Không giống nhau cùng với trận chiến lần trước Tội Ác Chi Thần không ngừng bị tiêu hao át chủ bài, sau cùng bị Trần Phong dùng một kích diệt đi, La Nguyên trước mắt, cho đến bây giờ cũng không có lãng phí một chút thần lực nào, cũng không nhận phải thương tổn.
Mỗi một lần, hắn đều có thể làm ra một dạng đồ vật, vô luận là cái bóng, đoàn quân đèn Led nhấp nháy, hay là một kiếm kinh thiên này.
"Cái này cũng có thể bắt chước hay sao?" Tần Hải thở dài, hắn đã thật sự không có cách nào.
Một kiếm cường đại nhất do hắn và Ngô Huy phối hợp, một kiếm có thể so với thần linh cao giai đỉnh phong, đều bị đối phương dùng năng lực ảnh trong gương triệt tiêu, hắn còn có thể làm như thế nào? Xem ra đối phương có thể khắc chế năng lực của Ngô Huy. Mà không phải là chỉ có một loại năng lực! Trong lòng của Tần Hải nghĩ như vậy.
"Ngô Huy, lại ngưng tụ ra một cái bóng đi." Trần Phong bỗng nhiên mở miệng.
"Được." Ngô Huy gật gật đầu, ngưng tụ một cái bóng đơn giản, là chuyện hắn có thể tuỳ tiện làm ra, chỉ cần trong đầu của đám thần linh vẫn còn suy nghĩ về cái bóng, hắn tự nhiên cũng có thể ngưng tụ ra thêm một cái bóng.
Xoạt! Một vệt ánh sáng loé lên, cái bóng lại xuất hiện.
"Mau nhìn."
"Cái bóng lại xuất hiện!"
"Nó quả nhiên không có chết, lúc trước cũng chính là như vậy."
Có rất nhiều thần linh cảm thấy chấn động.
Hưu! Cái bóng xuất hiện cũng không nói chuyện, mà chỉ vọt thẳng về hướng La Nguyên.
Xoạt! Ở một bên khác, đạo quang ảnh cũng xuất hiện, bùng nổ ra một trận đại chiến.
"Lại là như thế này!"
"Là tiêu hao lực lượng thuần tuý hay sao?"
"Không biết."
Đám thần linh nhìn cảnh này có một chút mê mang, bởi vì công kích như vậy không hề có tác dụng, vì cái gì còn muốn lãng phí thời gian chứ?
"Ngưng!" Trần Phong ở phía xa điểm một cái.
Xoạt! Quầng sáng may mắn mở ra, tất cả lực lượng của Trần Phong, đều vận dụng vào người của cái bóng, có một chút đồ vật nhìn không thấy lặng yên toả ra, hạch tâm của cỗ lực lượng này là thần lực may mắn! ! !
Đạo quang ảnh quyết đấu cùng với cái bóng? Đánh ngang tay với nhau? Đúng thế.
Ảnh trong gương? Vậy nếu như dùng thần lực may mắn yên lặng ảnh hưởng thì sao...
Trên cơ sở hai bên đánh ngang tay với nhau, khi có một bên đạt được sự gia trì của thần lực may mắn thì sao? Khi tất cả công kích cùng với động tác đều trở nên vô cùng hoàn mỹ...đạo quang ảnh sẽ lấy cái gì mà thắng? Trần Phong nghĩ như vậy.
Nhưng mà...làm cho người kinh ngạc chính là, tận chiến đấu này theo thời gian trôi qua, vẫn là đánh ngang tay với nhau!
Đúng thế, đạo quang ảnh thế mà vẫn đánh ngang tay với cái bóng!
Làm sao có thể? Trần Phong chau mày, hắn có thể cảm giác được hiệu quả do thần lực may mắn tạo ra, điều này nói rõ là thần lực may mắn hẳn là đã phát huy tác dụng, làm sao lại không có tác dụng? !
"Thần lực may mắn đúng là đã phát huy ra hiệu quả." Ngô Huy có thể chứng minh, hắn có thể cảm giác được, đòn công kích của cái bóng dường như đã trở nên sắc bén hơn.
Thế nhưng...
"Đạo quang ảnh cũng ra tay sắc bén hơn." Ngô Huy nói ra.
Trần Phong cảm thấy chấn động, đạo quang ảnh...vậy mà cũng biến hóa theo rồi?
Bởi vì cái gì? Bời vì La Nguyên sử dụng năng lực ảnh trong gương? Cái bóng được tăng cường thực lực, đạo quang ảnh cũng sẽ được tăng cường theo?
Ừm...Trần Phong trầm tư một lát.
"Ngô Huy, hủy cái bóng đi."
"Hiểu rõ."
Oanh! Cái bóng bỗng nhiên nổ tung, biến mất tại chỗ.
Đạo quang ảnh đối diện bỗng nhiên dừng lại, không có bất kỳ một động tác nào, ngược lại còn trở về bên người La Nguyên, có một chút đùa cợt nhìn về phía vị trí mấy người Trần Phong.
