Tại sao bãi phân nào cũng có mặt ngươi?
Tại sao bãi phân nào cũng có mặt ngươi?
Trần Phong có một loại cảm giác, nếu như hấp thu toàn bộ thứ này, tuyệt đối là có thể đột phá! Tổ chức thần bí quả nhiên không có nói láo!
"Rất tốt." Trần Phong đang chuẩn bị tìm một chỗ đột phá.
Bỗng nhiên, có một thanh âm âm lãnh truyền đến: "Ha ha, nếu như ta là ngươi, ta sẽ không làm như vậy..."
"Ồ?" Trần Phong bình tĩnh xoay người.
Trước mắt, có mấy người lặng yên không tiếng động bước vào, đem lối ra chặn lại, thì ra là ba người Nhật Quang!
"Các ngươi không phải là đã bị dã nhân đuổi đi rồi hay sao?" Trần Phong giống như cười mà không phải cười nói.
"Hừ!" Sắc mặt của Nhật Quang trở nên tái xanh nói: "Ngươi có biện pháp thoát thân, chúng ta tự nhiên cũng có biện pháp thoát thân."
"Thật sao?" Ánh mắt của Trần Phong lướt qua hạ thân của Nhật Quang, ở nơi đó xuất hiện một chút dấu vết màu xanh và đỏ, ừm... một dấu vết có thể làm cho một chiến sĩ cấp C đỉnh phong không thể khôi phục được trong một thời gian ngắn...chỉ sợ biện pháp thoát thân của Nhật Quang...
"Nhìn cái gì?" Nhật Quang giận dữ nói: "Vương Phong, ngươi cho rằng ngươi bây giờ vẫn có thể còn sống trở về? Thực lực ngươi đúng là không tệ, đáng tiếc đối mặt với ba người chúng ta, cũng chỉ có một con đường chết!"
"Ta biết." Trần Phong nhún nhún vai: "Bất quá, các ngươi chớ quên nơi này là ở đâu, cũng không chỉ có chúng ta!"
"Ngươi nói những người kia?" Nhật Quang cười lạnh: "Bọn hắn chỉ sợ đã sớm chạy mất dạng rồi."
"Vậy cũng không nhất định." Trần Phong chỉ về một nơi hẻo lánh nói: "Đây không phải là bọn hắn hay sao?"
Xoạt! Đám người Nhật Quang theo bản năng nhìn lại.
Quả nhiên, ở cái nơi âm u hẻo lánh kia, vậy mà còn có một bóng đen nhàn nhạt.
"Ai?!" Ba người Nhật Quang sợ mất mật, bất quá đến thời điểm bọn hắn nhìn thấy rõ ràng, đều nhẹ nhàng thở ra một hơi: "Lại có thể là tên tuỳ tùng của nhóm người Gen Công Hội?!"
"Hắc hắc...Gen Công Hội phái ngươi tới thăm dò hay sao? Ha ha, có thể để cho một tên tuỳ tùng như ngươi đi tới đây, chậc chậc..."
Mấy người lắc đầu bật cười.
Tinh Huy lao vọt về phía người này, ngay trong nháy mắt, người kia tiện tay vung lên, thân thể của Tinh Huy đột nhiên cứng đờ, ầm ầm ngã xuống. Hai người Nhật Quang nhìn thoáng qua, liền hít vào một ngụm khí lạnh! Thân thể của Tinh Huy, vậy mà trong nháy mắt bị xuyên thủng!
"Ngươi là ai?!" Sắc mặt của Nhật Quang trở nên ngưng trọng, bằng vào loại thực lực này, làm sao có thể là tùy tùng Gen Công Hội.
"Ta sao?" Người kia bình tĩnh ngẩng đầu nói: "Hiệp hội chế tác Gen, Tần Hải."
Tần Hải... trong lòng của Nhật Quang nhấc lên sóng to gió lớn, hắn đa nghe qua sự tích về người này! Mấy năm trước, Tần Hải thế nhưng là thiên tài truyền kỳ, thậm chí ở bên trong tổ chức thần bí, cũng đã coi Tần Hải là một thành viên tương lai của tổ chức, mãi đến thời điểm hắn bị phế đi...cái tên này, làm sao vẫn còn mạnh mẽ như vậy? Không có người nào biết rõ!
"Lão tử cũng không tin..." Nguyệt Hoa xông tới.
Phốc! Một tiếng nứt vỡ vang lên, thân ảnh của Nguyệt Hoa ngã xuống đất, Nguyệt Hoa, chết.
Tần Hải ngẩng đầu lên, nhìn Nhật Quang ở trước mắt.
"Ngươi..." Nhật Quang gắt gao nhìn chằm chằm vào Tần Hải trước mắt, nhìn qua thi thể của Tinh Huy và Nguyệt Quang, thế mà không có một chút do dự nào xoay người chạy, căn bản là không dám dừng lại nửa bước!
Tần Hải chỉ đùa cợt nhìn Nhật Quang, như vậy...hắn nhìn về phía Trần Phong.
"Tới phiên ngươi."
Xoạt! Hàn mang lóe lên, công kích của Tần Hải đã hạ xuống.
