Cùng với...bất luận một chuyện không thể nào! Kế hoạch lúc đầu của hắn, đúng là muốn làm sụp đổ toàn bộ hệ thống, triệt để phá vỡ toàn bộ thế giới, nhưng đến khi hắn đối với cái thế giới này hiểu rõ càng ngày càng sâu, khi hắn hiểu rõ được thời đại Thái Cổ, khi hắn hiểu rõ được thời đại thần linh, cho dù là vào thời điểm những vật này vẫn còn đang tồn tại trong truyền thuyết, hắn đã sớm bắt đầu đi sâu nghiên cứu.
Kế hoạch của hắn, cũng đang không ngừng được cải biến.
Mà hiện nay...rất nhanh, đã sắp được thực hiện.
"Ngươi muốn phục sinh nàng?" Phụ thân của La Nguyên mở miệng, chỉ có ông ta mới biết chấp niệm trong lòng của đứa con trai này.
Mọi người đều nói mối tình đầu là tốt đẹp nhất, thế nhưng, khi mà cái mối tình đầu đẹp đẽ này, lại bởi vì chính mình mà chết, chỉ sợ cả đời đều không thể quên đi, trong lòng của con trai ông ta vẫn một mực có chấp niệm.
Chấp niệm thật sâu.
Phục sinh một nhân loại? Rất nhiều thần linh liếc nhìn nhau.
Phục sinh, đối với thần linh mà nói, là một chuyện rất bình thường.
Không có cách nào, Thần linh có thân thể quá mức mạnh mẽ, nhiều khi muốn giết cũng không chết, nhiều nhất chỉ có thể khiến cho thần linh ngủ say, cho nên sau khi ngủ say một khoảng thời gian dài dằng dặc, lại có thể sống lại nhảy nhót.
Thế nhưng nhân loại? Có khả năng không lớn.
Nếu như là vừa mới chết, có lẽ còn có thể cứu.
Năm đó? Trước thời đại thần linh? Vào lúc ban đầu của thời đại gen?
Chuyện này...đã quá xa xưa! Người kia, đoán chừng đã triệt để chết đi.
Thần lực của bọn hắn coi như có mạnh mẽ hơn, cũng không có cách nào cứu trở về a? A đúng rồi, có một vài năng lực, không phải là có thể trở lại quá khứ hay sao? Có lẽ, nếu như có thể trở lại quá khứ, có thể đem tiểu cô nương kia cứu trở về...
Chỉ có điều là, nếu quả thật có thể trở về quá khứ, tương lai hiện tại, sẽ phát sinh ra chuyện gì?
Nếu như cứu sống tiểu cô nương, La Nguyên năm đó, sẽ còn tự phế bỏ chính mình, tổ kiến ra công ty khoa học kỹ thuật Phong Bạo hay sao? La Nguyên năm đó, sẽ còn có cỗ ý chí bất tử bất diệt đáng sợ như bây giờ hay sao? Không có người nào biết rõ.
Mà Diệp thì sao? Một khi La Nguyên không còn trở nên mạnh mẽ, một khi Diệp thức tỉnh một lần nữa...
Diệp đã chết rồi, chết hết sức triệt để.
Thế nhưng nếu như tùy tiện trở về quá khứ, rất có thể, sẽ khiến cho Diệp ở quá khứ biết được chân tướng, sau đó giết trở lại, đó mới là chuyện đáng sợ nhất, thực lực của Diệp...
Nếu như gặp được một lần nữa, ngay cả La Nguyên cũng không có nắm chắc. Mà nếu như gặp được ở quá khứ, thì càng là một con đường chết, cho nên, hắn thật sự muốn trở về cứu tiểu cô nương kia hay sao? Bọn hắn nhìn về phía La Nguyên.
"Không, tại sao phải cứu nàng?" La Nguyên lắc đầu, rất là bình tĩnh nói: "Nàng cũng không thuộc về thời đại này, lối đi trở lại quá khứ, ta đã phong kín toàn bộ, không có bất kỳ một khả năng nào!"
"Bất luận con đường nào trở về quá khứ, đều đã bị ta phong tỏa."
"Cái thế giới này, từ giờ trở đi, không cho phép xuyên qua nữa!" La Nguyên lạnh lùng nói: "Vô luận là trở về quá khứ, hay là tương lai!"
"Vậy ngươi muốn làm cái gì?" Phụ thân của La Nguyên mờ mịt, ông ta vẫn cho là mình hiểu rất rõ đứa con trai này.
Bao nhiêu lần tỉnh mộng vào lúc nửa đêm, La Nguyên bừng tỉnh trong mộng, đều không phải là vì tiểu cô nương kia hay sao? Cái mà hắn mong muốn, tất nhiên là một lần nữa trở lại cái thời đại kia, một lần nữa trở lại bên người tiểu cô nương kia, sau đó làm ra lựa chọn không giống nhau, không phải như vậy hay sao?
