Siêu Cấp Đại Gia

Chương 814


Hai người nhanh chóng gặp nhau để hoàn tất việc hợp tác.

Khâu Sở Các sẽ nhận được 50% cổ phần của tập đoàn Thượng Vinh, 50% còn lại giữ lại cho Thượng Bân.

Chỉ riêng việc này thôi đã khiến cho Thượng Bân rất phân vân, với tình hình trước mắt, xét thấy với số tiền đầu tư mà Khâu Sở Các lấy ra, đã đủ thu mua cả mười cái tập đoàn Thượng Vinh, nhưng mà cuối cùng quyết định chỉ giữ lại 50% cổ phần.

“Ông chủ Khâu, ông làm như thế Thượng Bân tôi không thể nhận được.

” Thượng Bân đứng dậy, mà nói: “Ngài và cậu Lãng đã giúp tôi đối phó nhà họ Lương tôi đã vô cùng kích trong lòng rồi, số tiền đầu tư của ngài đủ để mua mười cái tập đoàn Thượng Vinh, Thượng Bân tôi không thể không biết tốt xấu thế được.


“Ngài hãy giữ 100% cổ phần này đi, sau khi đối phó với nhà họ Lương xong, nếu như ngài coi trọng Thượng Bân tôi, tôi sẽ ở lại điều hành công ty giữ chức quản lý, nếu như không cần, thì tôi sẽ chủ động từ chức!”
Nhìn thấy Thượng Bân nói như vậy, Khâu Sở Các chỉ cười nhạt, mà nói: “Để mua được tập đoàn Thượng Vinh rất là dễ dàng, nhưng danh tiếng mà tập đoàn Thượng Vinh tích lũy bao nhiêu năm nay thì dùng bao nhiêu tiền cũng mua không được, đây đều là những tài sản vô hình, còn số cổ phần này, đều là sự đền đáp cho những nổ lực vất vả làm việc trước đây của anh và bố của anh!”
Lời của Khâu Sở Các khiến cho Thượng Bân không có cách nào phản bác.

Vào chiều hôm đó, tiền đầu tư đã được chuyển vào.

Thượng Bân bắt đầu một loạt hành động, đưa ra giá cao hơn mấy lần so với nhà họ Lương để cướp đi các kênh thông tin và tài nguyên trong tay nhà họ Lương.


Sau đó Thượng Bân đã đưa ra một mức giá khá thấp và thu hút để hấp dẫn các nhà cung cấp và bệnh viện lớn hợp tác, đứng trước nguồn lợi to lớn những người này đã sôi nổi lựa chọn phản chiến, sau một thời gian có rất nhiều đối tác nhà cung ứng và bệnh viện thể hiện rằng sẽ cắt đứt hợp tác với nhà họ Lương.

Truyện Xuyên Nhanh
Kết quả này đã được Thượng Bân tiên liệu được trước đó, bởi vì nhà họ Lương dựa vào việc độc quyền thị trường, để hạ giá thành phẩm thu mua, sau đó lại bán cho bệnh viện và người dân với giá cao, từ trong đó thu lại lợi nhuận khổng lồ, sớm đã khiến cho những người này oán than khắp nơi.

Mặt khác, tập đoàn Thượng Vinh bên này mặc dù quy mô thật sự không lớn, nhưng danh tiếng lại rất cao, vì vậy sau một thời gian vốn tưởng nhà họ Lương vững vàng như núi Thái Sơn lại gặp phải khủng hoảng trước nay chưa từng có.

Ngay lúc này, công ty nhà họ Lương đã trở nên vô cùng lộn xộn rối ren, khiến cho gia chủ nhà họ Lương Bưu đầu óc rối bời.

Chỉ trong một buổi chiều mà đã nhận không dưới mười cuộc gọi điện thoại yêu cầu tạm ngưng hợp tác.

Mà lý do từ chối lại vô cùng đa dạng phong phú, thậm chí còn có người trực tiếp nói thẳng người nhà họ Lương lừa đảo rất là quá đáng lời này nói xong đã như tát thẳng vào mặt nhà họ Lương.