"Ngươi đối xử với bạn cũ của người như vậy hay sao?" Trần Phong chỉ có thể bất đắc dĩ lộ ra giọng nói thật sự của mình, cái đòn công kích đánh tới hơi ngừng lại, Tần Hải lộ ra khuôn mặt kinh nghi bất định.
"Trần Phong?"
"Con m* nhà ngươi!".
Đây là phản ứng đầu tiên khi Tần Hải trông thấy Trần Phong.
Trần Phong: ‘...’
Con hàng này lại có thể tiếp đãi bạn cũ của mình như thế hay sao? Có lẽ như cái tên này đã thần phục dưới thế công của Tiểu Nhu cô nương, và đã trải qua một cuộc sống không biết xấu hổ. Các ngươi xem, cái giọng điệu này đâu có giống như Tần Hải lúc trước.
"Tại sao ở chỗ nào cũng đều có ngươi." Mặt mũi của Tần Hải tối sầm, không có một chút vui sướng nào khi trông thấy Trần Phong.
Nói nhảm! Hắn lặng lẽ ẩn núp tiến đến, một đường giả vờ ngây ngốc, là vì cái gì? Chính là vì nguồn năng lượng tinh khiết này, thế nhưng chỉ cần con hàng Trần Phong này xuất hiện ở đây...cái đồ chơi này sẽ còn có quan hệ cùng với hắn hay sao?
Trước tiên không nói đến việc có thể đánh bại được Trần Phong hay không, Tần Hải đúng là cũng có một chút ngượng ngừng tiến lên tranh đoạt. Cho nên...lại là một lần nữa làm không công?
Tần Hải bất đắc dĩ thở dài một tiếng hỏi: "Ngươi tại sao lại ở chỗ này?"
"Ta hiện tại dùng tên giả là Vương Phong." Trần Phong lạnh nhạt nói ra.
"Vương Phong..." Tần Hải trong nháy mắt liền đoán ra được chân tướng, hai mắt liền tỏa sáng: "Có muốn hay không trở về Hiệp hội chế tác Gen? Nếu như ngươi trở lại, chúng ta có khả năng chung tay..."
Đây là một cái cơ hội tuyệt hảo! Trần Phong có thể danh chính ngôn thuận đi theo hắn trở lại Gen Công Hội, hoàn mỹ đào thoát khỏi sự truy sát của tổ chức thần bí, chỉ có điều là, Trần Phong lại không có một chút do dự nào bác bỏ.
"Không được!"
"Vì cái gì?" Tần Hải nghi hoặc.
"Bởi vì nếu chung tay, nguồn năng lượng tinh khiết này phải phân cho ngươi một nửa." Trần Phong ngưng trọng nói.
"..."
Mặt mũi của Tần Hải liền tối sầm, cái tên này...
"Ta còn có một số việc muốn làm." Trần Phong không nói giỡn nữa, mà nghiêm mặt nói: "Mặc dù lúc bắt đầu có một chút ngoài ý muốn, thế nhưng nếu như đã có được một cái thân phận hoàn mỹ, ta đương nhiên sẽ không từ bỏ."
"Có một số việc, sử dụng cái thân phận này để làm thì càng thích hợp hơn." Trần Phong thấp giọng nói.
"Ngươi phải cẩn thận." Tần Hải thở dài nói: "Nếu như xảy ra chuyện thì hàng năm ta sẽ thắp hương cho ngươi."
Trần Phong: "..."
"Hộ pháp giúp cho ta." Trần Phong cũng không khách khí với Tần Hải, không một chút do dự sử dụng nguồn năng lượng tinh khiết, ngồi xếp bằng, bắt đầu hấp thu, lợi dụng cái cơ hội này, một đường tiến vào cấp B!
Trên khóe miệng của Tần Hải hơi hơi run rẩy, hắn có thể đi được đến đây, rõ ràng là đều là do Tiểu Nhu cô nương đã giúp hắn tính toán mọi thứ, ừm...thậm chí còn hỏi qua Tiểu Nguyệt cô nương...
Ở trong kế hoạch, cuối cùng Tần Hải sẽ gặp phải một chút rủi ro nhỏ, ừm...thực lực của đối thủ, sẽ không tạo ra bao nhiêu ảnh hưởng đến kế hoạch! Hết thảy mọi thứ đều không có vấn đề, cho dù có một chút nguy hiểm, thế nhưng Tần Hải nhất định sẽ có thể thuận lợi đột phá, chỉ có điều là, chỉ sợ là các nàng đã không tính tới được cái biến số Trần Phong này!
Một chút rủi ro nhỏ? Trần Phong? Tần Hải nếu như coi Trần Phong là một rủi ro nhỏ mới là một kẻ ngốc!
Cho nên nói, ngay cả dự đoán của Tiểu Nguyệt cô nương về Trần Phong cũng là sai lầm hay sao? Không, phải nói là, vô luận là ai vào thời điểm thôi diễn, cũng chỉ có thể dự đoán ra cái kết quả này!
Muốn thôi diễn Trần Phong? Rất khó khăn! Coi như là đổi nhân tình, Tần Hải cười khổ một tiếng, lặng yên ẩn nấp, nếu đã đáp ứng hộ pháp giúp cho Trần Phong, hắn tự nhiên sẽ hoàn thành lời hứa của mình.