Siêu Cấp Gen ( Dịch Full )

Chương 1009 - Có Người Khiêu Khích

Có người khiêu khích Có người khiêu khích

Bởi vì ở trong ấn tượng của hắn, thần linh của thế giới Song Giác, chỉ có một vị!

Không! Như thế cũng không đúng, Trần Phong tràn ngập sự nghi hoặc.

Khiêu chiến thần vị, rõ ràng là những vị thần linh đã chết đi kia mới đúng, làm sao lại xuất hiện thần vị của Tội Ác Chi Thần? Gã thế nhưng chính là thần linh cường đại nhất ở cái thời đại này!

"Đến tột cùng là sai lầm ở chỗ nào..."

Diệp! Thật sự là gã! Trần Phong nhìn đạo hư ảnh nhàn nhạt ở trước mắt, trong đáy lòng phát lạnh.

Cho dù đạo thân ảnh kia đã mơ hồ tới một trình độ nhất định, thế nhưng đối với người đã từng có một lần tiếp xúc với Diệp như Trần Phong mà nói, đối với thân ảnh của gã có thể nói là hết sức quen thuộc.

Thật sự là Diệp! Chỉ có điều là, cái này sao có thể? Khiêu chiến thần vị, trên lý luận, đích thật là có thể phát ra lời khiêu chiến đối với các vị thần linh khác! Thế nhưng điều kiện tiên quyết là, vào thời điểm không có thần vị, ở trong tình huống trước mắt cơ hồ có 8/10 thần vị là chỗ trống, làm sao bây giờ lại có thể xuất hiện thần vị của Tội Ác Chi Thần? !

Nhất là, lần mở ra thần vị này vẫn là do Linh Phân Minh chủ trì.

"Hắn có ý tứ gì?" Trần Phong kinh hãi.

Chẳng lẽ nói...thân phận của mình đã bị bại lộ? Trần Phong nghĩ tới đây, liền ngay cả ý nghĩ tiến vào cái thế giới trước mắt cũng không có.

Đến cùng, đã xảy ra chuyện gì?

Chỉ có điều Trần Phong không biết là, ngay vào lúc này, ở phía trên mây xanh, Tội Ác Chi Thần cũng cả kinh. Bởi vì ngay vào một khắc Linh Phân Minh mở ra thần vị, gã rõ ràng đã cảm nhận được một cỗ ý niệm mãnh liệt xuyên toa qua hư không, trực tiếp chỉ vào hướng của gã, rất là kỳ diệu.

Đây là...khiêu chiến thần vị? Tội Ác Chi Thần tràn ngập sự kinh ngạc.

Khiêu chiến thần vị, làm sao lại khiêu chiến lên trên người của gã? Nhất là, lần khiêu chiến thần vị này, còn là do Linh Phân Minh mở ra.

"Chuyện gì đã xảy ra?" Gã nhìn về phía Linh Phân Minh, hỏi: "Tên Trần Phong này có vấn đề?"

"Không có." Linh Phân Minh lộ ra vẻ mặt mờ mịt nói: "Thần vị là do ta mở ra, không có quan hệ gì với hắn, bất quá, cùng một dạng với dĩ vãng, thần vị mà ta mở ra là ngẫu nhiên, không có khả năng trúng vào ngài."

Thần vị ngẫu nhiên, ưu tiên lựa chọn thần vị còn trống, nếu không có thần vị còn trống, thì sẽ trực tiếp khiêu chiến với thần linh!

Thế nhưng mà...cho dù như thế nào cũng đều khó có khả năng trúng vào Tội Ác Chi Thần a.

Ô...ô...n...g —— Tội Ác Chi Thần khép hờ hai mắt, gã cảm thụ cỗ khí tức không giống như bình thường này, bỗng nhiên cười.

"Xem ra là có một số tên gia hỏa không thành thật." Gã nhẹ giọng tự nói, bởi vì gã cảm nhận được những cỗ lực lượng khác: "Xem ra có một số tên gia hỏa, mượn tay của ngươi, mượn lần khiêu chiến thần vị này của Trần Phong, tới khiêu khích ta!"

Cái gì? Tâm thần của Linh Phân Minh run lên.

Khiêu khích Diệp? Bọn gia hỏa này điên rồi phải không?.

"Vậy lần khiêu chiến thần vị này..." Linh Phân Minh nói khẽ.

Lần khiêu chiến thần vị này rất là đặc thù, bản thân Trần Phong có thực lực đặc thù, dẫn đến thực lực của thần vị chỉ có 1 % lực lượng nguyên bản của thần linh, thế nhưng đây chính là thần vị của Tội Ác Chi Thần a!

"Đáng tiếc cho bọn hắn." Diệp thản nhiên nói.

Hiển nhiên, vào thời điểm gã nói ra câu này, đã phán quyết tử hình cho những người kia.

"Vâng." Linh Phân Minh hiểu rõ.

"Sẽ là ai chứ?" Tội Ác Chi Thần nhìn về phía hư không, toàn bộ thế giới đều ở trong lòng bàn tay của gã, đến tột cùng là ai, vậy mà lại dám khiêu khích gã? Còn lực lượng mà bọn hắn đã dùng là cái gì, lại có thể ảnh hưởng tới lần khiêu chiến thần vị này?