Vì cái gì...hắn lại muốn phong kín những con đường trở lại quá khứ?
"Tầm nhìn của các ngươi thật sự là quá hạn hẹp." La Nguyên chỉ bình tĩnh nói.
Đám ngu xuẩn này, làm sao có thể biết được kế hoạch của hắn? Hắn phấn đấu cả đời, chẳng lẽ là chỉ vẻn vẹn muốn trở về quá khứ thôi hay sao? Trở lại cái thời đại làm hắn căm ghét kia hay sao? Quá hài hước.
"Ta thế nhưng chính là La Nguyên a." Hắn tự lẩm bẩm.
Xoạt! Hắn đứng dậy, lực lượng Vô cùng vô tận vờn quanh ở bên người, hắn nhìn về phía phương xa, ở nơi đó, có một thần linh đang đứng xem náo nhiệt, đúng vậy, vị thần linh này có thể đứng, là bởi vì hắn đã kịp chặt tay tự cứu.
Chỉ có điều là, sua khi người này chém cụt tay cũng không rời đi, mà lại lưu lại nơi này hy vọng nhìn thấy chân tướng, mãi đến khi ánh mắt của La Nguyên rơi lên trên người của hắn, hắn mới cảm thấy cả người phát lạnh.
"Ngươi nên rời đi." La Nguyên cười cười.
Xoạt! Sắc mặt của vị thần linh kia đại biến, xoay người bỏ chạy.
Nhưng mà đã muộn.
Phốc! Thân ảnh của La Nguyên lấp lóe, hắn trong chớp mắt xuất hiện ở sau lưng của vị thần linh kia, máu tươi văng khắp nơi, vị thần linh kia thậm chí còn không kịp phản ứng, đã ngã xuống, toàn bộ sinh linh sợ mất mật.
Chuyện này...đây chính là thực lực chân chính của La Nguyên hay sao?
Oanh! Chém giết thần linh, La Nguyên chính thức đăng lâm thần vị, lực lượng cường đại nguyên bản của hắn lại một lần nữa thuế biến.
"Hãy thần phục ta đi."
"Các ngươi, cuối cùng cũng sẽ là con dân của ta."
La Nguyên than nhẹ một tiếng.
Tiếng than nhẹ này xuyên thấu qua vòng đeo cổ tay, truyền đến mỗi một cái góc trên thế giới, cơ hồ mỗi một sinh linh, đều nghe được tiếng than này của hắn.
"Bịch!" Có càng nhiều người quỳ rạp xuống đất.
Thậm chí, ngay cả phụ thân của La Nguyên.
Bên trong tiếng than kia dường như có một loại cảm giác uy hiếp kỳ quái, khiến cho người ta không thể không thần phục.
Mà ngay vào một khắc những người kia quỳ xuống, vô cùng vô tận tín ngưỡng tuôn ra, hàng ngàn tỷ sinh linh ở trong thiên địa, toàn bộ lại vào thời khắc này lại biến thành tín đồ của La Nguyên!
Oanh! Vô tận tín ngưỡng tuôn ra.
Ở dưới sự khống chế của vòng đeo cổ tay, những người kia căn bản không có sự lựa chọn.
Ngay cả những tín đồ nguyên bản thuộc về những thần linh khác, đều chuyển biến vào cái thời khắc này, thế nhưng những vị thần linh kia ngoại trừ cười khổ, căn bản là không dám nói một lời nào. Bởi vì ngay cả chính bọn hắn cũng đều thần phục a!
Vào giờ khắc này, hàng ngàn tỉ sinh linh thần phục. Sự uy nghiêm của La Nguyên, truyền ra khắp thế giới.
Cái thế giới vừa mới thức tỉnh này, vừa mới trải qua thời đại của Tội Ác Chi Thần, rồi tới thời đại của Trần Phong, nhưng chưa được bao lâu, lại biến thành thời đại của La Nguyên!
Đây, là thế giới thuộc về hắn!
Đây, là thời đại thuộc về hắn!
Oanh! La Nguyên hưởng thụ lấy cỗ tín ngưỡng trùng kích.
Vị thần linh vừa rồi hắn đánh chết bất quá chỉ là một tiểu thần linh, thế nhưng chỉ sau một lát công phu, hắn liền trùng kích đến thần linh sơ cấp, thần linh trung giai, hơn nữa còn đang không ngừng xông vào!
Cỗ tín ngưỡng lực này quá mức kinh khủng! Xa xa so với cỗ tín ngưỡng lực lúc trước của Trần Phong, còn muốn cường đại hơn!
"Ta nên nghe hắn." Phụ thân La Nguyên bỗng nhiên thở dài một tiếng.
"Đúng vậy a." Một ít lão nhân lắc đầu nói: "Năm đó...chúng ta sai, không nghĩ tới, bây giờ cũng sai."
"Chúng ta còn có lựa chọn nào hay sao?" Một lão nhân quyền cao chức trọng cười khổ.