Siêu Cấp Gen ( Dịch Full )

Chương 1080 - Đi Tìm Tác Giả

Đi tìm tác giả Đi tìm tác giả

"Không có." Vương Thuần buông tay.

"Ngươi không phải là nam chính hay sao?" Trần Phong trừng mắt nhìn hắn.

Vương Thuần hơi có chút xấu hổ nói: "Hai vị này dù sao cũng là boss của cái thế giới này."

"Các nàng có tính cách tự chủ, sẽ không nghe lời của bất kỳ ai."

"Cho nên...quầng sáng nhân vật chính của ta đối với các nàng không có tác dụng."

Vương Thuần buông tay, Minh Nguyệt, Thần Vương, vốn là tồn tại mà hắn không có cách nào đụng vào.

"Vậy phải làm sao bây giờ?" Trần Phong có chút đau đầu.

Hắn dù như thế nào cũng đều không nghĩ tới, sự tình sau cùng lại phát triển đến một bước này!

Thế mà, còn phải cân nhắc! Làm như thế nào để thuyết phục một nữ đồng tính!

M* nó!

Tính cách của nàng như thế nào? Không biết.

Nàng cùng với nguyên tác khác nhau ở chỗ nào? Không biết.

Thần Vương ở trước mắt, đối bọn hắn mà nói, chính là một ẩn số, bởi vì ai cũng không biết, Thần Vương sau khi trở thành nữ đồng tính không hiểu thấu, rốt cuộc có tính tình như thế nào.

"Thật là đau đầu." Trần Phong trầm ngâm một lát, bỗng nhiên nghĩ đến, có lẽ sẽ có một người biết.

"Ai? !" Hai mắt của Vương Thuần tỏa sáng.

"Tác giả của quyển sách này!" Trần Phong chỉ một ngón tay vào không trung.

"Đây không phải là phiên bản cải biến hay sao?" Vương Thuần hỏi.

"Vậy thì đi tìm tác giả của phiên bản cải biến." Trần Phong lạnh nhạt nói.

"Làm sao có thể?" Vương Thuần cười khổ.

Những tác giả viết thể loại này thường trốn rất kín, ngay cả cảnh sát mạng cũng không tìm được...ừm, chớ đừng nói chi là, hiện tại còn là loạn thế.

Nhân loại đã trải qua thời đại Thái Cổ buông xuống... Thần linh buông xuống... thời đại tội ác của Diệp, thời đại đầy hào quang của Trần Phong, cùng với thời đại khống chế của La Nguyên, không biết bây giờ tác giả là thủ hạ của La Nguyên hay là đã chạy nạn đến một nơi hẻo lánh nào đó!

Làm một người bình thường? Thật sự có thể chống đỡ được lâu như thế hay sao? Hắn không biết, có lẽ, vị tác giả này đã chết tám đời.

"Không tìm làm sao biết?" Trần Phong cười nói: "Vừa vặn, chuyện tìm người này, lại là cái mà ta am hiểu nhất!"

Xoạt! Ánh sáng lưu động, Quầng sáng may mắn mở ra!

"Ngươi không phải là không thể dùng Quầng sáng may mắn hay sao?" Vương Thuần kinh ngạc.

Bởi vì nguyên nhân La Nguyên, Trần Phong đã thật lâu không dám sử dụng Quầng sáng may mắn.

"Ở cái thế giới này, vẫn có thể dùng được một chút." Trần Phong hít vào một hơi thật sâu nói.

Xoạt! Ánh sáng lưu chuyển, trước mắt Trần Phong xuất hiện một chuỗi con số, đây là tọa độ của vị tác giả kia, Trần Phong chỉ dám sử dụng Quầng sáng may mắn để tìm kiếm toạ độ, còn những việc khác, hắn thật sự là cũng không dám dùng linh tinh.

Cho dù là cách hai thế giới! Cho dù thần lực đã được che giấu. Thế nhưng...nếu như sử dụng vượt quá giới hạn, có khiến cho La Nguyên cảnh giác hay không, hắn thật sự không biết.

"Có cái tọa độ này, chúng ta có thể trở về thế giới hiện tại nhìn một chút." Trần Phong nói ra.

"Được a." Vương Thuần thở dài.

Thế là hai người chỉ có thể rời đi khỏi cái thế giới này, đi về phía toạ độ của vị tác giả kia, rất có thể đây chính là toạ độ của một nghĩa địa nào đó.

Cũng may, sau cùng hai người bọn hắn đã đi đến được toạ độ, đây là một căn nhà xa hoa mặc dù có một chút cũ nát.

Có hi vọng, trong lòng của Trần Phong nhất thời trở nên vui vẻ.

"Cốc cốc!" Vương Thuần gõ cửa.

"Ai đó?" Bên trong truyền đến giọng nói trầm thấp.

"Tôi là nhân viên chuyển phát nhanh." Vương Thuần thấp giọng trả lời.

"Để bưu kiện ở trước cửa đi."

"Ách, ngoài việc chuyển phát nhanh, có người báo là đồng hồ nước ở đây bị hỏng..."

