La Nguyên kỳ thật đã sớm phát hiện ra chuyện này, thế nhưng hắn ngược lại còn cảm thấy hết sức hưng phấn, bởi vì nếu như vậy, chẳng phải nói là, hắn có khả năng thu hoạch được càng nhiều năng lực? ! Năng lực Thái Cổ, thậm chí là...năng lực của Thần linh!
Thế là, hắn lặng yên không một tiếng động tiến hành ẩn nấp, trở thành chủ sự sau màn chân chính.
Thế giới Song Giác xâm lấn...
Tọa độ tinh cầu nhân loại được gửi đi...
Những sự tình dị thường kia, cơ hồ đều là do La Nguyên làm, hắn âm thầm điều khiển hết thảy, chính là vì hấp thu hết thảy năng lực mà chính mình có thể thu được, hắn muốn hấp thu hết thảy năng lực khắp trong thiên hạ, truy tìm mục tiêu của mình!
Cũng may, hắn đã hoàn thành, loại tồn tại đáng sợ như Diệp, cũng đã bị tiêu diệt. Thế giới loài người, cùng với những thần linh kia, sau cùng đều bị hắn dùng vòng đeo cổ tay khống chế. Đây quả thực là một kết cục hoàn mỹ nhất.
Chỉ cần sẽ giải quyết xong những con ruồi trước mắt này, hết thảy liền xem như sẽ kết thúc, nhất là cái tên Trần Phong luôn luôn sáng tạo ra kỳ tích này.
Cái mà Trần Phong dựa vào không phải là Quầng sáng may mắn hay sao?
Cái năng lực kia...vào thời điểm La Phong phát hiện ra, đã sao chép lại. Hắn từng bước đi tới, Quầng sáng may mắn phát huy ra tác dụng, cũng vô cùng lớn lao! Mặc dù cuối cùng Trần Phong đã từ bỏ vòng đeo cổ tay, khiến cho Quầng sáng may mắn của hắn thiếu đi cảm ngộ. Thế nhưng, không quan trọng.
Dùng lực lượng của hắn thúc giục Quầng sáng may mắn, vốn đã mạnh mẽ hơn so với Trần Phong.
Nhiều nhất là Quầng sáng may mắn của hai người sẽ bị triệt tiêu, khi đối mặt với hắn, Quầng sáng may mắn của Trần Phong sẽ không có tác dụng! Cho nên, Trần Phong căn bản không có khả năng chạy thoát.
Hắn, La Nguyên, mới là chưởng khống giả chân chính của cái thế giới này! Hắn muốn chân chính nắm giữ cái thế giới này, sau đó đem thời gian quay ngược, không sai, chân chính quay ngược thời gian, đem hết thảy tất cả, toàn bộ quay ngược trở lại!
Không sai, là đảo lưu! Bởi vì năng lực xuyên qua căn bản là không có tác dụng.
Hoặc nói là...hắn đã không dám thử nghiệm năng lực xuyên qua. Cái năng lực xuyên qua kia, gây ra ảnh hưởng quá mức đáng sợ, Diệp rõ ràng đã chết đi, bởi vì hắn tùy tiện xuyên qua mấy lần, làm ảnh hưởng tới dòng thời gian, vậy mà có thể sống lại!
Nếu như Diệp lại sống lại một lần nữa thì sao? Hoặc là...thần linh sống lại lần này là Sáng Thế thần thì sao? La Nguyên ngẫm lại đều cảm thấy quá đáng sợ.
Nếu như Sáng Thế thần thật sự trở về, hắn có mạnh hơn nữa cũng sẽ bị đập chết, không có một chút phản kháng nào. Cho nên, La Nguyên sẽ không cho bọn hắn bất cứ một cơ hội nào.
Ngược lại xuyên qua về quá khứ, mọi chuyện xảy ra hắn cũng không khống chế được, huống chi, coi như trở về quá khứ, về sau lại có những người khác tùy tiện xuyên qua, cũng hết sức phiền phức, cho nên...hắn quyết định, quay ngược thời gian!
Hắn muốn biến thời đại của tiểu cô nương kia, biến thành thời đại hiện tại!
Không có quá khứ!
Không có tương lai!
Chỉ có ——vị trí hiện tại!
Nếu như thời gian thật sự là một sợi dây thừng, xuyên qua chính là nhảy trên từng chỗ của sợi dây thừng này, như vậy điều mà La Nguyên muốn làm, chính là triệt để chặt đứt hết đoạn dây thừng ở phía sau! Khiến cho thời đại thần linh, quay ngược trở về!
Trở lại lúc trước! Trở lại cái thời điểm mà hắn còn là thiếu niên! Người xuyên qua, cũng chỉ có chính hắn, thế giới cũng sẽ không biến hóa.
