Siêu Cấp Đại Gia

Chương 969


Sát thủ ngất lịm đi, Thẩm Lãng hừ lạnh một tiếng, cầm lấy con dao găm tiếp tục dùng sức.

Khiến sát thủ lại một lần nữa thanh tỉnh.

“Tao có hàng ngàn hàng vạn cách khiến mày sống không bằng chết!” Thẩm Lãng lạnh giọng nói.

Điều khiến Thẩm Lãng bất ngờ là sát thủ vẫn cố gắng chịu đau, cắn răng không nói một lời!
“Không ổn rồi!”
Khi Thẩm Lãng chuẩn bị tiếp tục tra tấn tên sát thủ thì đột nhiên phía sườn núi có một bóng dáng tiến về phía biệt thự dưới chân núi.

Tốc độ của bóng dáng đó cực kỳ nhanh, bên này Thẩm Lãng không còn thời gian tiếp tục chơi đùa với tên sát thủ này nữa, vội vàng rút dao găm da, nhanh chóng cứa qua yết hầu tên đó.

Xoẹt!
Máu tươi tuôn ra, sát thủ mất mạng ngay tại chỗ.

Thẩm Lãng lo lắng Mộc Hồng Diệp xảy ra chuyện, vội vàng chạy về phía biệt thự, chỉ hy vọng có thể nhanh hơn tên sát thủ một bước.

Thế nhưng khi sắp tới biệt thự hai bóng dáng lại một lần nữa xuất hiện trước mặt Thẩm Lãng!
Bên trong biệt thự một bóng đen đi tới.

Mộc Hồng Diệp sợ tới mức cả người run rẩy, trốn ở trong góc không dám phát ra tiếng động.

Lộp!
Cộp!
Mộc Hồng Diệp có thể nghe rõ ràng từng tiếng bước chân trong gara đang tới gần phía mình, cô ấy căng thẳng đến nỗi mồ hôi ướt nhẹp bàn tay.

“Không muốn tên Thẩm Lãng đó chết thì mau ra đây!” Một giọng nói âm trầm truyền tới.


Mộc Hồng Diệp sợ hãi, Thẩm Lãng có khả năng đang gặp nguy hiểm!
Không thể nào, với sức mạnh của anh, sao có thể thua trước đám sát thủ này được chứ!
Phanh!
Đang lúc Mộc Hồng Diệp do dự, sát thủ đột nhiên bắn một phát súng vào ngay bên cạnh Mộc Hồng Diệp.

Tiếng động thình lình vang lên khiến Mộc Hồng Diệp sợ hãi hét lên!
“A…”
Nghe được tiếng súng bên trong biệt thự, lòng Thẩm Lãng nóng như lửa đốt.

Đáng chết, hai người này cố ý kéo dài thời gian khiến Thẩm Lãng không khỏi tức giận.

Vốn dĩ không muốn dây dưa với hai người này.

Nhưng chúng vẫn luôn né tránh khiến cho Thẩm Lãnh có chút mất kiên nhẫn.

“Cút!”
Thẩm Lãng hét lớn một tiếng, dùng hết sức bình sinh bằng tốc độ nhanh nhất lao về phía một người trong số đó.

Người nọ tuy rằng sức mạnh không bằng Thẩm Lãng nhưng tốc độ cũng rất nhanh.

Chỉ là lúc này anh ta không ngờ Thẩm Lãng lại bùng nổ tốc độ như vậy!
Phanh!
Trong nháy mắt lồng ngực anh ta sụp đổ, chưa kịp phòng bị đã nằm sấp trên mặt đất, không còn hy vọng sống sót.

Đồng bọn của anh ta thấy vậy không khỏi hít một ngụm khí lạnh.

Sức mạnh khủng bố như vậy, anh ta biết chính mình sẽ không có cơ hội thắng.


“Anh… anh đừng lại đây!” Thấy Thẩm Lãng đi tới, sát thủ vô cùng sợ hãi.

Đây là lần đầu tiên anh ta thấy một loại sát khí khủng bố như vậy trên đời này.

Thẩm Lãng cũng không tiếp tục tính toán với người này.

Anh chạy thẳng về phía biệt thự.

Khi tới biệt thự thì đã không thấy Mộc Hồng Diệp đâu nữa!
Trong lòng Thẩm Lãng tức giận, sát khí trong nháy mắt tràn ngập.

Dám bắt người của mình đi ngay trước mắt mình, loại chuyện này khiến Thẩm Lãng không thể chấp nhận nổi.

Thẩm Lãng cầm lấy điện thoại, gọi tới một dãy số đã lâu lắm rồi không gọi tới.

Điện thoại vừa kết nối đã truyền tới giọng nói hồn hậu của một người đàn ông.

“Mộc Hồng Diệp bị bắt cóc, bây giờ ngay lập tức yêu cầu gia tộc phái người đi tìm cho tôi!” Thẩm Lãng nói.

Người đàn ông phía bên kia đầu dây nghe được tin này không khỏi sửng sốt.

“Vâng…”
Chỉ trong một phút, toàn bộ Kinh Đô trở nên náo loạn!
“Phong tỏa tất cả các tuyến đường ra vào Kinh Đô, tất cả các chuyến bay và đường sắt đều phải phái người điều tra!”
Không được bỏ qua bất kỳ ngóc ngách nào ở Kinh Đô này, lục soát từng nhà một!”
“Thu thập tất cả camera theo dõi quanh khu vực biệt thự Thiên Vân Sơn.