! ! ! Đám người Trần Phong cảm thấy chấn động, vẫn còn! Đạo quang ảnh vẫn còn tồn tại!
"Đây tuyệt đối không phải là năng lực ảnh trong gương!" Trần Phong bừng tỉnh.
Bất luận là loại năng lực ảnh trong gương nào, đều không thể làm được như thế!
Thứ nhất, bộ dáng cùng với thực lực cũng không phải là mô phỏng hoàn toàn! Điều này nói rõ cũng không phải là do năng lực ảnh trong gương phục chế ra!
Thứ hai, rõ ràng là sau khi đạo quang ảnh xuất hiện, Trần Phong mới thi triển thần lực may mắn, đối phương cũng thay đổi theo, điều này nói rõ, chỉ có thể là loại năng lực ảnh trong gương mới làm được!
Thứ ba, cái bóng nổ tung, đạo quang ảnh vẫn còn ở đó.
Như vậy thì đây nhất định không phải là năng lực ảnh trong gương, nhưng nếu như không phải là năng lực ảnh trong gương, thì sẽ là cái gì? Nhất là loại thần lực may mắn này, gần như không có khả năng mô phỏng ra được!
Trừ phi...đối phương căn bản không cần sử dụng năng lực ảnh trong gương? Trong lòng của Trần Phong bỗng nhiên tuôn ra một cái ý nghĩ đáng sợ, bởi vì không chỉ là cuộc chiến đấu này, bọn hắn mỗi một lần giao phong, cùng với những ký ức đã bị lãng quên kia, dường như cũng đang ám chỉ cái gì đó.
Lúc trước Trần Phong không biết rõ chân tướng, cho nên cũng không có nghĩ nhiều, thế nhưng hiện tại...
"Để ta tới!" Trần Phong đứng dậy.
Oanh! Hai cỗ hào quang đáng sợ phun trào trong đôi mắt, Trần Phong lạnh lùng nhìn chăm chú vào La Nguyên cách đó không xa, bầu trời, bỗng nhiên trở nên tối đen, dị tượng đáng sợ bao trùm toàn bộ thế giới, một loại cảm giác nguy hiểm kinh người bao phủ toàn bộ sinh linh.
"Đa xảy ra chuyện gì?"
"Không biết."
"Thật là đáng sợ, ta cảm giác được khí tức tử vong."
Bọn hắn ngẩng đầu.
Oanh! Bầu trời dường như vào thời khắc này bị xé rách.
Một viên hằng tinh cách bọn hắn không biết bao nhiêu năm ánh sáng, bỗng nhiên rung động, lung lay sắp đổ, vậy mà hướng về bọn hắn lao đến, toả ra khí tức đáng sợ, khiến cho toàn bộ sinh linh run rẩy.
Oanh! Khí tức tử vong, bao phủ tất cả mọi người.
Hai con ngươi của Trần Phong chớp động hỏa diễm, lộ ra vẻ cực kỳ đáng sợ.
Hắn muốn làm cái gì? Mấy người Khổng Bạch cũng giật nảy mình.
Hủy diệt tinh cầu? Bất quá suy nghĩ một chút, bọn hắn vẫn quyết định tin tưởng Trần Phong.
Hưu! Viên hằng tinh đáng sợ phá không mà đến, đó là một viên hằng tinh còn to lớn hơn viên tinh cầu ở dưới chân, mặc dù đây là một ngôi sao nhỏ xíu mà bọn hắn nhìn thấy trên bầu trời mỗi ngày, mà vào giờ phút này, bọn hắn mới biết được viên hằng tinh này có bao nhiêu đáng sợ.
Toàn bộ bầu trời bị viên hằng tinh kia che đậy, vào thời điểm viên hằng tinh kia tới gần, ở bên trong ánh mắt của bọn hắn, đã không còn nhìn thấy bất kỳ vật gì.
Trước mắt, chỉ có bóng tối vô tận, cái này cùng với khoả sao chổi lao xuống lúc trước không giống nhau, mà là hủy diệt đúng nghĩa!
Cho dù, viên hằng tinh kia còn cách bọn hắn rất xa xôi.
"Còn chưa ngừng lại hay sao?" Mấy người Khổng Bạch có chút run tay.
Mặc dù bọn hắn biết viên hằng tinh này bị Trần Phong dẫn dắt, thế nhưng nếu có một phần vạn khả năng, có một phần vạn khả năng khống chế không nổi...
Xoạt! Bỗng nhiên, trên bầu trời có một tiếng nổ vang thật lớn, bầu trời bị xé ra một cái đường hầm không gian thật lớn, viên hằng tinh kinh khủng sắp va vào tinh cầu lại đột nhiên biến mất.
Bọn hắn ngẩng đầu, bầu trời tối tăm lại một lần nữa trở nên trong xanh.
Viên hằng tinh kia...vẫn còn y nguyên ở vị trí cũ!