Siêu Cấp Đại Gia

Chương 911


Lúc này Thẩm Lãng đi tới trước mặt một con xe Mercedes-Benz G500.

Chiếc G500 này là chiếc đắt nhất trong cửa hàng này, đương nhiên so với chiếc siêu xe mà Thẩm Lãng vẫn hay đi thì chiếc xe này ngay cả con số lẻ cũng không theo kịp.

“Chiếc xe có sẵn không?" Thẩm Lãng nói với người bán hàng đang đứng nói chuyện phiếm ở bên kia.

Thấy khách hàng mở miệng hỏi lúc này nữ nhân viên bán hàng mới không tình nguyện đứng dậy đi tới.

“Chiếc xe này 6 tỷ mốt lấy xe luôn phải thêm 600 triệu.

” Nữ nhân viên bán hàng khinh thường nói.

Nói xong nữ nhân viên bán hàng lại chuẩn bị rời đi, cô ta nghĩ Thẩm Lãng cũng chỉ tùy tiện xem thôi dù sao thì người bắt xe taxi tới thì bình thường khi nghe thấy giá của chiếc xe này đều bị dọa cho chạy mất.

“Được rồi, tôi lấy cái này, bây giờ quẹt thẻ luôn đi.

” Thẩm Lãng nói.

Nhân viên bán hàng ngơ ngác nhìn Thẩm Lãng.

“Anh… anh muốn mua chiếc xe này sao? Chiếc Mercedes-Benz G500 này.

.

” Nhân viên bán hàng lắp bắp, không chắc chắn nói.

“Không phải là Mercedes-Benz G500, chẳng lẽ là BMW hay sao.

” Thẩm Lãng cười nhạo nói.


“Được… Vậy anh có muốn đi thử trước không?” Nhân viên bán hàng vẫn không thể tin được, phải biết rằng người đi mua xe mà qua loa, hời hợt như vậy vẫn là lần đầu tiên cô ta gặp, nhất là với chiếc xe hơn 6 tỷ thế này.

“Không cần, giúp tôi làm thủ tục nhận xe luôn đi.

” Thẩm Lãng nói xong liền lấy ra một tấm chi phiếu.

Nhân viên bán hàng dở cười dở khóc, đây là người như thế nào vậy, không cần nghe giới thiệu, cái gì cũng không hỏi, cứ như vậy liền mua xe, càng xem càng giống đùa giỡn người ta.

Thấy nhân viên bán hàng chậm chạp không chịu nhận chi phiếu, Thẩm Lãng hơi mất kiên nhẫn nói: “Như thế nào, đừng nói là bây giờ chiếc xe này không còn?”
Lúc này nhân viên bán hàng mới hồi hồn lại, vội vàng cung kính nói: “Có… có… bây giờ tôi đi làm thủ tục cho anh ngay.


Nói xong cô ta liền nhận lấy chi phiếu của Thẩm Lãng đi đến chỗ thu ngân.

Tiền chuyển vào trong tài khoản thì lúc này nhân viên mới tin được tất cả mọi chuyện đều là sự thật, trong lòng vô cùng vui vẻ, không nghĩ tới người này trông như một tiểu ăn bám mà lại mua một chiếc xe đắt như vậy, cả quá trình giao dịch cũng chưa nói được mấy câu.

Hôm nay thật sự là có được tiện nghi lớn mà.

Nhân viên bán hàng nhịn không được hò hét ở trong lòng.

Sau khi thanh toán xong nhân viên bán hàng nhanh chóng hoàn thành tất cả thủ tục rồi cung kính mang hợp đồng mua xe cùng chìa khóa xe giao cho Thẩm Lãng.

“Thưa anh! anh nên dán một lớp bảo vệ quanh xe đi, dù sao cũng là loại xe đắt như vậy, sau này có trầy xước thì cũng khó sửa chữa.

” Nhân viên bán hàng tốt bụng khuyên nhủ.