Sau khi truyền đạt các mệnh lệnh xong, khắp các con phố quanh Kinh Đô đều tràn ngập những người mặc đồ đen bắt đầu tiến hành điều tra các đối tượng khả nghi.

Vùng ngoại thành xa xôi cũng có người tới điều tra, xe thiết giáp phong tỏa tất cả các lỗi ra vào trọng yếu.

Tất cả các nhân viên ở sân bay và bến tàu đều bị điều tra từng người một.

Mà những ông trùm trong giới ở Kinh Đô cũng bắt đầu hết sức phái thuộc hạ đi truy tìm Mộc Hồng Diệp.

Bên phía Hill Charlie cũng bị quy mô tìm kiếm lớn như vậy làm Kinh Đông tới, anh ta không ngờ chỉ có Mộc Hồng Diệp mà có thể khiến mọi chuyện chấn động như vậy.

Sức mạnh sau lưng người này đã vượt quá tưởng tượng của anh ta.

“Ông chủ, chúng ta phải rời khỏi đây, nếu tiếp tục ở đây sẽ gặp nguy hiểm mất!” Harry nói.

Tuy rằng Hill Charile luôn kiêu ngạo nhưng đối với chuyện trước mắt này cũng hiểu rõ.

“Mau chóng ký hợp đồng với Lý Hồng Bác, xử lý xong việc này chúng ta trở về nước Tây…’”
Một tiếng sau.

Trong một ngôi nhà gỗ kín đáo ở vùng ngoại ô, Mộc Hồng Diệp bị trói chặt trên ghế.

Một người đàn ông ngồi trước mặt cô ấy, trên mặt anh ta có một sẹo rõ ràng do dao cứa.

Mà đứng phía sau anh ta chính là tên đã ngăn cản Thẩm Lãng ở biệt thự ban nãy.

Người đàn ông mặt sẹo còn lại chính là người đã bắt Mộc Hồng Diệp đi.

“Ông chủ, vì đối phó với bọn họ, lão tam và lão tứ đều đã chết, hiện giờ chúng ta nên làm thịt người phụ nữ này để báo thù cho họ! Tên sát thủ vừa nói vừa đè dao găm tới gần Mộc Hồng Diệp.

“Dừng tay!” Người đàn ông mặt sẹo quát lạnh một tiếng: “Hiện giờ giết cô ta thì chúng ta sẽ không lấy được đồng tiền nào!”
Người đàn ông kia cắn răng muốn nói gì đó nhưng ông chủ đã lên tiếng thì anh ta đành phải nhịn xuống.


Mộc Hồng Diệp đã lăn lộn trên thương trường nhiều năm, lúc này cô ấy vẫn rất bình tĩnh, biết mấy người này vì tiền lại càng dễ dàng thương lượng hơn.

“Nếu các người muốn tiền thì bao nhiêu tôi cũng có thể cho các người, chỉ cần các người thả tôi ra!” Mộc Hồng Diệp nói.

Người đàn ông mặt sẹo khinh thường bật cười, nhìn thoáng qua Mộc Hồng Diệp nói: “Những người làm việc như chúng tôi nếu không có quy cũ thì sẽ chết rất thảm, cho nên cô vẫn là nên thu hồi cái suy nghĩ đó lại đi!”
Lúc này phía người đàn ông mặt sẹo truyền tới một tin nhắn, khi anh ta nhìn thấy tin nhắn, cả người không khỏi run lên!
Người đàn ông thấy sắc mặt ông chủ kỳ lạ cũng vội vàng tiến lên.

Khi nhìn thấy tin nhắn trên điện thoại di dộng, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt.

“Ông chủ, toàn bộ Kinh Đô đều đang tìm người phụ nữ này…”
Cất điện thoại di động đi, người đàn ông mặt sẹo hít một hơi thật sâu rồi đi tới trước mặt Mộc Hồng Diệp.

“Không ngờ thân phận của cô lại quan trọng như vậy, khiến người người đi tìm cô tới vậy, xem ra chỗ dựa của cô khá mạnh, đúng là khiến chúng tôi khó xử…” Người đàn ông mặt sẹo cười khổ nói.

Mộc Hồng Diệp biết mình bị bắt đi chắc chắn Thẩm Lãng sẽ vận dụng hết sức mạnh của gia tộc: “Thả tôi ra, tôi sẽ bảo họ tha cho các người, đừng có làm chuyện không tỉnh táo nữa!”
Người đàn ông mặt sẹo nghe vậy khóe miệng khẽ cong lên một nụ cười dữ tợn.

Lúc này, bên ngoài phòng truyền tới tiếng bước chân, người đàn ông mặt sẹo lập tức trở nên cảnh giác, nắm chặt con dao găm trong tay.

Kẽo kẹt, cửa phòng mở ra.

Khi thấy rõ người tới, người đàn ông mặt sẹo và thuộc hạ mới buông dao găm xuống.

Người vừa bước vào là một người đàn ông tóc vàng mắt xanh, thuộc hạ của Hill, Harry.

Bước vào phòng, Harry nhìn Mộc Hồng Diệp ở bên trong thì không khỏi nhíu mày.

Quá rõ ràng, việc chỉ bắt được một mình Mộc Hồng Diệp khiến anh ta vô cùng bất mãn.

.

Bình Luận (0)
Comment