Siêu Cấp Binh Vương

Chương 769


Chuyện này vốn nằm trong sự tính toàn của Diệp Khiêm, Diệp Hàn Thụy quá mức kiêu ngạo tự phụ, căn bản không tin tưởng bản thân hắn sẽ thua bởi Diệp Hàn Lẫm, vì vậy lúc mới bắt đầu sẽ đem hết toàn lực công kích, hơn nữa hắn còn bị lời nói của Diệp Khiêm kích thích, theo thời gian dần trôi thì kết cục của Diệp Hàn Thụy chỉ có bại mà thôi.

Diệp Hàn Lẫm tự nhiên cũng nhìn thấy rõ tình thế trước mắt, vốn hắn còn muốn đoạt lại thế thượng phong thì cũng lập tức áp chế xuống dưới, hiện tại hắn chỉ có một ý nghĩ duy nhất chính là tìm cách ngăn cản thế công của Diệp Hàn Thụy.

Cái gọi là "Nhất cổ tác khí, tái nhi suy, tam nhi kiệt", chỉ cần kéo thời gian lâu một chút, hắn có thể thừa cơ công kích, đoạt lại quyền chủ động.

Bởi vậy, Diệp Hàn Lẫm hoàn toàn biến thành một loại tư thái phòng thủ, gặp chiêu phá chiêu, không có ý tứ muốn công kích.

Hiện tại, Diệp Hàn Thụy đã vào thế đâm lao đành phải theo lao, đã không có đường lui, hắn phải dồn hết khí lực của mình để công kích Diệp Hàn Lẫm.

Hắn đã quên phòng thủ rồi, hơn nữa, cũng không có nghĩ tới chuyện phòng thủ.

Chỉ là, chuyện khiến cho hắn nghi hoặc chính là, tu vị của Diệp Hàn Lẫm so với hắn thì kém một đoạn, vậy mà có thể chống chịu thời gian dài như vậy, chuyện này có chút kỳ quặc rồi.

Kỳ thật khi hai người luận võ, thì không chỉ có khảo nghiệm về mặt công phu, mà còn có phương diện tố chất tâm lý nữa.

Rất rõ ràng, mặt tố chất tâm lý của Diệp Hàn Thụy so với Diệp Hàn Lẫm thì kém hơn rất nhiều lần, loại tâm lý vội vàng muốn chiến thắng chẳng những không có tăng cường ý chí chiến đấu của hắn, ngược lại nương theo công kích của hắn không có kết quả, sẽ khiến cho ý chí chiến đấu của hắn càng ngày càng hao mòn.

Diệp Hàn Lẫm đã từng đánh bại Diệp Hàn Thụy ở trên lôi đài, cho nên đối với thân thủ của Diệp Hàn Thụy cũng hiểu rõ một chút, lại tăng thêm Diệp Hàn Lẫm muốn có biểu hiện tốt ở trước mặt Diệp Khiêm, bởi vậy, chiến ý nồng hậu.

Bất quá, hắn hiểu được không kiêu không nóng nảy.


Có đôi khi, giữa hai người luận võ, khảo nghiệm không phải là võ công cao thấp, mà là tố chất tâm lý a.

Sau khi so sánh, thì ưu thế của Diệp Hàn Lẫm trở nên rất nổi bật a.

Nhìn thấy lực công kích của Diệp Hàn Thụy càng ngày càng yếu.

Diệp Hàn Lẫm nhịn không được liền mỉm cười, hắn biết rõ cơ hội của mình đã tới rồi, vừa rồi một mực bị Diệp Hàn Thụy chèn ép, bây giờ cuối cùng đã có cơ hội xoay người, tự nhiên là không chịu bỏ lỡ.

Chỉ thấy thân thể của Diệp Hàn Lẫm đột nhiên tiến lên, bả vai hung hăng đụng vào người Diệp Hàn Thụy, hai tay biến thành chưởng đẩy thân thể của Diệp Hàn Thụy bay ra ngoài.

Bởi vì Diệp Hàn Lẫm không hiểu được cách khống chế độ mạnh yếu của chiêu thức này, cho nên ra tay cũng không có nhẹ.