Thẩm Lãng xua tay nói: “Chỉ là một chiếc xe để thay thế cho việc đi bộ thôi, không cần phiền phức như vậy.

Hiện tại tôi có thể đi rồi chứ, nói nhiều quá.



Đối với chiếc xe này Thẩm Lãng cũng không để ý dù sao cũng không quý giá gì.

Nhân viên bán hàng xấu hổ nhưng vẫn giữ lễ phép gật đầu, nhưng trong lòng có một cảm giác bị chỉ trích nặng nề vì khoe khoang sự giàu có.

Mới vừa ra khỏi cửa hàng xe 4S thì điện thoại của Thẩm Lãng đã vang lên.

Là Mộc Hồng Diệp gọi tới.

“Cậu chủ, đêm nay ở khách sạn Yến Vân sẽ tổ chức một bữa tiệc từ thiện, là nhà Âu Dương xử lý, nghe nói cũng có không ít người của mười gia đình giàu có cũng tới tham gia, cho nên tôi muốn hỏi anh có hứng thú tham dự hay không?” Mộc Hồng Diệp nói.

Được mời tham gia những buổi tiệc từ thiện như vậy Mộc Hồng Diệp thường rất ít khi tham dự, nếu Thẩm Lãng không đi thì Mộc Hồng Diệp cũng không muốn đi.

“Nếu người ta đã mời đương nhiên phải nhanh chân đến dự rồi.

” Thẩm Lãng cười nói.

Sau khi cúp điện thoại Thẩm Lãng liền gửi định vị của mình cho Mộc Hồng Diệp.

Rất nhanh Mộc Hồng Diệp đã lái xe tới chỗ anh.

“Thế nào, hôm nay không vội hay sao mà còn tự mình đến đây.

” Thẩm Lãng cười hỏi.

Phải biết rằng việc đưa thiệp mời như thế này Mộc Hồng Diệp có thể tùy tiện sắp xếp một người đưa đến là được không nhất thiết phải tự mình đi một chuyến.


Mộc Hồng Diệp mỉm cười, đưa thiệp mời qua nói: “Hôm nay tôi không có việc gì, còn một chút thời gian nữa mới đến thời gian bắt đầu buổi tiệc nên tôi với anh cùng đi chọn một bộ quần áo thích hợp đi.


Thẩm Lãng cúi đầu nhìn bộ quần áo đơn giản trên người mình nếu anh cứ mặc như vậy đi tham dự buổi tiệc chỉ sợ ngay cả cửa cũng không vào được.

Thẩm Lãng lái xe Mộc Hồng Diệp đem chiếc xe Maserati quattroporte đỏ của cô ấy gửi ở bãi đỗ xe bên ven đường.

Đưa Thẩm Lãng đi chọn quần áo đương nhiên Mộc Hồng Diệp phải chọn cửa hàng cao cấp, hai người trực tiếp đi tới trung tâm mua sắm của Kinh Đô.

Nơi đây quả nhiên là một trong những trung tâm mua sắm lớn nhất Kinh Đô, cũng là trung tâm của những sản phẩm cao cấp, xa xỉ, ở bên trong trung tâm này ngay cả một cái chén đĩa đơn giản cũng đều có giá trên 35 triệu.

Sau khi xuống xe Mộc Hồng Diệp liền kéo cánh tay Thẩm Lãng đi vào trung tâm.

Một đôi trai xinh gái đẹp xuất hiện nhất thời thu hút không ít ánh mắt hâm mộ của người qua đường.

Chẳng qua là lại càng thu hút ánh mắt của đàn ông hơn.

Bọn họ trừ bỏ dò xét trên thân hình quyến rũ của Mộc Hồng Diệp, ở trong lòng lại ghen tị với Thẩm Lãng đến cực điểm.

Hai người đi tới một cửa hàng thời trang nam.