"? Chuyển phát nhanh còn biết sửa đồng hồ nước?"

"Đây là nghiệp vụ của chúng ta, thuận tiện chuyển bưu kiện đến địa chỉ này mà thôi."

"Há, có thể là ai đó đã báo sai, ta đang tắm, có nước."

"... công tơ điện ở đây có khả năng..."

"Ta đang xem tivi."

"... đường ống gas có khả năng..."

"Vẫn tốt, ta đang nấu đồ ăn."

"..."

Vương Thuần nghẹn lời, hắn thật sự không nghĩ tới, hắn vừa nói được hai câu, liền bị nhìn thấu, thở dài: "Xem ra ta không có năng khiếu lừa gạt người khác giống như ngươi."

"..."

Trần Phong im lặng.

Ầm! Hắn dùng một cước đạp bay cửa chính, hai người nhất thời giật mình.

Ở bên trong có một người trung niên mập mạp không mặc đồ.

Trong phòng khách có một cái bồn tắm thật to, vòi nước đang chảy không ngừng, người trung niên nằm ở bên trong, nhìn qua, muốn lấp đầy cái bồn tắm, có thể tiết kiệm được một nửa bồn nước.

Ở phía trước cái bồn tắm, quả nhiên có một cái Tivi, ừm...đang chiếu một số hình ảnh không thể miêu tả.

Ở trong phòng bếp, bếp ga đang bật, ở bên trong nồi, mơ hồ có thể thấy nước sôi ùng ục.

"! ! !" Âm thanh đạp cửa khiến cho người trung niên mập mạp kinh ngạc, hắn ngây người trong chốc lát, lúc này mới chợt hiểu, nói: "Ta quên đóng cửa rồi hay sao? A, chuyển phát nhanh cứ để ở đó đi, có thời gian ta sẽ cho ngươi đánh giá 5 sao..."

Trần Phong cùng với Vương Thuần liền im lặng.

"Phong Dao?" Trần Phong thở dài hỏi.

"Hả? Các ngươi làm sao biết bút danh của ta?" Mập mạp kinh sợ.

Trần Phong: "..."

"Xem ra là hắn." Vương Thuần cười khổ.

Ầm! Hai người trực tiếp đánh hắn bất tỉnh đưa đi.

Ở loại địa phương này, bọn hắn cảm thấy không thể ở lâu thêm một giây nào.

Vì cân nhắc đến sự an toàn, bọn hắn đã mang tên mập này đến một cái hang động nào đó.

Rất lâu sau, mập mạp thức tỉnh.

"Đại ca, ta sai rồi!"

"Ta cũng không dám làm loạn nữa, ta sẽ không đi trộm đồ lót nữ nữa!" Mập mạp kêu thảm.

Trần Phong: "..."

Không ngờ tên mập này còn làm những chuyện như vậy? Quá đáng sợ!

"Được rồi." Trần Phong xoa xoa đầu nói: "Ta đối với những chuyện này của ngươi không có hứng thú, ngươi bây giờ, nói cho ta biết, ngươi dùng cái bút danh Phong Dao này viết sách, có còn nhớ hay không?"

"Nhớ kỹ." Mập mạp ý thức được cái gì liền điên cuồng gật đầu.

"Ta viết qua rất nhiều sách."

"Cái bút danh kia, giống như là chuyên môn được dùng để viết Thủy Tinh Cung, nhất là về hai tỷ muội Thần Y làm chuyện..."

"Im miệng!" Vương Thuần quát to một tiếng cắt ngang lời của tên mập.

"A?" Tên mập bị doạ cho sợ hãi.

"Lão tử không hỏi mấy cái đó!" Vương Thuần nghiến răng nghiến lợi nói: "Ngươi chỉ cần nói cho ta biết, ngươi có viết một bản Thủy Tinh Cung cải biến, chính là cái bản được vẽ thành truyện tranh kia, có biết hay không? !"

"A." Mập mạp rất thất vọng nói: "Thật sự là truyện tranh không theo nguyên bản của ta, vì cải biên để xuất bản truyện tranh, đã bị xoá đi rất nhiều tình tiết..."

"Ta muốn hỏi chính là cái này." Vẻ mặt của Vương Thuần trở nên dữ tợn: "Còn những cái khác, ngươi nói thêm nữa một chữ, lão tử sẽ diệt ngươi!"

"A." Mập mạp run rẩy.

"Để ta nghĩ lại...đã quá lâu rồi."

"Ta không nhớ nổi."

"Ta, ta ở chỗ này, có đủ loại phiên bản, nếu không, ngài nhìn một chút?"

Mập mạp run rẩy móc vòng đeo cổ tay ra.

"Vòng đeo cổ tay?" Trong mắt của Trần Phong loé lên hàn quang.

"Không cần phải lo lắng." Mập mạp nói: "Cái này không cần phải đeo vào cổ tay, cũng không cần network, ta đem nó cải tạo thành phiên bản máy cá nhân, có thể xem như là máy tính cá nhân để sử dụng."

"Các ngài xem đi."

Bình Luận (0)
Comment