Chỉ có điều là, thật sự sẽ có thời gian hay sao?
Tại Gen Công Hội.
Trần Phong bình tĩnh đọc những báo cáo mới nhất, mặc dù đã trở thành thần linh, cho dù Tội Ác Chi Thần có một cái cung điện xa hoa ở trong mây xanh, thế nhưng Trần Phong y nguyên vẫn ưa thích thế giới loài người.
"Đạo quang ảnh kia, vẫn chưa có tin tức hay sao?" Trần Phong thở dài.
"Ừm." Tần Hải buông tay nói: "Kể từ khi đạo quang ảnh đánh một trận xong cùng với Diệp liền không tìm thấy được, ngay cả thần lực may mắn của ngươi cũng tìm không thấy hay sao?"
"Tìm không thấy." Trần Phong cũng cảm thấy hết sức đau đầu.
Tên kia có thực lực quá mạnh, mạnh đến mức mà thần lực may mắn cũng không có tác dụng! Cũng không phải là không có tác dụng, có thể là tên kia có một loại phương pháp nào đó có thể che giấu sự tồn tại của mình!
Trần Phong căn bản là không bắt được toạ độ của đạo quang ảnh.
Đạo quang ảnh...hắn đến cùng là ai?
"Ở thời đại Thái Cổ có vị thần linh này hay sao?" Trần Phong hết sức nghi hoặc.
"Nữ thần rừng rậm ngược lại cũng không biết." Tần Hải buông tay.
"Nữ thần vận rủi cũng chưa từng nghe qua nhân vật này." Trần Phong lộ ra vẻ mặt nghiêm nghị.
Một tồn tại thần bí mà ngay cả những vị thần linh từ thời đại Thái Cổ đều không biết, đến cùng sẽ là ai? Trần Phong không biết.
Không lẽ lại chính là đồ vật do Sáng Thế Thần lưu lại? Hi vọng là không phải.
Trần Phong cũng không hy vọng là lại có thêm một câu chuyện xưa do hắn biên soạn ra lại biến thành sự thật, như thế cũng quá dọa người.
"Há đúng rồi, ngươi không phải đã nói là ngươi đã quên một số thứ gì đó hay sao?" Tần Hải bỗng nhiên nói: "Có thể hay không là có quan hệ cùng với tên gia hoả này."
"Đúng vậy." Trần Phong gật đầu nói: "Thực lực trước kia của ta quá yếu, cho nên không phát giác ra, chờ sau khi nắm giữ thần lực, thì đã có thể cảm giác được sự tồn tại của cỗ lực lượng kia, về phần hiện tại..."
"Nếu như hắn còn dám gạt bỏ trí nhớ của ta, nhất định sẽ bị ta phát hiện!" Trần Phong khẳng định.
"Ừm." Tần Hải cũng đồng ý.
Bây giờ ở dưới điều kiện thực lực của nhân loại trên toàn thế giới đột nhiên tăng mạnh, tín ngưỡng cũng càng ngày càng mạnh, thần lực của Trần Phong tự nhiên cũng đã đạt đến giai đoạn thần linh cao giai! Nếu như tên kia dám xuất hiện, tất nhiên sẽ bại lộ chính mình.
"Bảo bọn hắn tăng tốc tiến độ." Trần Phong suy nghĩ một chút rồi nói: "Nhất định phải nhanh chóng tìm được hắn!"
"Tại sao lại muốn nhanh chóng tìm ra hắn?" Tần Hải có một chút kỳ quái.
Phải biết rằng, thực lực của đạo quang ảnh kia cũng không tầm thường a! Lúc trước Diệp trọng thương đã có thể bộc phát ra thực lực kinh người như vậy, như vậy đạo quang ảnh thì sao?
Hiện tại tìm ra hắn, chưa chắc đã là chuyện tốt.
Coi như hiện tại tìm không thấy tên kia thì lại như thế nào? Bất quá là hắn đã trốn đi khôi phục thương thế mà thôi, dùng tốc độ tăng cường thực lực của Trần Phong bây giờ, chờ đến ngày đạo quang ảnh khôi phục lại thương thế, có lẽ Trần Phong đã sớm có được thực lực giống như Diệp! Đến lúc đó...ai giết ai còn không biết đâu!
"Thời gian, đối với chúng ta mà nói là chuyện tốt." Tần Hải hết sức xác định.
Đạo quang ảnh, chung quy vẫn là một tồn tại không thể xem thường.
"Ta biết, thế nhưng chính là bởi vì như thế, ta mới biết được hắn khủng bố đến mức nào." Trần Phong nghiêm túc nói: "Coi như hiện tại tìm thấy hắn, liều một lần lưỡng bại câu thương, thậm chí là đồng quy vu tận ta đều không để ý, thế nhưng hắn cứ biến mất như bây giờ..."
"Hắn không phải một mãng phu."
"Nếu như hắn thật sự không có hậu thủ, vào thời điểm ta đánh bại Diệp, hắn sẽ xuất hiện. Bởi vì lúc đó, là thời điểm ta yếu nhất, thế nhưng mà hắn không xuất hiện."
