Siêu Cấp Gen

Chương 157

Đào thải tàn khốc

Đào thải tàn khốc

Trên mặt biển, Vương Việt đang ngồi xếp bằng, tấm ván gỗ ở dưới chân của hắn không nhúc nhích một tí nào, nắm giữ tinh thần lực siêu cường, khiến cho hắn có thể áp đảo tất cả mọi người, không người nào có thể siêu việt.

Trải qua hai phút đồng hồ, lại có không ít người rơi xuống biển. Có một số người sử dụng gen năng lực để tăng lực khống chế tinh thần lên, mà có một số người mặc dù có thể sử dụng gen năng lực để tăng lực khống chế lên, nhưng mà bởi vì thời gian tăng lên quá ngắn, cuối cùng vẫn bị đào thải! 153 người, chỉ còn lại 82 người!

Quá trình đào thải ——vẫn còn đang tiếp tục!

"Tạch...!" Một âm thanh nứt vỡ truyền ra, Trần Phong thầm nghĩ không ổn, tấm ván gỗ ở dưới chân của hắn, rốt cục đã không chịu nổi được áp lực.

Cho dù trong thời gian này hắn dành toàn bộ để khổ tu, khiến cho thuộc tính tinh thần của hắn tăng lên tới 250 điểm, thế nhưng bởi vì tăng lên quá nhanh, khiến cho phương diện khống chế tinh thần lực của hắn có khiếm khuyết, thậm chí ——còn không bằng cả Mục Nguyên.

"Không kiên trì nổi nữa sao?" Trong lòng của Trần Phong giật thót một cái.

Thuốc thử gen Cực Quang, có thể làm cho lực khống chế tinh thần của hắn đạt đến cực hạn, thế nhưng vòng thứ nhất thi đấu gen tân tú căn bản không cho phép sử dụng thuốc thử gen, huống chi, thuốc thử gen Cực Quang cũng chỉ có hiệu quả trong 10 giây!

Mà vào lúc này, mấy người Trương Vĩ cũng chú ý tới tấm ván gỗ dưới chân của Trần Phong đã sắp vỡ tan, thậm chí, vết rạn còn đang không ngừng mở rộng.

Chỉ cần qua thêm mấy giây nữa, những cái vết rách này sẽ biến tấm ván gỗ thành vô số mảnh vỡ, Trần Phong sẽ rơi vào trong nước, cũng sẽ bị đào thải khỏi lần thi đấu gen tân tú này.

"Trần Phong..." Mục Nguyên có một chút bận tâm, hắn là biết Trần Phong có trình độ chế tác rất mạnh, thế nhưng dù sao thì thời gian vào nghề của Trần Phong cũng quá ngắn, quá mức khiếm khuyết cơ sở, sẽ rất khó vượt qua được trận khảo hạch này.

"Tạch...!" Lại là một tiếng vang giòn dã, tấm ván gỗ dưới chân của Trần Phong đã biến thành bảy, tám mảnh, lúc nào cũng có thể vỡ tan.

"Không được." Hàn quang trong mắt của Trần Phong lóe lên, sóng biển quá mãnh liệt, nếu cứ tiếp tục như vậy thì chỉ có một con đường chết.

Làm sao bây giờ? Quầng sáng may mắn? Không dùng được! Loại thuần túy cứng đối cứng này, dùng giá trị may mắn cũng không có tác dụng quá lớn, muốn ảnh hưởng đến chuyện ngoài ý muốn mà nói, nói không chừng 500 điểm sẽ bị tiêu hao hết trong một lần, đó mới là hố người.

"Khống chế tinh thần lực...tấm ván gỗ..." Trần Phong bỗng nhiên kịp phản ứng.

Vì cái gì hắn nhất định phải dùng tinh thần lực để khống chế? Chỉ cần tấm ván gỗ không bị vỡ tan là được đúng không? Hai mắt của Trần Phong tỏa sáng.

Xoạt! Trần Phong ngồi xuống, lấy tay phải áp lên tấm ván gỗ.

"Ong —— " Từng đạo đao gió từ trong tay bắn ra, có một chút chất lỏng xuất hiện nhanh chóng dính chặt tấm ván gỗ lại, mà lưỡi đao băng ở phía sau lại đóng băng trọn tấm ván gỗ. Tấm ván gỗ, trong nháy mắt liền biến thành bền chắc như thép.

Sóng biển sao? Ha ha.

"Oanh!" "Oanh!"

Sóng biển càng trở nên hung mãnh, tấm ván gỗ ở dưới chân Trần Phong xuất hiện vô số vết rách đã làm cho rất nhiều người chú ý, cho nên có rất nhiều người đếnây xem, chờ đợi tấm ván gỗ của Trần Phong vỡ vụn.

Thế nhưng mà... 10 giây, 20 giây, 30 giây...một mực đến thời điểm kết thúc cuối cùng, tấm ván gỗ dưới chân của Trần Phong vẫn vô cùng bền chắc.