Phòng làm việc tập đoàn Lương Thị.

“Bố, lại có thêm hai bệnh viện ngừng nhận hàng hóa của chúng ta rồi, hơn nữa còn bảo rằng phải nhanh chóng đưa hàng hóa của chúng ta rời đi, ra khỏi kho hàng hóa của họ càng sớm càng tốt!” Lương Phi Vân nói với bố mình.

Lương Bưu ngồi trên ghế cau mày không nói gì, sau khi nghe xong tin tức, khóe miệng không khỏi co giật.


“Mẹ nó!” Lương Bưu từ trên ghế đột nhiên đứng dậy, chuỗi vòng ngọc thạch trong tay đã bị bóp nát.

“Tập đoàn Thượng Vinh đã ăn gan hùm mật gấu rồi sao, lại dám cướp việc làm ăn của nhà họ Lương ta!” Lương Bưu tức giận mà quát.

Lương Phi Vân cũng cảm thấy khó hiểu, nghĩ cả nữa ngày mới mở miệng đáp: “Mấy ngày trước viện cớ tên Thượng Bân kia đã đắc tội xúc phạm Phi Tuyết, nên đã tìm người hạ thủ với Thượng Vinh Tài và Thượng Bân, mặc dù không bắt được Thượng Bân, nhưng Thượng Vinh Tài bố của hắn đã chết, vậy thì tập đoàn Thượng Vinh làm sao đột nhiên lại có thể ra tay mạnh đến thế được nhỉ?”
Trong lòng Lương Bưu lúc này cũng có mối hoài nghi rất lớn.

Rõ ràng những người này đã bị ép đến mức sắp phá sản rồi, Thượng Vinh Tài lại bị người ta sát hại, cả một tập đoàn Thượng Vinh chỉ còn giữ lại đúng một Thượng Bân, làm sao đột nhiên lại có một số tiền lớn đến như vậy để đi cướp công việc kinh doanh của nhà họ Lương chứ?
“Bố, bây giờ nhà họ Lương chúng ta chỉ có thể nhanh chóng cùng nhà họ Lăng tổ chức hôn lễ, như thế chúng ta có thể lợi dụng tin tức này, nâng giá cổ phiếu của chúng ta lên, sau đó mới có cơ hội lấy lại các kênh tin tức và các đối tác làm ăn trở lại! "
Lời của Lương Phi Văn nói mặc dù có mục đích riêng, nhưng quả thật trước mắt cũng là một cách.

Lương Bưu hít một hơi thật sâu, nhìn đi nhìn lại Lương Phi Văn, bất lực nói: “Chuyện đến hôm nay, cũng chỉ có thể như vậy, gọi điện cho nhà họ Lăng, nói với bọn họ ngày mai chúng ta sẽ đến nhà họ Lăng để bàn chuyện hôn sự!”
Tin tức này nhanh chóng thông qua Lăng Vũ truyền đến cho Thẩm Lãng, mặc dù cùng là thập đại hào môn, nhưng ở trong lòng Lăng Vũ đối với Lương Phi Văn và Lương Phi Tuyết không có ấn tượng tốt.

“Anh Lãng, việc này chỉ có anh mới có thể ngăn cản quyết định này của ông nội em, lời của em và chị em, ông nội em căn bản chả để vào tai!” Lăng Vũ nói vào điện thoại.

“Biết rồi, ngày mai tôi sẽ đi qua đó!” Thẩm Lãng nói xong, liền cúp điện thoại.


“Thế nào rồi, cậu Lãng nói thế nào?” Sau khi cúp điện thoại, Lăng Sương Nguyệt nóng lòng đi đến bên cạnh Lăng Vũ, có một chút lo lắng mà hỏi.

Lăng Vũ xấu xa cười cười, nhướng mày, mà nói: “Chị, anh Lãng nói sẽ đến, sau đó chị có thể tự mình cùng anh Lãng trao đổi về chuyện này, lợi dụng em truyền lời như vậy, em có thể thu phí đó!”
Lăng Sương Nguyệt nghe vậy, sắc mặt không tự chủ mà đỏ ứng lên, nhéo nhẹ cánh tay của Lăng Vũ, tức giận mà nói: “Chị để cho em thu tiền, tháng sau toàn bộ tiền tiêu vặt của em chị thu hết! "
“Ai da, đừng, đừng mà! Em sai rồi, chị, em sai rồi! ” Lăng Vũ đứng một bên kêu thảm, một bên cầu xin.

