Bởi vì vị thần linh này, trải qua qua sự trùng kích của thời gian loạn lưu, thực lực đã trở nên cực kỳ cường đại, đã có thể so với Chân Thần.
Trong 1000 thần linh thủ hạ của La Nguyên, cuối cùng cũng có một người có vận khí tốt.
"Các ngươi, đi theo ta." Vị thần linh này nói ra.
Đám thần linh này đang truy đuổi một mục tiêu cần phải giải quyết lần này.
"Vâng." Đám thần linh lĩnh mệnh.
"Cái tên này có tên là Tần Hải, nghe nói là bằng hữu tốt nhất của Trần Phong."
"Ừm, căn cứ theo sự giới thiệu của vị tiểu thần linh kia, tên Tần Hải này, vào lúc thời gian loạn lưu, bị thời gian quay ngược, biến thành tiểu hài tử mấy tuổi, thực lực cơ hồ bằng không."
"Rất tốt." Nhóm thần linh phi thường hài lòng.
Nếu là như vậy, sẽ không có sai lầm.
Bọn hắn tìm tới cái vị trí kia, quả nhiên thấy được một đứa bé! Cho dù nhìn qua có một chút non nớt, cũng hết sức lạ lẫm, thế nhưng y nguyên vẫn có mấy phần bộ dáng của Tần Hải.
Tần Hải, cái tên gia hoả này nghe nói có thực lực không tệ, vậy mà đã thật sự biến thành một đứa bé!
"Quả thật là hắn." Nhóm thần linh mừng thầm, nói: "Tiêu diệt đi."
Xoạt! Bọn hắn tiến gần về phía đứa bé, chỉ có điều là, ngay vào lúc này, đứa bé kia quay đầu lại, liếc mắt nhìn bọn hắn, bỗng nhiên lắc đầu, đi thẳng về phía trước.
"Chờ một chút!" Bọn hắn vừa định đuổi theo, liền bị vị thần linh cao giai kia ngăn lại.
"Chỗ kia..." Vị thần linh cao giai chỉ chỉ vào vị trí của đứa bé, có thể thấy được, ở nơi đó, có ánh sáng nhàn nhạt lấp lánh, tốc độ chảy của thời gian dường như lại phát sinh sự biến hóa.
"Đó là khu vực có dòng chảy thời gian không ổn định."
"Vô cùng nguy hiểm!"
Nhóm thần linh hoảng sợ, bọn hắn cho dù là thần linh, cũng không dám tùy tiện bước vào loại địa phương này, cái tên Tần Hải này...
Xoạt! Đưa trẻ liếc mắt nhìn bọn hắn, càng xâm nhập sâu vào khu vực thời gian, dùng mắt thường có thể thấy, thân thể của hắn, dường như đang dần dần trưởng thành, chậm rãi lớn lên.
Mơ hồ có thể thấy được, trong tay của đứa bé có một thanh kiếm, hắn dường như đang làm cái gì đó.
"Hắn đang tu luyện!" Một vị thần linh bỗng nhiên minh ngộ, cái tên gọi là Tần Hải này, vậy mà đang tu luyện thông qua khu vực thời gian!
"Hắn không sợ chết hay sao!" Những thần linh khác không dám tin.
Loại khu vực kia, ngay cả chính bọn hắn cũng không dám bước vào, bởi vì ngươi sẽ vĩnh viễn không biết, tốc độ thời gian trôi qua ở chỗ kia đến cùng là như thế nào, thậm chí, có khả năng, nửa người trên của ngươi thời gian tiến về trước, nửa người dưới lại là đảo ngược?
Cho nên, bọn hắn căn bản không dám tiến vào, mà cái tên gọi là Tần Hải này, dường như lại đang...
"Nhìn chằm chằm vào hắn!"
"Lão tử cũng không tin là hắn có thể sống sót."
Vị thần linh cao giai kia hạ lệnh.
Không có gì khác, vị trí mà Tần Hải đang đứng là một mảnh khu vực thời gian, có phạm vi rất rộng, hắn thật sự có đi sâu vào bên trong hay sao? Dùng tốc độ thời gian trôi qua ở bên trong, Tần Hải tất nhiên là chẳng mấy chốc sẽ chết già! Ít nhất thì bọn hắn cũng cho là như vậy.
Thế là, bọn hắn bắt đầu gắt gao nhìn chằm chằm vào Tần Hải, nhìn hắn đi tới từng bước một, mỗi một bước, tuổi của hắn dường như cũng lớn hơn một chút, rất nhanh liền đạt tới độ tuổi thiếu niên...thanh niên...trung niên...lão niên...một bước là một năm!
Tần Hải, vậy mà đã trở thành một ông lão! Mặt mũi của hắn già đi rất nhiều, thân thể của hắn cũng không còn thẳng tắp, dùng mắt thường có thể thấy lưng của hắn đang còng xuống.