Cửa hàng thời trang này là cửa hàng thời trang quốc tế cho nên giá tiền của những sản phẩm bên trong chắc chắn không hề rẻ, so sánh mới mẻ độc đáo, Mộc Hồng Diệp liếc mắt một cái liền nhìn trúng một bộ âu phục màu lam trong đó.

“Cái này nhất định rất hợp với anh.

” Mộc Hồng Diệp kéo Thẩm Lãng đi tới trước bộ âu phục.

“Thưa cô, ánh mắt của cô thật là tốt, bộ âu phục này chính là sản phẩm mới nhất của chúng tôi đó.

” Người bán hàng mỉm cười đi tới bên cạnh giới thiệu.

“Anh đi thử xem.

” Mộc Hồng Diệp cầm lấy bộ âu phục đưa cho Thẩm Lãng.


Mà ngay sau đó không đợi Thẩm Lãng nhận lấy bộ âu phục thì người phụ nữ vừa rồi mới còn ở bên cạnh xem quần áo đột nhiên đưa tay ra dành lấy bộ âu phục trong tay Mộc Hồng Diệp.

Người phụ nữ đó nhìn qua còn khá trẻ, trên người cô ta cũng là những trang phục cao cấp, lưng đeo túi hiệu, mà bên cạnh cô ta còn có một nam thanh niên.

“Anh yêu, bộ âu phục này rất hợp với anh đó mua đi thử xem.

” Người phụ nữ nói với nam thanh niên.

Rõ ràng là đồ cô ấy chuẩn bị cho Thẩm Lãng mà lại bị cô ta đoạt đi, người phụ nữ mất lịch sự này làm cho Mộc Hồng Diệp không khỏi có chút tức giận.

Mộc Hồng Diệp đi tới trước mặt người phụ nữ cố gắng duy trì phép lịch sự nói: “Bộ quần áo này là tôi chọn trước, hơn nữa cô lấy đi từ trong tay tôi có phải không thích hợp lắm hay không?”
Bất kể là giọng điệu hay thái độ của Mộc Hồng Diệp đều có vẻ rất khách khí.

Đây cũng là sự tu dưỡng của cô ấy, tuy rằng là nữ vương của Nam Hạ nhưng chỉ cần người khác không quá đáng thì cô ấy cũng sẽ không cùng người khác xảy ra xung đột gì.

Mà người phụ nữ kia lại nhìn Mộc Hồng Diệp với vẻ khinh thường rồi nói: “Cô lại không có mua, chẳng lẽ tôi còn không thể mua trước hay sao? Đáng nói là cửa hàng này cũng không phải có mỗi bộ quần áo này cô đi xem thử cái khác đi.


“Tôi lặp lại lần nữa bộ quần áo này là tôi chọn trước mau trả lại cho tôi.

” Mộc Hồng Diệp nhìn thẳng người phụ nữ rồi tiếp tục nói, lúc này giọng điệu đã có chút mất kiên nhẫn.

“Cô bị điếc hay sao? Tôi đã nói rồi, bộ quần áo này tôi mua.

” Giọng nói của người phụ nữ kia cũng lạnh đi, sau đó nhìn về phía bạn trai cô ta nói: “Tề Tân, trả tiền rồi đi thôi…”
Từ lúc vào cửa Tề Tần đã nhìn chằm chằm Mộc Hồng Diệp, giờ phút này ánh mắt vẫn dừng lại trên mặt Mộc Hồng Diệp căn bản là luyến tiếc không muốn dời đi.

Lúc sau khi nghe thấy lời bạn gái nói Tề Tân mới lấy lại tinh thần chuẩn bị lấy tiền trong ví ra trả.

Mà ngay sau đó Mộc Hồng Diệp liền chắn trước mặt Tề Tân lạnh lùng nói: “Đạo lý có trước có sau bạn gái anh không hiểu, chắc hẳn anh phải hiểu chứ.

”.

Bình Luận (0)
Comment