Vài phút trước khi hơn 200 cái bóng bị tiêu diệt, Trần Phong nhìn thấy 256 cái bóng xuất hiện cũng triệt để im lặng, trời ạ, Tội Ác Chi Thần của chúng ta, trong đầu đến cùng đang suy nghĩ cái gì! ! !
Về phần tại sao chỉ có 256 cái bóng? Rất đơn giản, bởi vì Ngô Huy đã hết sạch thần lực.
"Thần lực đã tiêu hao hết." Ngô Huy cười khổ.
Từ sau khi trở thành sứ đồ, đây chính là lần đầu tiên hắn tiêu hao hết thần lực! Bởi vì thủ đoạn của hắn, đều là do địch nhân tự tưởng tượng ra, hắn chỉ cần dẫn dắt như vậy là đã đủ rồi! Cho nên thần lực tiêu hao sẽ vô cùng ít ỏi!
Thế nhưng lần này...trọn vẹn hơn hai trăm cái bóng, đã đủ tiêu hao hết sạch thần lực của hắn.
Ý tưởng sâu xa to lớn của Tội Ác Chi Thần, đã khiến cho hai người Trần Phong phải than thở. Cho nên, chỉ có 256 cái bóng xuất hiện.
Đương nhiên, ở trong mắt của Tội Ác Chi Thần, đây là do đường nhân quả cường đại của gã phát huy ra tác dụng, đã đem hết thảy cái bóng lôi ra? Thế nhưng gã lại không biết...ừm...đường nhân quả của gã và số lượng cái bóng không có bất cứ một quan hệ nào.
Bất quá, trong chớp mắt mà Diệp ra tay, Trần Phong cùng với Ngô Huy đã thật sự cả kinh. Nhất là khi hơn hai trăm cái cái bóng biến thành tro bụi, cái cảnh tượng kinh người này cũng làm cho hai người Trần Phong bị hù dọa, nguyên lai, Diệp vẫn còn lưu lại một con át chủ bài mạnh mẽ như thế này?
Không hổ là Diệp! Như vậy...gã còn có con át chủ bài nào nữa hay không?
Thần lực may mắn vào thời khắc này đã phát huy ra tác dụng, sau khi nhận được kết quả mong muốn, Trần Phong liền không có một chút do dự ra tay! Một lần công kích cường đại nhất từ trước tới nay! ! !
Thần lực lũy thừa cơ số 3! Là một con số kinh khủng làm cho người ta phải sợ hãi!
Có lẽ, đòn công kích như vậy, đối mặt với Diệp trong trạng thái đỉnh phong, căn bản là sẽ không có bao nhiêu tác dụng. Thế nhưng, đối mặt với Diệp hư nhược bây giờ, đối mặt với Diệp đã hao hết át chủ bài, công kích của Trần Phong lại phát huy ra hiệu quả kinh người, xuyên thủng lồng ngực của Diệp!
Phốc! Cỗ lực lượng kia xuyên thấu qua thân thể.
"Ngươi...lại liên hợp cùng với bọn hắn..." Diệp có một chút không dám tin.
Trần Phong, một kẻ nhân loại yếu ớt.
Trong mắt của gã, Trần Phong, vẫn luôn là một quân cờ mà thôi, một quân cờ kéo dài hơi tàn ở trong cuộc tranh đấu giữa gã cùng với đạo quang ảnh, chỉ bất quá là có một chút vận khí, may mắn sống cho đến bây giờ mà thôi.
Trần Phong trở thành thần linh, cũng là do chính gã ban tặng, thế nhưng...gã chưa bao giờ nghĩ tới. Trần Phong được gã tự tay tặng cho thần vị, lại dùng thần lực để giết chính gã.
"Ngươi..." Diệp cảm thụ sự thống khổ trong cơ thể.
Cảm thụ được cỗ lực lượng hoàn toàn không thuộc về một vị thần linh sơ giai như Trần Phong, lực lượng mà Trần Phong hiện tại phát huy ra, đã đủ so sánh với thần linh cao giai! ! !
Diệp không cam tâm, gã cứ tưởng là đã tính toán được hết thảy. Cho dù là những thần linh sơ giai, thần linh trung giai này phản loạn, gã cũng đều không để ý!
Bởi vì thân thể của gã đủ mạnh, lực lượng sơ giai, trung giai bình thường, căn bản là không có cách nào gây ra tổn thương cho gã! Là một thần linh cường đại nhất, gã đã sớm tôi luyện thân thể của mình trở nên rất khủng bố.
Thế nhưng...đòn công kích này của Trần Phong...lại có thể so sánh với thần linh cao giai...
"Ha ha" Diệp cười thảm một tiếng.
Tên tiểu gia hỏa này, do chính gã đưa tự tay tặng thần vị để trở thành thần linh, vậy mà đã cường đại đến loại tình trạng này rồi hay sao?
Gã đã thua, thua vô cùng thảm hại.