Sau đó, ba phút kết thúc! Trần Phong, thuận lợi sống sót đến cuối cùng.

"???" Đám người có chút phát mộng, tại sao cái ván gỗ này không vỡ? Con m* nó đang đùa ta à?

Phải biết rằng, xem như tấm ván gỗ có đặc tính đặc thù, thế nhưng mà sóng biển cũng có đặc tính đặc thù cơ mà, căn cứ vào kinh nghiệm của những người rơi xuống biển trước đó, chỉ cần trên tấm ván gỗ xuất hiện vết rách, thì đó chính là dấu hiệu sắp vỡ tan, căn bản không có cách nào có thể ngăn cản, chỉ có thể dùng tinh thần lực khống chế, cưỡng ép khiến cho tấm ván gỗ trở nên ổn định! Nhưng mà, tấm ván gỗ của Trần Phong đã nứt ra bảy, tám mảnh, thế mà lại hoàn toàn không có việc gì!

Tình huống này là như thế nào? Đám người cảm thấy không hiểu ra sao.

"Ta luôn cảm giác có chỗ nào đó không đúng." Có người nói thầm.

"Đúng là có gì đó không đúng, nếu như không phải toàn bộ quá trình đều được trực tiếp, ta khẳng định là hắn đã gian lận." Có người thấp giọng nói ra.

Nhưng mà, vô luận như thế nào, Trần Phong cũng đã chống đỡ đến giây phút cuối cùng!

Trận khảo hạch thứ ba, đã kết thúc, 153 người, vẻn vẹn chỉ còn lại 42 người, lại là một lần đào thải siêu kinh khủng!

"Mọi người tốt, chúc mừng những người đã thông qua trận khảo hạch thứ ba, tiếp theo, là trận thứ tư —— khảo hạch sức quan sát. Bên trong quá trình chế tác gen, gặp phải vấn đề là chuyện rất bình thường, có một số sai lầm có khả năng bổ cứu, ở trận khảo hạch thứ hai các vị đã nhìn thấy, nhưng mà có một ít sai lầm, lại căn bản không thể bổ cứu, chỉ cần gặp phải, quá trình chế tác chắc chắn sẽ thất bại! Cho nên, chúng ta mới muốn khảo hạch sức quan sát của các vị."

"Có thể sớm phát hiện ra vấn đề, giải quyết từ sớm, đem vấn đề bóp chết từ trong trứng! Có hiểu hay không?" Trương Vĩ cười tủm tỉm nhìn về phía trước, nói: "Như vậy, trận thứ tư sẽ bắt đầu, bên trong mười lần mô phỏng, chế tác thành công một lần sẽ được 10 điểm, người thất bại, đào thải!"

Xoạt! Tầm nhìn của mọi người biến ảo, bắt đầu khảo hạch!

"Ong —— " Vầng sáng chung quanh Trần Phong lưu chuyển, khung cảnh giả lập nhanh chóng xây dựng, hiện ra một gian phòng dùng để chế tác gen.

Ừm...là Gien Mộc Hùng! Là một loại gen mà Trần Phong không thể quen thuộc hơn nữa, xem ra lần khảo hạch này được bắt đầu từ một loại gen đơn giản nhất, Trần Phong nhanh chóng tiến hành chế tác.

Bước đầu tiên, tìm kiếm gen, không có vấn đề. Bước thứ hai, kích hoạt gen, không có vấn đề. Bước thứ ba, dung hợp gen, không có vấn đề, đổ vào bình chứa.

"Oanh!" Gen nổ tung, chế tác thất bại!

"???" Trần Phong không hiểu ra sao, vậy mà lại chế tác thất bại? Không khoa học a! Theo lý thuyết, loại gen này hắn đã quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn được nữa, làm sao lại có thể thất bại? Trừ phi là có vấn đề tiềm ẩn, bắt nguồn từ hoàn cảnh ở xung quanh!

Bản thân Gien Mộc Hùng không có vấn đề, nhưng mà bởi vì vị trí hoàn cảnh chung quanh, khiến cho quá trình chế tác xuất hiện một chút vấn đề.

"Cái kế tiếp!" Trần Phong tiến vào tràng cảnh giả lập thứ hai, lần thứ hai cũng là Gien Mộc Hùng, thế nhưng lần này xác thực là một loại hoàn cảnh khác, quả nhiên là giống như là Trần Phong suy đoán, những cái được gọi là vấn đề tiềm ẩn này đều là do hoàn cảnh ở bên ngoài gây ra.

"Ta ngược lại muốn xem xem, lần này sẽ xảy ra vấn đề gì." Trần Phong cười lạnh một tiếng.

Chế tác! Quan sát! Trần Phong cẩn thận từng li từng tí hoàn thành quá trình chế tác, nhưng mà, vẫn không phát hiện ra được vấn đề gì.

Chế tác hoàn thành, đổ vào bình chứa.

"Oanh!" Gen nổ tung, chế tác thất bại.
Bình Luận (0)
Comment