Quay ngược...quay ngược chính là toàn bộ thế giới! ! ! Duy chỉ có chính hắn là không thay đổi! ! Hắn nguyên bản sẽ biến mất, đối với tương lai cũng không hề có ảnh hưởng. Chính hắn, vẫn sẽ vĩnh viễn là chính hắn, đây mới là cái thời đại mà hắn mong muốn.
Đó là...thời đại mà tiểu cô nương tồn tại.
Đó là... thời đại mà hắn làm chưởng khống giả.
Đó là... thời đại mà hắn sẽ không cần phải lo lắng là mình sẽ bị gạt bỏ trong tương lai.
Đương nhiên, muốn làm một được một bước này, cần một điều kiện vô cùng khinh khủng, hắn cần phải chân chính khống chế toàn bộ thế giới, làm đến một bước mà ngay cả Diệp lúc trước đều không thể hoàn thành kia, mới có thể!
Chân chính chưởng khống cái thế giới này, sau đó khiến cho cái thế giới này quay ngược. Đến lúc đó...hắn mới được tính là chân chính trở về!
Về phần tất cả những thứ hiện tại này? Ừm, đến thời điểm hắn hoàn thành kế hoạch...hết thảy tất cả những thứ hiện tại, cũng sẽ theo thời gian quay ngược hoàn toàn biến mất cùng với yên diệt, cùng với xuyên qua khác biệt, quay ngược thời gian, là chân chính gạt bỏ hết thảy!
Ngoại trừ hắn ra thì sẽ xóa bỏ hết thảy! Cái gì Thái Cổ, cái gì thần linh, đều sẽ hóa thành hư không!
"Cũng nên kết thúc rồi." La Nguyên thở dài, trong đầu của hắn lóe lên một chút hồi ức, bất quá đều là sự chua xót đối với đoạn đường này, một mình hắn đi trong một con đường tối tăm qua nhiều năm như vậy, thật sự là quá khó khăn!
"Sắp thành công rồi...hãy chờ ta." La Nguyên thì thầm, hắn dường như đã thấy được tiểu cô nương kia, đang đứng đợi mình.
Còn trước mắt, hắn vẫn một mực giữ lại Trần Phong mà không có giết chết...
Xoạt! Hắn thuận tay ném qua cho Trần Phong một cái vòng đeo cổ tay.
"Hiện tại, đeo nó lên." La Nguyên nghiêm mặt nói.
"Ngươi chưa có Quầng sáng may mắn hay sao?" Trần Phong ngạc nhiên hỏi.
"Đương nhiên là có rồi." La Nguyên cười nói: "Tuy nhiên lĩnh ngộ đối với Quầng sáng may mắn của ngươi vẫn ở trên ta, dù sao thì Quầng sáng may mắn vẫn cần phải thăng cấp, huống chi, trên người của ngươi còn có những loại năng lực khác."
"Một chút năng lực rất kỳ quái." La Nguyên hơi híp tròng mắt.
"Đây là nguyên nhân mà vì sao ngươi không giết ta?" Trần Phong cười nói.
Khó trách cái tên này lại giữ hắn ở nơi này lẩm bẩm không ngừng, nguyên lai là do coi trọng năng lực của hắn? Ừm...
"Ngươi cũng đã biết, nhân vật phản diện luôn luôn chết bởi vì nói nhiều chứ?" Trần Phong hỏi.
"Biết chứ." La Nguyên nhún nhún vai nói: "Trong mắt của ta, ngươi mới là nhân vật phản diện, không phải hay sao?"
Xoạt! Ánh mắt của hai người đụng vào, vậy mà bắn ra một vệt tinh quang.
Nhân vật phản diện...
"Ta hiểu được." Trần Phong hiểu rõ.
Không biết từ khi nào, tên La Nguyên này, đã đem chính mình trở thành nhân vật chính từ đầu đến đuôi, hắn lợi dụng Quầng sáng may mắn để gắn mình với mọi thứ mà nhân vật chính nên có. Trong một thời gian dài, chính mình cũng tin.
Trước đó chính mình không phải cũng nghĩ như vậy hay sao? Trần Phong tự giễu.
Sau cùng, hắn vẫn được người khác thức tỉnh, Quầng sáng may mắn, cuối cùng chỉ là Quầng sáng may mắn, chứ không phải là quầng sáng dành cho nhân vật chính!
"Đeo lên." Vẻ mặt của La Nguyên trở nên lạnh hơn mấy phần.
"Được." Trần Phong thở dài: "Ngươi xác định muốn ta đeo lên?"
"Có lẽ sau khi ta đeo lên, sẽ phát sinh ra chuyện không tốt." Trần Phong rất là nghiêm túc giảng giải.
"Đeo lên!" La Nguyên đã không muốn nhiều lời cùng với cái tên này.
"Được." Trần Phong cầm lấy vòng đeo cổ tay.
"Chà, thật sự là một cảm giác đã lâu." Trần Phong cảm khái một tiếng, dường như, đã rất lâu rồi, chính mình còn không đeo qua thứ này.
Xoạt! Quầng sáng may mắn im ắng khởi động.