"Sáng Thế Thần...đạo quang ảnh... cái bóng..." Trong mắt của Diệp tràn ngập hận ý.
Gã hận! Gã không cam tâm! Gã đường đường là Tội Ác Chi Thần! Gã làm sao lại thua thảm hại như vậy!
Gã thật sự không cam tâm, thế nhưng mà, người duy nhất gã không hận là Trần Phong.
Không có gì khác, ở trong mắt của gã, Trần Phong vẫn như cũ là một quân cờ đáng thương.
"Ha ha, ngươi cũng nên biết...ngươi giết ta, bọn hắn cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi..." Diệp cười khẽ.
Tạch... ! Gã có thể cảm giác được, lực lượng của mình đang bắt đầu suy giảm, khí quan trong cơ thể đang dần dần trở nên cứng ngắc, đã mất đi nguồn bổ sung thần lực, thân thể vô địch của gã đang sụp đổ.
"Có lẽ, Sáng Thế Thần để lại hậu thủ là có thiện ý."
"Thế nhưng, trải qua thời gian quá lâu, đạo quang ảnh kia...ta có thể cảm giác được, dã tâm mênh mông của hắn." Diệp cười nói: "Ngươi sẽ chết, sau cùng hắn sẽ thống trị thế giới, mục tiêu của hắn, tuyệt đối là thống trị toàn bộ thế giới, bao quát cả nhân loại các ngươi!"
"Lực lượng thần linh cao giai của ngươi...còn thiếu rất nhiều." Trong mắt của Diệp tràn ngập sự thương hại.
Trần Phong: "..."
Những gì Diệp nói Trần Phong dĩ nhiên biết! Thế nhưng mà hắn không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể đem hai người này, xử lý từng người một!
"Giết ngươi xong, ta tự nhiên sẽ đi tiêu diệt đạo quang ảnh." Trần Phong phát ra thanh âm lạnh lùng.
"Ha ha ha, có khả năng sao?" Diệp cười lớn: "Thực lực của hắn, không dưới ta, có lẽ, cũng có được những con át chủ bài mạnh mẽ như ta, ngươi lấy cái gì mà đòi tiêu diệt hắn? Ngươi có cơ hội hay không? !"
"Nếu như...nếu như không phải lần này cái bóng ra tay, bị ta tiêu diệt, ngươi sẽ làm như thế nào để đả thương ta?" Diệp mỉa mai.
Thần linh cao giai? Mới vừa nãy gã đã dùng một kích diệt sạch! Nếu không phải bởi vì chém giết cùng với cái bóng, tiêu hao hết lá bài tẩy, Trần Phong làm sao có được cái cơ hội này? !
"Át chủ bài sao?" Trần Phong cũng không phản bác.
Đúng thế, Diệp có nhiều con át chủ bài đáng sợ như thế, chẳng lẽ đạo quang ảnh lại không có? Có lẽ...hắn cũng có không ít các con át chủ bài.
Trần Phong hít vào một hơi thật sâu, mặc dù hắn đã thiết lập thân phận cho đạo quang ảnh là do Sáng Thế Thần sáng tạo, thế nhưng chỉ có hắn rõ ràng, thân phận của đạo quang ảnh, hiện tại vẫn là một điều bí ẩn! Cái tên này đến cùng là ai? Hắn hoàn toàn không biết. Có lẽ...
Có lẽ sẽ có một ngày, vào thời điểm biết được thân phận của đạo quang ảnh, liền có thể biết được lá bài tẩy của hắn!
Về phần hiện tại sao...Trần Phong nhìn Diệp trước mắt, bỗng nhiên có một cái ý nghĩ.
Tạch... ! Thân thể của Diệp đã dần dần lạnh buốt, ý thức của Diệp đã bắt đầu trở nên mơ hồ.
Thế nhưng coi như là như thế, ánh mắt của gã vẫn kiên nghị như cũ, không hổ là thần linh cường đại nhất, ở trong nghịch cảnh như thế này, vẫn còn chưa triệt để chết đi!
...
"Ta sẽ chờ ngươi." Diệp giống như cười mà không phải cười nhìn Trần Phong nói: "Ở bên trong vực sâu vô tận."
Gã nếu đã thua, thì liền có thể tiếp nhận. Bất quá gã tuyệt đối sẽ không cho phép một con cờ như Trần Phong tới đùa cợt gã.
"Ngươi sẽ không." Trần Phong bỗng nhiên cười nói: "Có một chuyện, ta một mực quên nói cho ngươi biết."
"Ừm?" Diệp nhìn chăm chú Trần Phong.
"Chưa từng có cái gì là đạo quang ảnh cùng với cái bóng, cũng không có cái gì là Sáng Thế Thần..." Trần Phong tiến đến bên tai của gã nhẹ giọng nói: "Hết thảy tất cả, cũng là kế hoạch được chế định để tiêu diệt ngươi, vì để tiêu hao hết những con át chủ bài của ngươi, còn địch nhân xuất hiện đều là do ngươi tưởng tượng ra..."