Ngày thứ hai, Lương Bưu và Lương Phi Vân mang theo những túi quà lớn nhỏ đem đến nhà họ Lăng.

Lăng Văn Hiên và Lăng Vân gia trưởng làm chủ cho Lăng Sương Nguyệt, với mục đích đến đây lần này của hai người họ thì họ cũng đã biết rồi.

Đối với chuyện hôn sự này, bản thân Lăng Văn Hiên và Lăng Văn không tán thành chuyện hôn sự này, nhà họ Lương mặc dù là thập đại hào môn, cùng nhà họ Lăng cũng có thể coi như môn đăng hộ đối, nhưng những hành vi tác phong của Lăng Phi Văn, hai người cũng đã sớm được nghe nói đến rồi.

Nhưng mà bây giờ nhà họ Lăng nguy hiểm trung trùng, không có cuộc hôn sự này, nhà họ Lăng càng bị đe dọa, điều này cũng là điều khiến cho hai người phải thận trọng cân nhắc.

Gần đến buổi trưa, nhà họ Lăng ở nhà hàng riêng của họ, đã chuẩn bị một bàn tiệc vô cùng thịnh soạn để tiếp đãi Lương Bưu và Lương Phi Văn.

Lăng Văn Hiên ngồi ở vị trí chủ tọa, mà Lăng Vân và Lương Bưu ngồi ở hai bên, còn tiểu bối Lương Phi Văn và Lăng Sương Nguyệt ngồi ở phía ngoài.

Mà ở chỗ Lăng Sương Nguyệt và Lương Phi Văn lại chừa trống một chỗ.

Lương Phi Văn nghĩ rằng chỗ đó để cho Lăng Vũ, vậy mà lại từ chỗ Lăng Vân biết được hôm nay Lăng Vũ đã ra ngoài, căn bản là không ở nhà.


Lúc này, Lương Phi Văn muốn đi đến ngồi bên cạnh Lăng Sương Nguyệt, vậy mà lại bị Lăng Văn Hiên ngăn lại.

“Phi Văn à, chỗ ngồi kia đã có người rồi, con vẫn nên quay lại chỗ ngồi đi!” Lăng Văn Hiên nói.

Lương Phi Văn sững sờ một lúc, không khỏi có chút ngại ngùng, nhưng Lăng Văn Hiên đã mở lời rồi, Lương Phi Vân cũng chỉ có thể ngoan ngoãn quay trở lại chỗ ngồi của mình thôi.

“Ông Lăng, xin hỏi trong nhà còn có ai đến cùng dùng cơm nữa sao?” Lương Bưu không nhịn được mà hỏi.

Lăng Văn Hiên cười nhẹ, rồi nói: “Có một người ân nhân của nhà họ Lăng chúng tôi, hôm nay vừa hay cũng đến, vì thế lát nữa chúng ta sẽ cùng nhau ăn cơm!”
Vốn dĩ là bàn chuyện kết hôn, lại có một người ngoài đến, đối với sự sắp xếp này, trong lòng Lương Bưu có chút không hài lòng.

Nhưng mà cũng không hay khi phải nhiều lời làm gì, chỉ cười gượng một chút rồi gật đầu.

Các món ăn nhanh chóng được đưa lên, nhưng vị trưởng bối lớn Lăng Văn Hiên này còn do dự chưa động đũa.

Bởi vì Thẩm Lãng chưa đến, vì vậy Lăng Vân cũng đang ngồi chờ.

Nhưng điều này lại khiến cho Lương Bưu và Lương Phi Vân mừng thầm trong lòng, người này rốt cuộc là ai, làm cho đương kim nhà họ Lăng ông Lăng phải lễ độ như vậy, thật hiếm thấy.

.

Bình Luận (0)
Comment