Đây vốn là chiêu thức Diệp Khiêm hỗn hợp với Bát Cực Thiếp Sơn Kháo, trải qua vô số lần thực chiến kiểm nghiệm mới thành, uy lực của nó tự nhiên là không thể khinh thường.

Diệp Khiêm là người sáng tạo ra chiêu thức này, cho nên hắn có thể khống chế độ mạnh yếu của chiêu thức này, biết rõ nên dùng bao nhiêu sức lực là đủ để tạo thành thương thế cho đối phương, thế nhưng mà Diệp Hàn Lẫm thì chỉ bắt chước mà thôi, tuy có hình nhưng không có thần, mặc dù vậy lực công kích cường đại của chiêu thức này cũng đủ để cho thân thể của Diệp Hàn Thụy giống như diều bị đứt dây, trực tiếp bay ra ngoài.

"Phanh" một tiếng, thân thể của Diệp Hàn Thụy trùng trùng điệp điệp ngã trên mặt đất, cả người mang theo một cổ lực quán tính, trượt về phía sau mấy mét.

Diệp Khiêm không khỏi âm thầm nhẹ gật đầu, không thể không nói, Diệp Hàn Lẫm quả thật là người có thiên phú học võ, Diệp Khiêm bất quá chỉ dùng chiêu thức này hai lần, một lần là đối với chính hắn, một lần là đối với Diệp Hàn Hào, thế nhưng mà Diệp Hàn Lẫm đã có thể học đến trình độ này, đây quả thật không phải là một chuyện dễ dàng.

Kết quả như vậy cũng nằm trong dự liệu của Nhan Tư Thủy, cho nên cô cũng không có bao nhiêu kinh ngạc.

Huống hồ, cô cũng không có tâm tư đi chú ý trận đấu giữa Diệp Hàn Lẫm cùng Diệp Hàn Thụy, mà là nhìn chằm chằm vào Diệp Hàn Đình ở bên cạnh.


Về phần Diệp Hàn Hiên, chỉ có thể là có chút lắc đầu, có chút bất đắc dĩ thở dài.

Kỳ thật, nếu như Diệp Hàn Thụy không dồn hết sức tấn công như vậy, khiến cho bản thân hắn mất hết khí lực thì hắn cũng sẽ không bị thua như vậy.

Chiêu này của Diệp Hàn Lẫm, Diệp Hàn Hiên tự nhiên là nhìn thấy hết sức rõ ràng, lúc Diệp Khiêm ở trên lôi đài đã từng sử dụng một lần, rõ ràng nếu so với Diệp Hàn Lẫm thì cảnh giới cao hơn rất nhiều.

Bất quá, Diệp Khiêm chỉ mới đến Diệp gia không có bao lâu mà thôi, ở trong khoảng thời gian ngắn này, vậy mà Diệp Hàn Lẫm đã có thể đem chiêu này sử dụng có hiệu quả như vậy, hắn cũng có thể xem là một người kỳ tài.

Diệp Hàn Hiên cũng không thể không cảm thấy, đệ tử chi thứ tựa hồ có chút đang dần dần siêu việt con cháu dòng chính.

Nếu như để cho Diệp Hàn Lẫm tiếp nhận giáo dục giống như bọn họ, thì chỉ sợ hiện tại thân thủ của hắn đã vượt qua bọn họ rất xa a?
Hai người Diệp Hàn Hào cùng Diệp Hàn Đình cuống quít chạy tới, đem Diệp Hàn Thụy từ trên mặt đất đỡ dậy.

"Ca, anh như thế nào rồi? Không có sao chứ?" Diệp Hàn Đình có chút khẩn trương hỏi.

"Không có...!Khục khục...!Không có việc gì." Diệp Hàn Thụy hồi đáp, bất quá lại là một hồi ho khan kịch liệt.

Cú va chạm vừa rồi mặc dù không có tạo thành thương tổn lớn đối với hắn, nhưng lại khiến cho hắn cảm thấy khó thở, ngực hắn phảng phất giống như đang bị vật gì đè lên, có chút không thở nổi.

