Năng lực mới là xuyên qua một bộ phận, cho nên, hắn tương đương đã thiến năng lực xuyên qua...
"Ngươi muốn quan sát cái gì?" Khổng Bạch đại thể đã đoán được mục đích của Trần Phong.
"Quan sát một chút quá khứ." Trần Phong cười nói: "Một chút chuyện thú vị."
"Được." Khổng Bạch gật gật đầu.
Xoạt! Hai người trong nháy mắt bước vào hư không xuyên qua.
Năng lực khởi động, chỉ có điều là, khác biệt cùng với dĩ vãng chính là, toàn bộ thế giới lần này, đều có một lớp bụi mờ mịt ngăn cản, chỉ có thể nhìn, không thể động, càng không thể tiến vào.
Tự nhiên, bọn hắn tiến hành quan sát, cũng sẽ không khiến cho bất luận một vị thần linh nào chú ý.
Nếu như xuyên qua...ừm...Trần Phong khẳng định, vào một khắc hắn bước vào cái thế giới này, sẽ lập tức bị Diệp cùng với đạo quang ảnh cảm giác được, vô luận là Diệp ở quá khứ, hay là đạo quang ảnh ở hiện tại, cũng đều có thể.
"Nhìn cái gì?" Khổng Bạch hỏi.
"Nhìn chính ta một chút." Trần Phong cười nói: "Lớn tuổi, kiểu gì cũng sẽ hoài cựu, muốn nhìn lại chuyện đã qua đi."
"..."
Khổng Bạch trợn trắng mắt, gặp quỷ lớn tuổi! Ngươi mới bao nhiêu tuổi? Con m* nó, mới hơn hai mươi tuổi đã đi đến một bước này, lớn tuổi cái quỷ gì? ! Ngươi m* nó ngay cả bạn gái còn chưa có...
Ồ? Khổng Bạch vừa nghĩ tới đây, liền nhìn thấy hình ảnh lưu chuyển, ở bên trong một cảnh tượng nào đó, Trần Phong đang dắt tay dạo bước cùng với một cô nương, trên mặt mang theo nụ cười nhàn nhạt, còn có một chút hạnh phúc cùng với ngượng ngùng.
"Oa, ngươi lại có bạn gái?" Khổng Bạch kinh ngạc tán thán: "Không có khả năng a, ngươi vào lúc nào đã vụng trộm tìm một cô?"
"Đúng như vậy." Trần Phong cười híp mắt nhìn cảnh này, nói: "Ta cũng rất tò mò..."
"Cái gì?" Khổng Bạch đột nhiên trợn to con mắt.
Ngươi cũng tò mò? Hắn nhìn vẻ mặt không phải là giả bộ của Trần Phong, trong lòng đột nhiên nổi lên sóng gió.
Nói như vậy...Trần Phong vậy mà không nhớ rõ? ! Đáng sợ nhất là, ngay cả chính Khổng Bạch cũng không có một chút ấn tượng nào? !
"Rất thú vị không phải hay sao?" Trên khuôn mặt của Trần Phong luôn mang theo một nụ cười, nói: "Có một chút ảnh hưởng lặng yên không một tiếng động biến mất, bất quá không có quan hệ, hiện tại, nó đang từ từ hiện ra trước mắt của chúng ta...có nhiều thứ, muốn giấu không được."
Trong cảnh tượng, hai người từ quen biết biến thành mến nhau, tiểu cô nương này cũng chầm chậm khắc ở trong đáy lòng của Trần Phong.
"Vương Dao..." Tâm thần của Trần Phong rung động.
Vì cái gì, bỗng nhiên không có trí nhớ về cô ấy?
Vì cái gì, bỗng nhiên không còn nhìn thấy được cô ấy?
Chẳng lẽ nói..hắn có một chút sợ hãi, những công ty kia biến mất, là bởi vì toàn bộ đã chết! Vương Dao thì sao?
"Trần Phong?" Khổng Bạch dường như cũng ý thức được cái gì.
"Tiếp tục xem." Vẻ mặt của Trần Phong nhìn qua vẫn rất bình tĩnh.
"Được." Khổng Bạch gật đầu.
Xoạt! Cảnh tượng lưu chuyển.
Tình cảm của hai người vẫn còn tiếp tục, Trần Phong cùng với Vương Dao, đều có nhiệm vụ của mình, thực lực của hai người đều đủ mạnh, mãi đến một ngày, có một vài công ty bắt đầu biến mất. Là những công ty đã chạy nạn ra bên ngoài không gian.
Lúc đó...ảnh hưởng đến trí nhớ liền bắt đầu dần dần xuất hiện, vào thời điểm trí nhớ của mọi người về các công ty này biến mất, ấn tượng đã dần phai nhạt, chỉ có duy nhất Vương Dao là còn nhớ kỹ.
Một công ty, hai công ty...ở trong trí nhớ của tất cả mọi người, công ty biến mất cùng với xảy ra chuyện, chỉ có một hai công ty như vậy, thế nhưng cái mà Vương Dao nhìn thấy, lại là mấy chục công ty, thậm chí là trên một trăm công ty biến mất!