"Coi như ngày đầu tiên không nhận được tin tức, ngày thứ hai cũng nên xuất hiện."
"Hắn vẫn không xuất hiện."
"Ta trở nên mạnh mẽ từng ngày, hắn ngược lại đã mất đi tin tức, cái tên này, đến cùng đang làm cái gì? Hắn lại muốn làm cái gì? Ta không biết, không có người nào biết rõ!"
Vẻ mặt của Tần Hải cũng biến thành ngưng trọng.
Đúng vậy a, cái tên kia...đến cùng đang làm cái gì? !
---
Trong vũ trụ, toà vương toạ to lớn như ẩn như hiện, đạo quang ảnh ngồi ở phía trên vương toạ, rơi vào trong sự trầm mặc, từ lần trước sau khi trở về, hắn vẫn lộ ra cái biểu tình này, không biết đang suy tư cái gì, mãi đến khi...Diệp chết đi.
"Ngươi đã bại." Tiểu cô nương rót một ly cà phê cho hắn, trên khóe miệng lộ ra một nụ cười.
"Thật sao?" Hắn nhẹ giọng thở dài, hắn quét ánh mắt nhìn về viên tinh cầu trước mắt, ở nơi đó, khí tức thuộc về Diệp đã biến mất, có một cỗ khí tức khác loại, đàn dùng một loại tốc độ khủng khiếp lan tràn ra toàn bộ hành tinh.
Đó là... khí tức đặc thù thuộc về Trần Phong.
"Trần Phong..." Hắn nhớ kỹ cái tên này.
Nguyên trong kế hoạch, Trần Phong vốn là đã chết trong lần này, hắn bố cục lâu như vậy, chính là vì đánh một trận với Tội Ác Chi Thần, chưa từng nghĩ tới, sau khi Diệp xảy ra chuyện, người leo lên thần vị, lại là Trần Phong vốn đã chết!
Bắt đầu từ lúc đó, kế hoạch liền xảy ra vấn đề. Sau đó, hắn quyết chiến chung cực cùng với Diệp, dựa theo dự đoán của hắn, hắn vốn có thể xử lý được Diệp, thực lực tăng lên nhiều, sau cùng sẽ thống trị toàn bộ thế giới, thế nhưng...chẳng biết tại sao, hắn lại lưỡng bại câu thương cùng với Diệp.
Rất kỳ quái, cũng hết sức huyền ảo, bởi vì Diệp mất đi thần vị, thực lực đại giảm vốn sẽ không thể mạnh mẽ như thế.
"Là do ta đã đánh giá thấp Diệp hay sao?" Hắn có chút không hiểu thấu, bất quá, không quan trọng.
"Mặc dù xuất hiện một chút chỗ sơ suất...mặc dù hoàn toàn không giống cùng với trong kế hoạch..."
"Bất quá..." Hắn bỗng nhiên cười cười, nói: "Đại phương hướng cuối cùng cũng không có sai lầm, Diệp chết rồi, nhân loại được cứu, đây vốn là một bộ phận trong kế hoạch của ta...mặc dù Trần Phong còn sống."
"Mặc dù..." Hắn nhìn thân thể của mình nói: "Ta đã bị thương một chút."
Tiểu cô nương liết mắt nhìn hắn, chỉ cười cười, đâu chỉ bị thương một chút? Hắn sau khi chiến đấu cùng với Diệp, thương thế nhận phải quả thực là vô cùng thê thảm.
"Thế nhưng." Hắn bỗng nhiên nói: "Chuyện này cũng không ảnh hưởng đến kế hoạch chung cực của ta!"
Hắn nói rất chân thành, cũng rất cố chấp.
"Ha ha." Tiểu cô nương chỉ cười cười, nàng biết kế hoạch của hắn, nhất là, ở đây, nàng có thể tuỳ tiện thấy mỗi một cái bố cục của hắn, biết mỗi một cái năng lực của hắn...
Cái kế hoạch nguyên bản hoàn mỹ vô khuyết kia, đã xuất hiện chỗ sơ suất lớn nhất. Chỉ có điều là hắn lại không nguyện ý thừa nhận.
"Ta biết ngươi muốn nói cái gì." Hắn liếc mắt nhìn tiểu cô nương nói: "Thế nhưng, phần thắng sẽ không như dự tính của ngươi."
Xoạt! Hắn vung bàn tay lên hư không, vô số lưu quang lóe lên trước mắt.
Thân ảnh của hắn, thân ảnh của Trần Phong, thân ảnh của tiểu cô nương bên người, thân ảnh của thần linh trên viên tinh cầu kia, tín đồ nhân loại, thủ đoạn của hắn, hết thảy tất cả...
Xoạt! Ánh sáng lấp lánh, hết thảy tất cả mọi thứ, đều vận chuyển dựa theo ý nghĩ của hắn.
Một lần.
Hai lần.
Ba lần.
Mười lần...
Trăm lần...
...