"Chẳng cần biết ngươi là ai, nhưng ngươi đang tự tìm đường chết!"

...

Mà vào giờ khắc này, ở trong tinh không vô ngần.

Đạo thân ảnh kia vẫn đang bình tĩnh ngồi ở phía trên vương tọa như trước.

Chỉ có điều là, cùng với dĩ vãng khác biệt chính là, bên cạnh hắn, nhiều thêm một tiểu cô nương xinh đẹp kinh người, nàng đứng ở một bên, ánh mắt rơi vào bên trên tinh cầu xanh lam trước mắt.

"Sự tình rốt cục cũng đã trở nên thú vị." Hắn xoay chuyển chiếc nhẫn trong tay, dường như đang tràn ngập sự chờ mong.

"Ngươi nói xem, Trần Phong có thể thắng hay không?" Hắn hỏi tiêu cô nương ở bên người, nhưng lại không đạt được bất kỳ một lời đáp lại nào.

"Ách, vẫn còn không chịu để ý đến ta?"

"Được rồi...để ta đoán một chút."

"Ừm, lần khiêu chiến thần vị này, Trần Phong sẽ chết ở bên trong."

Hắn cười nói.

Xoạt! Tiểu cô nương bỗng nhiên hướng ánh mắt vào khuôn mặt của hắn.

"Hăn thật sự sẽ chết." Thần sắc của hắn dần dần trở nên lạnh lùng: "Trần Phong chính là một hạt giống, một hạt giống mà ta đã nuôi thật lâu, vào thời điểm hắn phát huy ra tác dụng, cũng chính là thời điểm mà hắn nên chết."

"Hiện tại, chính là lúc này."

Hắn nhẹ nhàng xoay tròn chiếc nhẫn, trời sao dường như di động vào thời khắc này, có một cỗ lực lượng kỳ dị tuôn về phía Trần Phong.

"Khiêu chiến thần vị."

"Chỉ có người ở thời đại này mới có thể khiêu chiến. Trần Phong không thuộc về thời đại này, cho nên hắn khiêu chiến, chỉ có thể là thần linh ở thời đại gen! Ta đã nghĩ về điều đó...ở thời đại gen có rất nhiều thần linh thức tỉnh? Không quan trọng, những thần linh kia sau khi bị Tội Ác Chi Thần giết chết, đã hoàn toàn biến mất, vậy trong những thần linh còn lại...chỉ cần động tay động chân một chút, vị thần linh còn lại mà Trần Phong có thể khiêu chiến, cũng chỉ có một vị."

"Tội Ác Chi Thần!"

Xoạt! Hắn đứng dậy, toà vương tọa to lớn bắt đầu lấp lánh lưu quang, một đạo ánh sáng ngưng tụ.

Ô...ô...n...g —— Một đôi cánh ánh sáng hư ảnh khổng lồ như ẩn như hiện xuất hiện ở phía sau lưng, sau cùng hóa thành một đạo quanh ảnh giống như đúc với hắn, mở miệng nói: "Hiện tại, là thời điểm ta nên ra tay rồi."

"Đi thôi." Hắn nói rất nhẹ nhàng.

Xoạt! Ánh sáng lấp lánh, đạo quang ảnh biến mất trong nháy mắt.

Vào thời điểm xuất hiện một lần nữa, vậy mà đã ở bên trong tinh cầu, xuất hiện ở quần đảo Trúc Hải, dùng một bước tiến vào thế giới khiêu chiến thần vị! Hắn lại muốn tiến vào khiêu chiến thần vị!

Ngưng tụ ra phân thân đi khiêu chiến thần vị Tội Ác Chi Thần hay sao?

"Nguyên lai, đây mới là mục đích của ngươi." Giọng nói băng lãnh của tiểu cô nương vang lên.

"Đúng vậy." Hắn cười nhạt một tiếng: "Tội Ác Chi Thần chỉ có một phần trăm thực lực, ta rất chờ mong, vào một khắc thần vị của gã rơi xuống, chính là lúc gã tử vong."

"Coi như mất đi thần vị, thực lực của gã vẫn như cũ là không có người nào có thể địch." Tiểu cô nương lạnh lùng nói ra.

"Ta biết, bất quá...mất đi thần vị, cũng sẽ mất đi tín ngưỡng của hàng tỷ sinh linh thế giới loài người, thực lực của gã sẽ giảm xuống đến điểm thấp nhất từ trước cho tới nay, vô luận gã mạnh bao nhiêu...sau khi mất đi nguồn bổ sung tín ngưỡng..."

"Ta cũng có thể làm cho Tội Ác Chi Thần tử vong." Hắn cười khẽ: "Lực lượng của Tội Ác Chi Thần, ta thế nhưng lại rất chờ mong."

"Ngươi sẽ không thành công." Tiểu cô nương nói hết sức bình tĩnh.

"Ồ? Bởi vì Tội Ác Chi Thần?" Hắn hơi nghi hoặc một chút.

"Không." Nữ hài lắc đầu, nhìn về phía quần đảo Trúc Hải.

Bình Luận (0)
Comment