Thế nhưng, coi như là như thế, tư thế của hắn vẫn không cải biến như cũ, thanh kiếm trong tay của hắn cũng chưa từng động đậy, hắn cứ như vậy đi ngang qua khu vực thời gian, đi tới tuổi xế chiều của nhân sinh...
Hết thảy thần linh rung động.
"Cái tên này, đến cùng đang làm cái gì? !"
Gần vạn năm tuế nguyệt... trong ánh mắt của Tần Hải tràn đầy tang thương, chỉ có chân chính bước vào phiến khu vực này, mới biết được tốc độ thời gian trôi qua ở nơi này có bao nhanh, ngay cả hình thái ý thức, cũng không thể đi ra khỏi nơi này!
Đỗ Mã quen thuộc với pháp tắc thời gian, cho nên, Đỗ Mã đã trợ giúp Tần Hải sửa đổi thành hình thái ý thức, chính vì vậy, Tần Hải lúc trước mới có thể từ thời đại thượng cổ, sống đến thời đại gen, mới có thể trở thành thủ lĩnh của tổ chức thần bí!
Tần Hải, hắn đối với thời gian trôi qua có một trình độ miễn dịch nhất định! Cho nên, thời gian quay ngược, cũng không gạt bỏ được hắn!
Hắn bị quay ngược vô số năm, sau cùng ngừng lại ở giai đoạn đứa bé, từ lúc đó, Tần Hải liền nghĩ ra một kế hoạch đặc biệt!
Hắn muốn tu luyện! Tu luyện thông qua khu vực thời gian này! Chỉ có như thế, hắn mới có thể bước ra được con đường thuộc về mình!
Thân thể của hắn, đã bị phế bỏ qua một lần, đây là tiếc nuối cả đời của hắn, mặc dù hắn đã thông qua những phương thức khác, mặc dù hắn sống qua thời thượng cổ, cứ thế mà sử dụng khoảng thời gian dài dằng dặc này chồng chất trở thành cường giả, thế nhưng cuối cùng cũng không được.
Tiềm lực của hắn, quá kém, cho nên, hắn dần dần bị Trần Phong vượt lên phía trước.
Đồng dạng là thiên chi kiêu tử...Trần Phong đã dần dần bỏ xa hắn ở sau lưng, làm cho hắn ngay cả tư cách ngưỡng vọng cũng đều không có. Đây là sự đau nhức trong đáy lòng của hắn.
Hắn ưa thích kiếm, thế nhưng thân thể của hắn, đã chú định hắn không có cách nào đi đến một bước này.
Mà bây giờ...hắn đã có cơ hội mới, phản lão hoàn đồng, thời gian quay ngược đã cho hắn cơ hội tốt nhất, miễn trừ thời gian, khiến cho hắn vẫn có thể duy trì sự mạnh mẽ như cũ của bản thân, trở lại quá khứ, chỉ có thân thể!
Chỉ có...một cỗ thân thể tràn ngập tiềm lực!
Thế là, Tần Hải chủ động bước vào cái khu vực thời gian khủng bố này, cầm trong tay một thanh kiếm, chuẩn bị tâm pháp tu luyện kỹ càng, sau đó, đi qua từng bước một.
Từ thiếu niên đến ông lão...thân thể của hắn dần dần mục nát, chỉ có chuôi kiếm này, là vẫn lấp lánh huỳnh quang.
Hắn đang nuôi kiếm, dùng tính mạng của mình, nuôi kiếm.
"Trần Phong."
"Ta sẽ không bị ngươi bỏ quá xa."
"Tần Hải ta...tuyệt đối không cam tâm làm một kẻ vướng víu."
Ánh mắt của Tần Hải trở nên kiên định.
Cho dù, thân thể đã còng xuống.
Rốt cục, hắn đã đi qua một phiến khu vực như vậy.
Vạn năm tuế nguyệt, cho dù là thân thể của hắn có thể miễn trừ nhất định thời gian, cũng đã lung lay sắp đổ, mục nát tới cực điểm, nhưng thần sắc của hắn, vẫn lấp lánh như vậy.
Hắn ôm kiếm, từng bước một, chậm rãi bước đi.
Mà vào giờ khắc này, cách đó không xa, đám thần linh kia vẫn đang quan sát hắn.
Cái kết quả này, có một chút vượt quá dự liệu của bọn hắn, dù sao thì cái khu vực thời gian này, nhìn qua rõ ràng không giống như bình thường, làm sao Tần Hải vẫn chưa bị huỷ diệt?
Tốc độ thời gian trôi qua nhanh như vậy, Tần Hải vì sao vẫn còn sống sót? ! Chuyện này căn bản là không thể tưởng tượng nổi.
"Tuổi thọ của nhân loại không phải là chỉ có mấy trăm năm thôi hay sao?"
"Đúng thế."
"Như vậy cứ thế mà thả hắn rời đi hay sao?"
Bọn hắn nhìn về phía vị thần linh cao giai.