Diệp Hàn Đình cuống quít vuốt nhẹ ở sau lưng Diệp Hàn Thụy giúp hắn thuận khí, chỉ một chút nội thương rất nhỏ mà thôi, cũng không có trở ngại gì.


Nếu như người sử dụng chiêu thức này là Diệp Khiêm, thì Diệp Hàn Thụy đã mất đi mạng nhỏ của mình rồi.

Cho dù không sử dụng khí kình cổ võ thuật, mà chỉ là chiêu thức thuần túy thì Diệp Khiêm cũng có thể đánh gãy xương sườn hắn, khiến cho xương sườn xuyên thấu trái tim của hắn, lấy đi cái mạng nhỏ của hắn.

Bất quá, kết cục như vậy tự nhiên là tốt nhất, tuy Diệp Hàn Thụy muốn dồn Diệp Hàn Lẫm vào chỗ chết, thế nhưng mà Diệp Hàn Lẫm lại không thể làm như vậy.

Nếu như Diệp Hàn Lẫm thật sự giết chết Diệp Hàn Thụy, thì đến lúc đó coi như là Diệp Khiêm cũng không có cách nào cứu hắn rồi, tin tưởng lão gia tử nhất định sẽ phi thường căm tức, không hỏi ai đúng ai sai, đều sẽ dồn Diệp Hàn Lẫm vào chỗ chết.

Dù sao, bây giờ đối với con cháu dòng chính mà nói, thì đệ tử chi thứ chỉ tồn tại với tư cách là nô tài mà thôi, nếu như làm gì quá phận thì tự nhiên sẽ không có kết cục tốt.

Diệp Hàn Hào phẫn nộ trừng mắt nhìn Diệp Hàn Lẫm, nghiêm nghị trách mắng: "Chó chết, mày muốn chết phải không? Nếu như đại ca tao có chuyện gì thì tao tuyệt đối sẽ không buông tha cho mày, tao sẽ để cho mày sống không bằng chết."
"BA~" một tiếng, Diệp Khiêm lại một bạt tai đánh tới, hừ lạnh một tiếng, nói: "Mày đang hù dọa ai đó? Người đòi luận võ là bọn mày, hiện tại bọn mày đã thua, như thế nào? Lại không muốn thừa nhận sao? Hừ, đừng tưởng rằng ai cũng sẽ nuông chiều bọn mày, tao nói cho mày biết, ngay cả khi mày đi gặp lão gia tử kiện cáo, thì tao cũng không sợ mày."
Biểu lộ trên khuôn mặt của Diệp Hàn Hào không ngừng biến ảo, nói thật, hắn đối với Diệp Khiêm vẫn có sợ hãi nhất định, vừa mới rồi ở trên lôi đài hắn đã tự mình lĩnh giáo qua sự lợi hại của Diệp Khiêm.

Kỳ thật trong lòng của hắn rất rõ ràng, hắn cùng Diệp Khiêm có chênh lệch rất lớn, nếu như Diệp Khiêm muốn giết chết hắn quả thật là chuyện rất dễ dàng.

Huống hồ, chuyện này quả thật là hắn không đúng, cho nên khó tránh khỏi có chút chột dạ.

Dừng một chút, Diệp Khiêm nói tiếp: "Hiện tại kết quả tỷ thí đã có, hi vọng bọn mày thực hiện lời hứa của mình.

Thân là con cháu đích tôn Diệp gia, tao nghĩ bọn mày sẽ không phải là loại người dám chơi mà không dám chịu a?"
Diệp Hàn Hào cùng Diệp Hàn Đình đều không biết nên nói cái gì cho phải, ngẩn người lộ ra có chút không biết làm sao.

Sắc mặt của Diệp Hàn Thụy không ngừng biến hóa, hắn đường đường là trưởng tôn Diệp gia, phải quỳ lạy một đệ tử chi thứ nói lời xin lỗi, chẳng phải là mất hết mặt sao? Thế nhưng mà, có người ngoài ở đậy, hơn nữa vừa rồi hắn đã đáp ứng điều kiện, nếu như hiện tại hắn không làm thì hắn cũng không còn mặt mũi để nhìn người khác nữa a.