Cho nên, nàng đã quyết định đi điều tra.
"Em đi sẽ quá mức nguy hiểm."
"Em biết."
"Anh sẽ đi theo em."
"Không được, nơi này còn cần anh, thời gian đi vào vũ trụ quá mức lâu dài, không biết phải mất bao lâu."
"Vậy thì hãy để cho người khác đi."
"Không được, trí nhớ của bọn hắn sẽ biến mất."
"..."
"Vậy thì như thế này, anh sẽ báo cáo chuyện này cho Gen Công Hội, để bọn hắn an bài chiến sĩ cường đại nhất đi theo em chấp hành nhiệm vụ, như thế anh mới yên tâm." Trần Phong sau cùng cũng thỏa hiệp.
"Được." Vương Dao đồng ý, cho dù, nàng mới là chiến sĩ cường đại nhất.
Sau cùng, Vương Dao xuất phát cùng với một đội ngũ.
Nàng phải đi, bởi vì chỉ có nàng mới có thể nhớ kỹ những ký ức kia.
Cho nên, đội ngũ được điều động lần này, dùng Vương Dao làm chủ, hết thảy đều phải nghe theo mệnh lệnh của nàng.
Trần Phong tin tưởng nàng, bởi vì hắn biết rõ những ký ức này đã bắt đầu trở nên mơ hồ, cho nên, chuyện này nhất định phải điều tra, chỉ có điều là, hắn chưa bao giờ nghĩ tới, Vương Dao sau khi rời đi, bộ phận trí nhớ này...vậy mà cũng dần dần biến mất.
Dần dần, hắn thậm chí đã quên đi sự tồn tại của Vương Dao.
...
Trần Phong lẳng lặng nhìn, có một chút say mê.
Khổng Bạch muốn an ủi hắn, nhưng không biết phải làm sao.
Xoạt! Quầng sáng may mắn vận chuyển, cho Trần Phong câu trả lời chân thật nhất, Vương Dao, còn sống.
Cho dù bởi vì nguyên nhân đạo quang ảnh kia, không có cách nào định vị, không có cách nào tìm được tin tức rõ ràng hơn, thế nhưng hắn vẫn như cũ có thể xác định được rằng Vương Dao vẫn còn sống.
Còn sống sót là tốt rồi, Trần Phong ngưng tụ hai mắt.
Miễn là còn sống, liền có hi vọng.
Vũ trụ sao...trong mắt của hắn tuôn ra sát ý, chính mình từ không mà có, ngay cả Tội Ác Chi Thần cũng đều có thể xử lý được, làm sao có thể sợ tên gia hoả này?
Hiện tại, hắn cần phải biết, cái tên này, đến cùng là ai?
Xoạt. Ánh mắt của hắn một lần nữa ngưng tụ.
"Tiếp tục xuyên về quá khứ."
"Ta muốn biết hết thảy."
Trong mắt của Trần Phong loé lên hàn quang.
"Hiểu rõ." Khổng Bạch đồng dạng cũng cảm thấy rung động.
Cái tên kia, vậy mà đã ở thế giới loài người phát triển thành thế lực của mình hay sao? Quá thông minh.
Thật đáng sợ, vào thời điểm đối mặt với các tồn tại ở thời đại Thái Cổ, ai có thể nghĩ tới, các công ty trong thế giới nhân loại, lại đột nhiên xuất hiện vấn đề?
Đáng tiếc là ở bên trong quá trình tìm hiểu, cũng không thấy được quá nhiều tin tức.
"Không có." Khổng Bạch lắc đầu.
Những thứ hiện tại mà bọn hắn nhìn thấy, chỉ có thể chứng minh những công ty kia biến mất có khả năng là có quan hệ cùng với đạo quang ảnh kia, thế nhưng có quan hệ gì, căn bản lại không biết!
"Có một chút cổ quái." Trần Phong cảm thấy rất kỳ quái.
"Ta cũng cảm thấy như vậy." Khổng Bạch chau mày.
Cái sự kiện này, nhìn qua dường như hết sức thuận lợi. Vương Dao mang người đi lên vũ trụ điều tra, sau đó xảy ra chuyện, cho nên nội dung cốt truyện là: bọn hắn vốn cho là có một chút ngoài ý muốn dẫn đến các công ty biến mất, cho nên mới đi vào vũ trụ điều tra, không nghĩ tới lại điều tra ra được đạo quang ảnh cực kỳ cường đại kia, cho nên, sau cùng tất cả mọi người đều gặp nạn, đây là kết quả.
Nhìn qua như vậy thì ngay cả một chút vấn đề cũng đều không có, thế nhưng...luôn cảm giác có chỗ nào không đúng lắm.
"Tất cả mọi người, đều là đột nhiên biến mất có đúng hay không?" Trần Phong bỗng nhiên mở miệng.
"Đúng." Khổng Bạch khẳng định.