đôi khi bọn họ lại có biểu hiện có chút kỳ quái, cho nên tao mới nhờ mày hỗ trợ điều tra thân phận của bọn họ một chút."

Jack có chút lắp bắp kinh hãi, sau đó tỉnh táo lại, chậm rãi nói: "Lão đại, em phải nhắc nhở cho anh biết, người biết rõ đặc thù trên thân thể chúng ta có rất nhiều, chỉ cần là người hơi có chút năng lực muốn biết những chuyện này cũng không quá khó khăn. Ví dụ như lão đại đi, anh đã từng bị CIA nước Mỹ bắt, trên thân thể anh ở chỗ nào có nốt ruồi, chỉ sợ bọn họ cũng rất rõ ràng."
Bình Luận (0)
Comment