Loại này tình cảnh xấu hổ này, khiến cho Diệp Hàn Thụy có chút không biết làm sao.


Nhìn thấy tình hình như vậy, Diệp Hàn Hiên cuống quít tiến lên vài bước, bái thật sâu, nói: "Tôi thay bọn hắn hướng các anh xin lỗi, nơi đây dù sao cũng là Diệp gia, để cho bọn họ quỳ xuống nói xin lỗi thì không khỏi có chút quá mức, nếu như bị người của Diệp gia nhìn thấy thì cũng không nên a.

Tôi nghĩ, các anh cũng không hy vọng chuyện này bị lão gia tử biết a?"
Diệp Hàn Lẫm quay đầu nhìn Diệp Khiêm, nói: "Cảm ơn hảo ý của anh, chuyện này tôi thấy cứ như vậy được rồi.

Có nói xin lỗi hay không cũng không sao, coi như là bọn họ nói xin lỗi thì cũng không phải là bọn họ cam tâm tình nguyện a, nếu như vậy xin lỗi cũng không có bất kỳ tác dụng gì, còn không bằng không nói thì hơn."
Diệp Khiêm tự nhiên cũng hiểu rõ tình cảnh của mình, dù sao bây giờ hắn vẫn chưa có thân phận gì ở trong Diệp gia, nếu như kết quả kiểm tra DNA chứng minh hắn không phải là con trai của Diệp Chính Nhiên, thì đến lúc đó chỉ sợ lão gia tử cũng sẽ không đối với hắn giống như bây giờ a? Huống chi, hiện tại lão gia tử bởi vì lời nói của Diệp Khiêm về dòng chính cùng chi thứ, khiến cho lão gia tử đối với hắn đã có một chút không thoải mái, sở dĩ không có phát tác, chắc hẳn còn là vì lão gia tử cảm thấy thiếu nợ Diệp Khiêm.

Diệp Hàn Lẫm đưa ra yêu cầu như vậy, Diệp Khiêm tự nhiên là thập phần đồng ý, chuyện này nếu náo lớn thì chỉ sợ đối với Diệp Hàn Lẫm cũng không có chỗ tốt gì, hơn nữa Diệp Khiêm cũng không muốn Diệp Hàn Lẫm bị người Diệp gia mang đi xử trí a.

Huống hồ, lúc này còn có Nhan Tư Thủy ở bên cạnh nhìn chằm chằm, nữ nhân này ước gì hắn cùng bọn người Diệp Hàn Thụy náo lớn, có như vậy thì cô có thể nhìn thấy hắn tự mình ra tay, từ đó dò xét thực lực chân chính của hắn.

Diệp Khiêm cũng không hy vọng chuyện như vậy xảy ra a, hít thật sâu một hơi, Diệp Khiêm nói: "Nếu anh đã thay bọn họ nói lời xin lỗi, thì chuyện này tôi sẽ không truy cứu nữa.

Bất quá có một câu tôi phải nói trước, nếu như sau này các anh còn tìm Diệp Hàn Lẫm gây phiền toái thì cũng đừng trách tôi không khách khí.

Cút đi!"
Câu cuối cùng, tự nhiên là nói cho bọn người Diệp Hàn Thụy nghe.

Tuy ngữ khí của Diệp Khiêm có chút tức giận, lời nói có chút vũ nhục, bất quá lúc này Diệp Hàn Thụy cũng không dám gây chuyện nữa rồi, dù sao sau này sẽ có rất nhiều cơ hội để đối phó Diệp Khiêm cùng Diệp Hàn Lẫm, giờ phút này vẫn nên tạm thời ẩn nhẫn cho thỏa đáng.

Tức giận hừ một tiếng, Diệp Hàn Thụy quay đầu hướng phía ngoài đi tới, Diệp Hàn Hào cùng Diệp Hàn Đình tự nhiên cũng bước nhanh đi theo.

Về phần Diệp Hàn Hiên, mang theo biểu lộ áy náy, mỉm cười nhìn Diệp Khiêm nhẹ gật đầu, sau đó quay người đi theo..

Bình Luận (0)
Comment